Tại đầu tháng sáu Tùy đế Dương Quảng lại một lần nữa lên đường đi Giang Đô, hơn một nghìn con thuyền kéo dài trăm dặm, mười vạn Kiêu Quả quân bảo vệ tại hai bên đội tàu, trùng trùng điệp điệp, thanh thế to lớn.
Nhưng đội tàu lại đi hết sức thong thả, đi gần nửa tháng mới đến quận Hạ Bì, so với năm trước xuôi nam tuần tra Giang Đô, năm nay tâm trạng các quan lại đều có chút nặng nề, mọi người mơ hồ cảm thấy, lúc này đây thiên tử đi Giang Đô không phải là xuôi nam tuần tra, mà là có ý dời đô.
Đám quan viên tụ tập thành từng nhóm cùng nhau bàn bạc, các loại ý kiến suy đoán liên tiếp không ngừng, nếu như lúc trước, thiên tử tuyệt đối không cho phép quan viên lén lút tụ tập, nghiêm cấm kéo bè kết phái, chia bè kéo cánh, nhưng hiện tại thiên tử đã chẳng thèm quan tâm rồi, tùy ý để quan lại tụ tập.
Tại một con thuyền chở các quan viên tứ phẩm trở lên, hơn mười quan viên tụ tập trong khoang thuyền của quốc tử giám tế tửu Lư Trác, những quan viên này đều xuất thân từ sĩ tộc Hà Bắc, bọn họ vốn dĩ là lấy Thôi Triệu làm người đứng đầu, nhưng bắt đầu từ đầu năm, bọn họ dần dần tụ tập bên cạnh Lư Trác, trên thực tế Lư Trác đã thay thế được Lôi Triệu thở thành người đứng đầu của các quan trong triều xuất thân từ sĩ tộc Hà Bắc.
- Ta đã nghe được tin tức chính xác!
Nguyên là thái thú Bột Hải, hiện giữ chức thái thường thiếu khanh - Thôi Hoán vuốt râu cười nói với mọi người:
- Bột Hải hội vội vàng rút quân khỏi Trác quận đích thực là do Trương tướng quân tập kích hang ổ của Bột Hải hội, bức cho Cao Liệt không thể không rút quân, nghe nói Trương Tướng quân bắt được một số người, nhưng chi tiết cụ thể thì không rõ.
Gần đây Hà Bắc đã xảy ra một loạt chuyện lớn, khiến mọi người vô cùng lo lắng và chú ý, nhưng chuyện này lại được giải quyết khi Trương Huyễn xuất binh, nguyên nhân cụ thể của chuyện này đều khiến mọi người bàn tán, tìm kiếm chân tướng.
Mọi người lập tức thì thầm với nhau, Thôi Hoán lại hỏi Lư Trác:
- Lư huynh có tin tức gì không?
Lư Trác ngồi ở chủ vị, lúc trước khi y mới làm quan trong triều, không được mọi người coi trọng, hơn nữa Thôi Triệu kiêu căng hờ hững với y, thậm chí khi các sĩ tộc Hà Bắc tụ tập cũng không thông báo cho y tham gia, nhưng hiện tại y lại trở thành người đứng đầu của sĩ tộc Hà Bắc, địa vị vô cùng quan trọng trong triều đình.
Không chỉ có Bùi Củ, Ngu Thế Cơ và các quan to đều kính cẩn y hơn, đến thiên tử cũng bắt đầu coi trọng Lư gia hơn, bổ nhiệm Lư Sở làm một trong những đại thần đóng giữ tại Lạc Dương.
Những biến hóa liên tiếp này khiến Lư Trác không thể không cảm thán rằng tình người có lúc nóng lúc lạnh.
Đương nhiên. Y biết rõ nguyên nhân thực sự mà địa vị của mình được xoay chuyển, là bởi vì y có một người con rể có thực quyền trong quân đội.
