Theo thiên tử từ tái bắc trở về, lệnh cần vương được bãi bỏ, hơn mười vạn quân đội các quận chiêu mộ hội tụ ở vùng Thái Nguyên cũng đều trở về địa phương giống như lá khô cuối thu bị gió táp quét sạch, thời gian hai ngày đã được không còn bóng dáng, về phần quân đội chiêu mộ tạm thời này tiếp tục bảo tồn hay là giải tán, cũng không ai hay biết.
Quân đội của Trương Huyễn chia làm hai nhóm trở về Giang Hoài, mặc dù Dương Quảng không lập tức phong thưởng cho bọn họ nhưng cuộc chiến cần vương lần này bọn họ vẫn thu hoạch khá phong phú, từ trong chiến lợi phẩm lấy được bốn ngàn thớt chiến mã tốt, Bùi Hành Nghiễm suất lĩnh năm nghìn kỵ binh trở về Giang Hoài trước một bước.
Trương Huyễn thì dẫn một ngàn bộ binh đi sau, ở Thái Nguyên, Trương Huyễn cho binh lính nghỉ ngơi một ngày, đại quân vừa sắp xếp ổn thỏa, Lý Uyên liền vào quân doanh thăm hỏi.
Lần này Trương Huyễn dẫn Lý Thế Dân và Lý Huyền Bá lên phía bắc đánh lén đại doanh hậu cần Đột Quyết, lập được công lớn cứu giá, Thánh thượng còn tiếp kiến riêng y, cũng khích lệ y đã sinh được hai nhi tử giỏi giang.
Lý Uyên vô cùng cảm kích Trương Huyễn, không chỉ mang đến vận may cho gia tộc y, hơn nữa còn giúp con thứ của y được trải qua lịch luyện, cho nên vừa về tới Thái Nguyên, Lý Uyên lập tức chạy tới bái phỏng Trương Huyễn.
Trương Huyễn mời Lý Uyên vào đại trướng, hai người phân chủ khách ngồi xuống, Trương Huyễn lại lệnh cho thân binh dâng trà.
- Nếu Lý công đã có quyền lãnh binh, không biết bước tiếp theo Lý công tính toán thế nào?
- Ta định đi tiêu diệt phỉ ở vùng Tịnh Châu, vùng trung bộ Tịnh Châu có một chi hãn phỉ, trùm thổ phỉ tên là Chân Địch Nhi, gây nguy hại cho các quận huyện ở Thái Nguyên và Thượng Đảng đã nhiều năm, ta vẫn muốn tiêu diệt gã, lại không có cơ hội, lần này nếu Thánh thượng chuẩn cho ta lãnh binh, ta định sẽ đi tiêu diệt chi loạn phỉ này, cho dân sinh trung bộ yên ổn.
Trương Huyễn khẽ mỉm cười:
- Ta nghe nói Thánh thượng bổ nhiệm hai người Vương Uy và Cao Quân Nhã làm phó tướng cho Lý công, hai người này đều xuất thân là thị vệ không dễ tiếp xúc cho lắm đâu!
Trương Huyễn nói rất hàm súc, chính là chỉ ra Tùy Đế vẫn chưa yên tâm về Lý Uyên cho lắm, lại phái hai người giám thị y, sắc mặt Lý Uyên dần dần thay đổi, cười khan một tiếng nói:
- Tất cả mọi người là đền đáp thiên tử, hẳn là cũng có thể hợp tác tốt, tướng quân quá lo lắng rồi.
Trương Huyễn cười cười:
- Có điều ta có một câu, không biết có nên nói hay không?
- Tướng quân xin cứ nói, Lý Uyên chăm chú lắng nghe.
Trương Huyễn trầm ngâm một lát:
- Kỳ thật ta chỉ muốn khuyên nhủ Lý công, việc của lệnh lang Kiến Thành không thể kéo dài. Lần này Lý công được đề thăng chưởng quân, chỉ sợ sẽ làm dấy lên một vài mâu thuẫn trong bộ phận quý tộc Quan Lũng. Ta chỉ sợ có người bất mãn với Lý công, vạch trần việc của Kiến Thành ra, đối với Lý công sẽ có chỗ nguy hiểm.
