Giang Sơn Chiến Đồ ( Dịch Full )

Chương 470 - Chương 427: Thế Lực Giang Nam

Chương 427: Thế lực Giang Nam
Chương 427: Thế lực Giang Nam

Trương Huyễn nhận lấy bái thiếp nhìn nhìn, ánh mắt sắc bén quét nhìn người đàn ông trung niên trước mắt, lại chính là huynh trưởng của Thẩm Pháp Hưng, thật to gan, dám xuất đầu lộ diện ở Giang Nam, chán sống sao?

Ánh mắt của Trương Huyễn lại dừng trên người nam tử đứng phía sau Thẩm Kiên, người này chừng ba mươi tuổi, tuy rằng mặc áo bào văn sĩ, nhưng thể trạng khôi ngô, mạnh mẽ có lực, hiển nhiên là người luyện võ, nhìn ra được người này không phải tùy tùng của Thẩm Kiên.

- Dẫn bọn họ đến quân nha!

Trương Huyễn trở mình lên ngựa, dùng roi ngựa chỉ vào Chu Mãnh nói với Uất Trì Cung:

- Uất Trì tướng quân, người này có thể tuyển dụng.

Uất Trì Cung vội vàng khom mình thi lễ:

- Ty chức tuân lệnh!

Trương Huyễn quất roi vào chiến mã của mình, chiến mã hướng phía quân nha hăng hái chạy.

Trong quân nha, binh lính mang hai gã khách nhân tiến vào nội đường, Trương Huyễn đã đang đứng khoanh tay trong công đường chờ.

- Tướng quân, bọn họ đến rồi!

- Dẫn bọn họ tiến vào!

Không bao lâu, Thẩm Kiên và nam tử trẻ tuổi được dẫn vào, hai người khom người thi lễ nói:

- Tham kiến tướng quân!

- Thẩm tiên sinh, vị này là…

Ánh mắt Trương Huyễn dừng lại trên người nam tử trẻ tuổi, trực giác nói cho hắn biết, nam tử trẻ tuổi mới là nhân vật chính hôm nay đến viếng thăm hắn.

- Ta họ Trần tên Hiến, tự Hưng Quốc, người Giang Ninh.

Nam tử trẻ tuổi khẽ cười nói.

- Trần Hưng Quốc?

Trương Huyễn hơi suy nghĩ một chút, lại chậm rãi hỏi:

- Ngươi với triều Trần có quan hệ như thế nào?

- Tướng quân quả là người thông minh, tại hạ là cháu trai của hậu chủ.

Hóa ra người này là cháu trai của Trần hậu chủ Trần Thúc Bảo, Trương Huyễn không khỏi liếc mắt đánh giá y nhiều hơn một chút, thấy y bộ dạng tai to mặt lớn, dáng vẻ đường đường, có vài phần khí chất vương tộc.

- Hai vị mời ngồi!

Trương Huyễn đối với bọn họ cũng là khách khí, Ngô Hưng Thẩm thị cũng là sĩ tộc trứ danh Giang Nam, Thẩm Kiên là nhân vật số hai trong Thẩm thị, không thể hoàn toàn nói y là loạn phỉ, còn Trần Hưng Quốc này là hậu duệ của triều Trần, cũng là người được khoan thứ ở Đại Tùy, vì vậy Trương Huyễn lấy lễ đối đãi với bọn họ.

Ba người phân chủ khách ngồi xuống. Hai tên thân binh tiến vào đưa trà cho bọn họ. Trần Hưng Quốc uống trà trầm mặc không nói, hết thảy đều là do Thẩm Kiên nói.

Thẩm Kiên thử thăm dò cười hỏi:

- Tướng quân có nghe nói qua Giang Nam hội chưa?