Trương Huyễn trở về Thanh Châu và Hà Bắc, khiến các thế gia Hà Bắc đều ý thức được vận mệnh của bọn họ rất có thể nằm trong tay Trương Huyễn, chuyển biến thái độ đối với Lư Trác cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Lư Trác thấy mọi người đều nhìn về phía mình, liền cảm thấy cần phải nói vài câu để xoa dịu lo nghĩ của mọi người.
Y liền cười nói:
- Ta chỉ có hai tin tức. Một tin tức là quân đội của La Nghệ đã tiến và chiếm giữ Kế huyện, khống chế được U Châu, Cao Liệt đã rời khỏi U Châu. Trong khoảng thời gian ngắn sẽ không quay trở lại. Một tin tức khác là Cao Tuệ đang ở Tề quận đàm phán với quân Tùy, ta cũng đoán là có người của Bột Hải hội rơi vào trong tay Trương tướng quân, nếu không Cao Liệt sẽ không buông tha cho cơ hội cướp lấy U Châu như vậy.
- Tin tức của Lư công có chính xác không?
Thôi Lâm bên cạnh vẫn chưa nói lời nào hỏi.
Thôi Lâm là đệ đệ trong gia tộc của Thôi Triệu. Nguyên là quận thừa quận Thượng Cốc, hiện tại đang đảm nhiệm Lễ bộ lang trung. Thôi Triệu lấy cớ thân thể không khỏe, không tham gia tụ tập cùng sĩ tộc Hà Bắc được, liền để cho Thôi Lâm thay y tham dự.
Thôi Lâm vừa dứt lời, thượng thư tả thừa Lý Thọ Tiết liền không vui nói:
- Sao tin tức của Lư công lại không đáng tin cậy chứ? Thôi lão đệ không cần phải nghi ngờ như thế này, nghi ngờ quá nhiều, sẽ khiến chúng ta không biết ai đúng ai sai.
Mọi người đều thuận theo lời nói của Lý Thọ Tiết, Thôi Lâm chỉ đành lại trầm mặc, lúc này, Lý Thọ Tiết lại có chút lo lắng hỏi han:
- Lư công, nghe đồn lần này thiên tử xuôi nam tuần tra thực ra là dời đô, nếu như chúng ta bị nhốt tại Giang Đô, tương lai liệu có thể quay trở lại Hà Bắc hay không đây?
Điều lo lắng của Lý Thọ Tiết cũng là lo lắng của mọi người, tất cả mọi người đều nhìn về phía Lư Trác, Lư Trác trầm ngâm một chút nói:
- Tình thế trước mắt quả thực vô cùng tế nhị, tuy nhiên mọi người đều cũng thấy được, mấy năm nay thế cục xoay chuyển, ai trong chúng ta đều không biết ngày mai sẽ thế nào? Vì vậy ta cảm thấy không cần lo lắng tương lai có thể quay trở lại Hà Bắc hay không, thuận theo tự nhiên là tốt nhất, ta nghĩ, chân mọc ở trên người chúng ta, ta muốn đi nơi nào, ai có thể ngăn cản được chứ?
- Lư công nói rất có đạo lý!
Mọi người đều cảm thán:
- Lo lắng nhiều quả thực cũng không được gì, chỉ là tự tìm phiền não thôi!
… .
- Thật sự là Lư Trác nói như vậy sao?
Ở trong một khoang thuyền khác, Thôi Triệu khoanh tay nhìn ra ngoài cửa sổ lạnh lùng hỏi.
Thôi Lâm vội vàng nói:
- Quả thực y nói Trương Huyễn bắt được nhân vật quan trọng của Bột Hải hội, hơn nữa ta cũng hiểu được nếu không phải vì nguyên nhân này, làm sao Cao Liệt có thể buông tha cho cơ hội cướp lây U Châu chứ?
- Điều này ta biết, không cần ngươi phải giải thích!