Sắc mặt Lý Uyên thay đổi hẳn, sau một lúc lâu không nói nên lời. Trương Huyễn lại thản nhiên nói:
- Nếu Lý công không thích nghe, coi như ta chưa hề nói gì cả.
Sắc mặt Lý Uyên biến đổi, cũng không phải vì Trương Huyễn nói ra việc của Kiến Thành, đã vài năm không nhiều chuyện, Lý Uyên rất yên tâm với hắn.
Nguyên nhăn Lý Uyên thay đổi sắc mặt là một câu Trương Huyễn nhắc nhở y, Thiên tử đề cao y là để cân bằng các bộ phận trong quý tộc Quan Lũng, cũng chính để ngăn cản gia tộc Độc Cô thống nhất hai phái Quan Lũng, một khi bản thân trở thành trở ngại cho việc cữu phụ thống nhất quý tộc Quan Lũng, y có thể lấy việc của Kiến Thành ra uy hiếp mình không.
Lý Uyên càng nghĩ càng sợ, y cảm thấy nhất định phải bảo Kiến Thành lập tức trở về một chuyến, thương lượng rời khỏi Ngõa Cương.
Nghĩ vậy, lòng Lý Uyên nóng như lửa đốt, liền đứng dậy cáo từ. Trương Huyễn cũng không ngăn cản, cười tiễn Lý Uyên ra khỏi đại doanh.
Trương Huyễn trở lại đại trướng, vừa lúc gặp Lý Tĩnh ở cửa trướng.
Lý Tĩnh chần chừ một chút nói:
- Ta có chút chuyện muốn nhờ hiền đệ giúp.
Từ cuộc chiến đánh lén đại doanh Đột Quyết kết thúc, Trương Huyễn đã tìm cách giữ ngay lý Tĩnh lại, hắn cùng lúc giao lượng lớn quân vụ cho Lý Tĩnh xử lý, mặt khác bảo Uất Trì Cung khuyên Lý Tĩnh ở lại, trong lịch sử Lý Tĩnh trung với triều Tùy, chỉ vì đại thế triều Tùy đã mất mới đầu hàng Lý Uyên.
Nhưng vì Vũ Xuyên hội, khiến trước kia Lý Uyên lui khỏi quan trường Đại Tùy ở quận Mã Ấp, tuy nhiên Trương Huyễn cảm giác được Lý Tĩnh kỳ thực vẫn nặng lòng với công danh.
Một việc điển hình là y nhận lời Lai Hộ Nhi mời tới Cao Câu Ly đảm nhiệm phụ tá Lai Hộ Nhi, chỉ vì Lý Tĩnh nhận thấy Lai Hộ Nhi làm nhiều chuyện ngu ngốc, tiền đồ khó giữ được, y mới không tiếp tục theo Lai Hộ Nhi, mà cùng Trương Trọng Kiên tới Tây Vực, ở một mức độ nào đó y cũng là vì tránh họa, sự thật chứng minh phán đoán của Lý Tĩnh, Lai Hộ Nhi hồi kinh không bao lâu thì bị hạ ngục, đến cuối cùng bị bãi quan về nhà dưỡng lão.
Như vậy lần này Lý Tĩnh trở về chuyện đầu tiên là nói với mình về việc đại doanh hậu cần Đột Quyết, khiến Trương Huyễn ý thức được, Lý Tĩnh đã chọn mình.
Trương Huyễn cười nói:
- Vào trướng ngồi nói chuyện!
Trương Huyễn mời Lý Tĩnh vào trướng ngồi xuống, lại bảo thân binh bưng tới mấy thứ rượu và thức ăn, hắn rót cho Lý Tĩnh một chén rượu, cười nói:
- Lần này đánh lén đại doanh hậu cần Đột Quyết thành công, Dược Sư huynh là công lao hàng đầu, ta đã ghi vào quân báo, tin rằng triều đình nhất định sẽ ngơi khen huynh trưởng.