Trương Huyễn nao nao, y đương nhiên biết Giang Nam hội. Quan Lũng Vũ Xuyên phủ, Hà Bắc Bột Hải hội, Đột Quyết Kim Sơn cung và đông nam Giang Nam hội từng được xưng là thiên hạ tứ đại thế lực. Vũ Xuyên Phủ là thế lực của quý tộc Quan Lũng, Bắc Hải hội là tàn dư Bắc Tề. Kim Sơn cung là thế lực của người Đột Quyết, mà Giang Nam hội còn lại là tổ chức thế lực của Nam triều cũ.

Trong bốn thế lực lớn, Đột Quyết Kim Sơn cung với trung nguyên quan hệ cũng không chặt chẽ. Mục tiêu của bọn họ cũng không hoàn toàn nhằm vào Đại Tùy, một bộ phận còn lại muốn đối phó với phương tây. Hơn nữa theo Tiêu Tiển từ nam về, thế lực Kim Sơn cung đã suy yếu rất nhiều.

Mà Giang Nam hội an phận nhất, không ai biết tổng bộ của bọn họ ở nơi nào? Cũng không biết bọn họ tột cùng có bao nhiêu người? Tuy nhiên Trương Huyễn lại biết Trương Trọng Kiên vốn dĩ là thành viên của Giang Nam hội. Bị mượn đi Vũ Xuyên phủ, trở thành người đứng đầu của Huyền Vũ Hỏa Phượng.

Chỉ có điều Giang Nam hội tìm đến mình là vì cái gì?

Trong lòng Trương Huyễn sinh ra một tia cảnh giác. Hắn biết rằng Trần Lăng đang đối phó loạn phỉ Thẩm Pháp Hưng rất có thể là thế lực của Giang Nam hội, hắn uống ngụm trà, cũng không trả lời câu hỏi thăm dò của Thẩm Kiên.

Thẩm Kiên và Trần Hưng Quốc nhìn nhau. Bọn họ cảm giác thấy Trương Huyễn đã cảnh giác.

Thẩm Kiên vừa cười nói:

- Nếu tướng quân không biết Giang Nam hội, ngược lại trước tiên ta có thể giới thiệu một chút.

Trương Huyễn biết rằng y sẽ tránh nặng tìm nhẹ, sẽ không đem tình huống của Giang Nam hội nói với mình, hắn cũng không muốn nghe loại giới thiệu không có ý nghĩa này, liền thẳng thắn hỏi thăm:

- Giang Nam hội ta có biết một phần, không cần giới thiệu, không biết hôm nay hai vị tới tìm Trương mỗ, có gì chỉ giáo?

Thẩm Kiên cười khan một tiếng:

- Chúng ta hôm nay tới một mặt là muốn bái phỏng Trương tướng quân một chút, đẩy mạnh hiểu biết song phương, một mặt khác là muốn hợp tác với Trương tướng quân, tin tưởng rằng nhất định Trương tướng quân sẽ cảm thấy hứng thú.

- Ồ! Không ngại nói một chút coi.

- Chúng ta muốn hợp tác cùng Trương tướng quân, phối hợp cùng nhau đối phó Đỗ Phục Uy.

Chuyện này cũng vượt ra ngoài dự liệu của Trương Huyễn, hắn không hiểu cười hỏi:

- Chẳng lẽ Đỗ Phục Uy là kẻ thù của Giang Nam hội?

Trần Hưng Quốc bên cạnh rốt cục mở miệng, ngữ điệu tốc độ rất chậm, nhưng lại chắc như đinh đóng cột:

- Giang Nam hội cùng Đỗ Phục Uy có thù không đội trời chung!

- Nguyện lắng tai nghe!

Thẩm Kiên thở dài:

- Không dối gạt tướng quân, Giang Nam hội là nghiệp lớn đã thành lập được ba năm, luôn luôn phát triển ở vùng Giang Hoài, phía bắc tại Trường Giang chúng ta cũng có không ít căn cơ, nhưng từ sau khi Đỗ Phục Uy đến Giang Hoài, dùng thủ đoạn đẫm máu nhất để đối phó với Giang Nam hội, ít nhất hơn ba nghìn thành viên đã chết trên tay y, năm kia một mồi lửa thiêu hủy Từ Vân tự tại huyện Lịch Dương, mười thành viên nòng cốt của chúng ta bị chết cháy trong chùa, bao gồm hai đứa con trai của Trần hội chủ.