Thôi Lâm sợ tới mức không dám lên tiếng, khoanh tay mà đứng đó, Thôi Triệu chắp tay đi qua đi lại trong khoang thuyền, ánh mắt vô cùng âm u, từ sau khi quan hệ thông gia hai nhà Thôi Lư thất bại, quan hệ hai nhà Thôi Lư dần dần lạnh lẽo đi, hơn nữa Lư Trác lại thay thế Thôi Triệu y trở thành người đứng đầu của sĩ tộc Hà Bắc, danh tiếng của Lư gia bắt đầu vượt qua Thôi gia, khiến quan hệ hai nhà Thôi Lư lại từng bước rạn nứt hơn.
Hơn nữa Thôi Triệu vô cùng ghen ghét Lư Trác ngày càng đi lên, theo y, đơn giản chỉ là Lư Trác có một người con rể nắm giữ binh quyền mà thôi, vì vậy Lư Trác mới có thể kiêu ngạo như vậy, tuy nhiên Thôi Triệu cũng thừa nhận, ở thời buổi loạn lạc như hôm nay, tầm quan trọng của quân đội không cần nói cũng biết, Lư gia quả thật đã đi một nước cờ thực đúng, có được một con rể như Trương Huyễn.
Trong lòng Thôi Triệu rất rõ ràng, sau khi Lư Trác trở thành người đứng đầu của các sĩ tộc Hà Bắc trong triều đình, tiếp theo tất nhiên là Phạm Dương Lư thị sẽ vượt qua Bác Lăng Thôi thị, trở thành thủ lĩnh của sĩ tộc Hà Bắc, đây mới là lo lắng trong lòng của Thôi Triệu, trong nội tâm của Thôi Triệu giống như gương sáng biết rõ, nếu muốn ngăn cản Lư gia nhất định phải nắm bắt được Trương Huyễn.
Thôi Triệu dừng bước hỏi:
- Lư Trác có chứng cứ gì chứng minh tin tức của y là chính xác không?
Thôi Lâm thở dài nói:
- Ta cũng hỏi như vậy, không nghĩ tới lại khiến nhiều người tức giận, tất cả mọi người đều chỉ trích ta không nên nghi ngờ, tuy nhiên ta cảm thấy nhất định Lư Trác có chứng cớ, rất có thể là y lấy được tin từ con mình.
Suy đoán này đối với Thôi Triệu không có chút ý nghĩa gì, y trầm tư một lát, quyết định đi tìm Bùi Củ nói chuyện này một chút.
… .
Thôi Triệu và Bùi Củ qua lại bắt đầu từ khi Trương Huyễn và Lư gia có quan hệ thông gia, Bùi Củ muốn lợi dụng Thôi gia để gây áp lực khiến Lư gia hủy bỏ hôn sự này, tuy rằng cuối cùng không thành công, nhưng bởi vậy mà Bùi Củ lại trở thành người đứng sau của Thôi Triệu.
Chính là vì Bùi Củ dốc sức đề cử, con trai Thôi Văn của Thôi Triệu mới có thể nhanh chóng thăng quan, một tháng trước được thăng làm chủ bộ Kinh Triệu, trở thành một trong những quan ngũ phẩm trẻ tuổi nhất Đại Tùy.
Trong thuyền, Bùi Củ đang viết một phong thư cho Trương Huyễn, hai tháng nay là thời kỳ quân đội Đại Tùy biến đổi lớn, sáu vị đại tướng quân Trương Cẩn, Trương Tu Đà, Vũ Văn Thuật, Tiết Thế Hùng, Ngư Câu La, Quách Huyến đều bởi vì các loại nguyên nhân mà lần lượt qua đời, Dương Nghĩa Thần chuyển thành Lễ bộ thượng thư, chỉ còn lại bốn vị đại tướng quân Khuất Đột Thông, Vân Định Hưng, Trần Lăng và Lý Cảnh, Khuất Đột Thông trấn thủ Quan Trung, Vân Định Hưng đóng giữ Hà Lạc, Trần Lăng thủ tại Giang Hoài, Lý Cảnh thủ Quan Nội.