Lý Tĩnh cười khổ một tiếng:
- Ta chính là muốn thương lựng việc này với hiền đệ, có thể xóa tên ta khỏi quân báo không?
- Tại sao?
Trương Huyễn khó hiểu.
Lý Tĩnh uống một hơi cạn sạch rượu trong chén, thở dài nói:
- Bởi vì Vũ Xuyên hội, lúc trước ta đã nhận lời Đậu Khánh, ta sẽ không bước chân vào quan trường Đại Tùy nữa, chính vì lời hứa này, ta mới có thể toàn vẹn ra khỏi Vũ Xuyên hội.
Trương Huyễn khẽ lắc đầu:
- Ta vãn có chút không thể lý giải.
- Người bình thường quả thật khó có thể lý giải, là vì ta biết rất nhiều chi tiết của Vũ Xuyên hội, Trương Trọng Kiên cũng thế, lúc trước Độc Cô Thuận có ý muốn giết chúng ta diệt khẩu, nhưng được Đậu Khánh bảo đảm, Vũ Xuyên hội mới không xuống tay, ta và Trương Trọng Kiên tới Tây Vực tránh họa, cũng xuất phát từ cùng một nguyên nhân với Xuất Trần.
Trong lòng Trương Huyễn âm thầm chấn động, chẳng lẽ Xuất Trần gả cho mình cũng xuất phát từ suy nghĩ tránh họa?
Hắn chưa từng nghĩ tới phương diện này, nhưng theo lời Lý Tĩnh, hắn bỗng ý thức được hàm nghĩa sâu xa trong đó.
Ánh mắt Trương Huyễn nhìn chăm chú Lý Tĩnh:
- Lý huynh rốt cuộc đã biết những chi tiết hay ho gì của Vũ Xuyên hội, mới sợ hãi Vũ Xuyên hội như thế?
Lý Tĩnh trầm ngâm một lát:
- Ta đây không thể nói, ta đã phát lời tử thề với Đậu Khánh, tuy nhiên tướng quân có thể đi hỏi Xuất Trần, có lẽ nàng bằng lòng nói ra.
- Được rồi, ta cũng không làm khó dễ huynh nữa, nhưng ta hy vọng Lý huynh có thể tiếp tục ở lại trong quân ta.
Trương Huyễn cũng không có hứng thú với bí mật của Vũ Xuyên hội, chỉ cảm thấy hứng thú với Lý Tĩnh, bất kể thế nào y cũng phải giữ Lý Tĩnh lại trong quân của mình.
Lý Tĩnh khẽ cười nói:
- Tướng quân vẫn muốn trở về quận Thanh Châu sao?
Sắc mặt Trương Huyễn hơi đổi, Lý Tĩnh lại vội vàng nói:
- Tướng quân ngàn vạn lần đừng hiểu lầm Kính Đức, y rất kín miệng, cũng không tiết lộ bí mật của tướng quân, là ta bóng gió đoán được một chút, Vi Vân Khởi vẫn ở Thanh Châu, mấy vạn gia quyến của tướng sĩ vẫn ở Thanh Châu, tướng quân sao có thể không muốn trở về.
Trương Huyễn khẽ gật đầu:
- Dược Sư huynh nói không sai, chúng ta từ trên xuống dưới đều cho rằng Thanh Châu mới là căn cơ của mình, đây là nhận thức chung của toàn quân, chúng ta muốn về Thanh Châu, đây cũng là sự thật, chỉ là chúng ta muốn dùng cách hợp pháp để trở về, nhưng lại tuyệt không muốn cố ý khơi mào phỉ loạn, đồ hại hương thân phụ lão Thanh Châu, nếu thật sự bất đắc dĩ, chúng ta đành cưỡng ép trở về Thanh Châu.