Nói đến đây, Thẩm Kiên nhìn thoáng qua Trần Hưng Quốc, ánh mắt Trần Hưng Quốc tràn đầy phẫn nộ:

- Là hai đứa em ruột của ta, bị Đỗ Phục Uy chặn trong chùa mà chết cháy.

Trương Huyễn từ lời nói này đã rút ra được rất nhiều tin tức có giá trị, hội chủ của Giang Nam hội là cháu của Trần Thúc Bảo, như vậy Giang Nam hội lấy tôn chỉ khôi phục triều Trần mà được lập nên, cùng với Bột Hải hội một lòng muốn khôi phục Bắc Tề không khác nhau lắm.

Mặt khác, thế lực tại bờ bắc Trường Giang của Giang Nam hội bị Đỗ Phục Uy tiêu diệt tận gốc, vì vậy Giang Nam hội cùng với Đỗ Phục Uy không đội trời chung, đây là nguyên nhân Giang Nam hội tìm đến mình, muốn liên thủ với mình đối phó với Đỗ Phục Uy, nhưng Trương Huyễn cảm giác bọn họ muốn báo thù là thứ yếu, mục tiêu chính vẫn là muốn mượn tay của mình để diệt trừ Đỗ Phục Uy, sau đó bọn họ một mình lần nữa bành trướng Giang Bắc.

Trương Huyễn cười cười hỏi lại:

- Không biết Giang Nam hội muốn hợp tác với ta như thế nào?

- Chúng ta biết rất rõ ràng các căn cứ của Đỗ Phục Uy, bao gồm cả tình hình đóng binh của y, chúng ta có thể cung cấp toàn bộ cho tướng quân, này là một phương diện, về phương diện khác, chúng ta cũng có người nằm vùng ở trong quân của Đỗ Phục Uy, nếu tướng quân cần, chúng ta có thể giao người nằm vùng cho tướng quân.

Trương Huyễn trầm tư một lát hỏi:

- Nếu là hợp tác, vậy các ngươi muốn lấy cái gì?

Thẩm Kiên do dự một chút, nói:

- Chúng ta chỉ vì báo thù, nhưng ở Giang Đô chúng ta có chút buôn bán, đối với chúng ta rất quan trọng, chỉ hy vọng Trương tướng quân có thể chiếu cố thỏa đáng, chúng ta vô cùng cảm kích.

- Được rồi! Để ta suy nghĩ cân nhắc, ta sẽ nhanh chóng trả lời hai vị.

Thẩm Kiên để lại địa chỉ của bọn họ cho Trương Huyễn, hai người liền đứng dậy cáo từ, Trương Huyễn lập tức phái người mời Phòng Huyền Linh đến, chuyện này hắn cần nghe ý kiến của Phòng Huyền Linh một chút.

Không bao lâu, Phòng Huyền Linh vội vàng đi tới, đi vào đại sảnh cười nói:

- Nghe nói tướng quân có khách không mời mà đến?

Trương Huyễn gật gật đầu:

- Đúng là khách không mời mà đến, quân sư đã nghe nói qua Giang Nam hội chưa?

- Có nghe nói qua sơ sơ một chút, nghe nói cùng với bề tôi Nam triều còn sót lại có liên quan với nhau, lẽ nào khách không mời mà tới là người của Giang Nam hội?

Phòng Huyền Linh tò mò hỏi.

- Đúng vậy, chỉ là mục đích của bọn họ đến quả thực khiến ta cảm thấy không ngờ.

Trương Huyễn liền đem chuyện hắn và hai người Thẩm Trần nói chuyện kể lại tỉ mỉ một lượt cho Phòng Huyền Linh, cuối cùng nói:

- Ta nhìn không thấu mục đích thật sự của bọn họ, ở ngoài mặt Giang Nam hội là muốn mượn tay ta đối phó với Đỗ Phục Uy, nhưng ta cảm thấy bọn họ còn có dụng ý sâu hơn.