Một thế hệ đại tướng trước dần dần biến mất, một đám tướng lĩnh trẻ tuổi nhanh chóng đứng lên, Thái Nguyên Lý Uyên, Hà Bắc Trương Huyễn, Lạc Dương Vương Thế Sung, Đồng Quan Tống Lão Sinh, U Châu La Nghệ, Giang Lăng Tiêu Tiển, Kiêu Quả quân Vũ Văn Hóa Cập…
Trong đó khiến Bùi Củ cảm thấy tiếc nuối sâu sắc nhất chính là y đã mất đi sự khống chế đối với Trương Huyễn, có một khoảng thời gian Trương Huyễn từng là người của y, nhưng hôm nay, Trương Huyễn làm cái gì ở Thanh Châu và Hà Bắc, Bùi Củ y hoàn toàn không biết gì.
Bùi Củ cũng biết chính mình từng phạm một số sai lầm, nhất là sai lầm của lần thành thân đó, y không nên suy nghĩ thứ nữ Bùi thị xứng đáng làm chính thê của Trương Huyễn, chính là Trương Huyễn cự tuyệt hôn sự này khiến cho bọn họ dần dần mỗi người đi một ngả, đương nhiên, Bùi Củ cũng dần dần hiểu biết thêm về Trương Huyễn, hắn tuyệt nhiên không muốn chịu khống chế của bất kỳ kẻ nào, hợp tác thì có thể nhưng phụ thuộc thì không được.
Hai ngày nay Bùi Củ cũng nhận được một chút tin tức, Trương Huyễn công phá hang ổ Bột Hải hội, khiến cho Bột Hải hội không thể không rút quân khỏi U Châu, cứu vãn tình thế nguy hiểm ở U Châu, hơn nữa có lời đồn nói Trương Huyễn bắt được mười mấy thành viên trọng yếu của Bột Hải hội, nhưng lại không biết tin tức này là thật hay giả.
Bùi Củ rút cục không kìm nổi, y muốn đích thân viết thư hỏi Trương Huyễn một câu.
Bùi Củ để bút xuống, thổi khô giấy đay, lúc này mới chậm rãi cuộn lại bỏ vào trong một cái ống tre.
Đúng lúc này, tùy tùng đứng ngoài cửa bẩm báo:
- Lão gia, Thôi thị lang có việc gấp cầu kiến.
Bùi Củ cười gật gật đầu:
- Mời y vào đi!
Sĩ tộc Tịnh Châu cho tới bây giờ đều bị sĩ tộc Hà Bắc và sĩ tộc Quan Lũng ràng buộc, trong hai đại sĩ tộc ở Tịnh Châu, Thái Nguyên Vương thị có quan hệ chặt chẽ với sĩ tộc Hà Bắc, mà Văn Hỉ Bùi thị thì có quan hệ sâu sắc với sĩ tộc Quan Lũng, cũng nghiêng về hai đại sĩ tộc ở Tịnh Châu.
Nhưng Bùi Củ vẫn muốn tìm cơ hội phá vỡ truyền thống này, mang thế lực Bùi gia kéo dài đến Hà Bắc, Bác Lăng Thôi thị không thể nghi ngờ chính là điểm đột phá vô cùng tốt.
Bùi Củ và Thôi Triệu đã đạt thành quan hệ thông gia, trưởng tử của Thôi Triệu là Thôi Văn thành hôn với đích nữ của Bùi Củ, cứ như vậy, Bác Lăng Thôi thị liền trở thành một cây cầu để Bùi gia tiến vào Hà Bắc.
Một lát sau, Thôi Triệu bước nhanh vào trong khoang thuyền, khom mình thi lễ nói:
- Tiểu chất tham kiến thế thúc!