Lý Tĩnh trầm tư chốc lát nói:
- Cưỡng ép trở về Thanh Châu cũng không thực tế, ta lại có một kế sách điều hòa, có lẽ có thể trợ giúp tướng quân trở về Thanh Châu.
Tuy rằng Trương Huyễn cũng từng nghĩ sẽ thông qua việc đút lót Ngu Thế Cơ để trở về Thanh Châu, nhưng hắn cũng không dám chắc, dù sao Thanh Châu đã bình ổn loạn phỉ, bọn họ chưa có lý do trở về, nếu Lý Tĩnh có khả năng giúp đỡ hắn tìm một lối tắt khác, đó đương nhiên là không còn gì tốt hơn.
- Mời Dược Sư huynh nói rõ!
Lý Tĩnh chậm rãi nói:
- Lúc trước ta từng khuyên Lai Hộ Nhi đại tướng quân, y đánh bại Cao Câu Ly đã có công lao lấn chủ, ta khuyên y giành lấy bán đảo Liêu Đông, chiếm cứ Ti Xa thành ủng binh tự lập, nhưng y không tiếp thu đề nghị của ta, vẫn quay trở về Lạc Dương, quả nhiên vừa vào thành đã bị bỏ tù luôn, vì sao tướng quân không suy xét đến Ti Xa thành?
Ti Xa thành chính là vùng Đại Liên đời sau, có thể nhìn thấy bán đảo Sơn Đông chỉ cách một eo biển Bột Hải, Trương Huyễn cũng từng suy xét, chỉ có điều binh lực và thuyền biển của hắn không đủ, cho nên chỉ có thể tạm thời gác lại, kỳ thực, Trương Huyễn cướp lấy đảo Đông Hải, so với phương án này của Lý Tĩnh tuy cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu.
Lý Tĩnh lại tiếp tục cười nói:
- Nếu tướng quân cảm thấy cướp lấy Ti Xa thành không ổn, vậy có thể chọn dùng cách thứ hai, ta nghe Dương tư mã nói, nhân khẩu quận Đông Lai rất thưa thớt, tuyệt đại bộ phận nhân khẩu đều tập trung ở vùng huyện Dịch, phía tây quận Đông Lai chỉ có một huyện Văn Đăng, gần như là một huyện trống không, hai huyện Quan Dương và Xương Dương ở trung bộ nhân khẩu cũng cực nhỏ, sao tướng quân không trực tiếp đóng quân ở huyện Văn Đăng.
Trương Huyễn khoanh tay đi qua đi lại trong đại trướng, lời của Lý Tĩnh đã tác động đến hắn, nhưng hắn cảm thấy phương án thứ hai vẫn có chút kém hơn.
Lúc này, Lý Tĩnh lại tiếp tục nói:
- Ta còn có một cách thứ ba, lần này thiên hạ cần vương, kết quả là các quận đều chiêu mộ quân đội, Bắc Hải, Đông Lai và Cao Mật xuất hiện quân đội cũng chẳng có gì lạ, chỉ cần tướng quân lấy danh nghĩa còn ở Giang Hoài, ta nghĩ triều đình cũng không có sức truy cứu nơi phát ra của quân đội quận Bắc Hải.
Trương Huyễn chậm rãi gật đầu, quận Bắc Hải vẫn nằm dưới sự khống chế của mình như trước, vậy quận Bắc Hải xuất hiện một chi quận binh cũng hoàn toàn có thể giải thích được, lúc này thậm chí hắn có một cảm giác thông suốt sáng tỏ.
Trương Huyễn trầm tư thật lâu rồi cười nói:
- Ta có thể tiếp thu cách thứ ba của Dược Sư huynh, hy vọng Dược Sư huynh ở lại giúp ta một tay!
Lý Tĩnh đứng dậy hành lễ nói:
- Lý Tĩnh nguyện làm phụ tá cho tướng quân, cống hiến sức mọn này cho tướng quân!