Phòng Huyền Linh trầm tư chốc lát nói:

- Nếu bọn họ có dụng ý sâu hơn, thì phải là muốn kéo tướng quân vào Giang Nam hội, nhưng ta cảm thấy bọn họ tạm thời còn chưa có dã tâm lớn như vậy, chỉ là muốn trước tiên liên kết với tướng quân tiêu diệt Đỗ Phục Uy, sau đó bọn họ mới đưa ra lựa chọn tiếp.

- Lựa chọn gì?

- Nếu sau khi tướng quân tiêu diệt Đỗ Phục Uy, sẽ ngây ngốc ở tại Giang Hoài trong thời gian dài dần dần đi xuống, như vậy bọn họ sẽ không tiếc phải trả giá nào mà kéo tướng quân nhập hội, nếu tướng quân giống như khi ở Thanh Châu bị điều đi, phỏng chừng bọn họ sẽ không có hứng thú, đây chính là lựa chọn của bọn họ.

- Sau đó thì sao?

Trương Huyễn đi vài bước lại hỏi.

- Sau đó ta cũng cần nhắc nhở tướng quân, mặc kệ cùng bọn họ liên hệ như thế nào, tướng quân cũng không thể để bất kỳ nhược điểm nào rơi vào tay bọn họ, tướng quân hẳn là hiểu được ý tứ của ta.

Trương Huyễn chậm rãi gật đầu:

- Chúng ta không mưu mà hợp!

Trương Huyễn mang một tờ giấy đưa cho Phòng Huyền Linh:

- Đây là chỗ ở của bọn họ ở Giang Đô, liền thỉnh cầu quân sư thay ta đi gặp bọn họ, nói ta đồng ý hợp tác cùng bọn họ.

Trong nhà trọ ở một thị xã lân cận phía nam Giang Đô, Phòng Huyền Linh tìm được nơi ở tạm thời của Thẩm Kiên, y chắp tay cười nói:

- Tại hạ Phòng Huyền Linh, phụng mệnh tướng quân nhà ta đến gặp Thẩm tiên sinh.

Thẩm Kiên chưa nghe nói qua Phòng Huyền Linh, cũng chưa từng gặp qua y, y cảnh giác mà liếc mắt nhìn Phòng Huyền Linh một cái, hỏi:

- Ta là Thẩm Kiên, nhưng xin hỏi các hạ có bằng chứng gì không?

Phòng Huyền Linh đem địa chỉ đưa cho Thẩm Kiên:

- Thẩm tiên sinh hẳn là có biết cái này!

Thẩm Kiên đương nhiên nhận ra chữ viết của mình, y vội vàng khoát tay nói:

- Mời vào!

Phòng Huyền Linh đi vào phòng, nhưng không thấy người còn lại, liền cười hỏi:

- Nghe tướng quân nhà ta nói, hẳn là còn có một người nữa, Trần Hiến Trần Hưng Quốc, đúng không?

- Thật xin lỗi, y tạm thời có việc về Giang Ninh trước rồi, Phòng tiên sinh mời ngồi.

Phòng Huyền Linh đương nhiên biết đây chỉ là lấy cớ, Trần Hưng Quốc hẳn là sợ hãi bị quân Tùy bắt giữ, vì vậy nên tránh đi, chưa đến mức quay lại đảo Giang Ninh. Phòng Huyền Linh ngồi xuống, vừa cười nói:

- Ta là Lục sự tham quân dưới trướng Trương tướng quân, về sau ta sẽ thay mặt Trương tướng quân liên hệ với Giang Nam hội.

Thẩm Kiên nghe được hàm ý của Phòng Huyền Linh, lập tức ngạc nhiên vui mừng hỏi han:

- Ý tứ của Phòng tham quân là nói, Trương tướng quân đồng ý hợp tác cùng chúng ta sao?

Phòng Huyền Linh chậm rãi gật gật đầu:

- Đúng vậy!

Bình Luận (0)
Comment