Ngay mấy ngày hôm trước, Lý Cảnh dẫn năm ngàn quân từ đường Phi Hồ tới đây, vào trú đóng ở Lộ quần thể kho hàng huyện, cộng thêm ba ngàn quân ban đầu,
Lý Cảnh trên thực tế đã khống chế tám ngàn quân, cái này liền khiến U Châu có cánh quân thứ hai của triều đình, hơn nữa Lý Cảnh còn là đại tướng quân.
Điều này làm La Nghệ cực kỳ bất mãn. Cạnh giường, há có thể để người khác ngủ ngáy, nhưng hắn cũng không có cách nào. Kho Lộ Thủy của Trác quận từ trước tới nay không thuộc về U Châu quản hạt, nó là trực thuộc Binh bộ, có lượng lớn lương thực và quân tư, vẫn luôn là mục tiêu các thế lực thèm nhỏ dãi, triều đình muốn tăng mạnh khống chế đối với nó cũng hoàn toàn ở trong tình lý.
Chỉ là những kho hàng này không giao cho La Nghệ hắn quản hạt, rõ ràng là không tín nhiệm đối với hắn, phái thêm quân đội ở một mức độ nào đó cũng là kiềm chế đối với hắn, làm La Nghệ căm tức vạn phần. Chỉ là hắn nằm mơ cũng không ngờ được, gia tăng binh lực quản khống kho hàng Lộ Thủy lại là Trương Huyễn đề nghị.
Lúc này, ngoài quan phòng có thân binh bẩm báo: “Khởi bẩm đô đốc, Trương trưởng sử đã trở lại.”
Tinh thần La Nghệ rung lên, Trương Công Cẩn nhanh như vậy đã trở lại, hắn vội nói: “Mau mời hắn vào!”
La Nghệ cũng rất quan tâm động hướng của Trương Huyễn, từ sau khi Trương Huyễn ép Bột Hải hội từ U Châu lui binh, hắn liền ý thức được Trương Huyễn đang âm thầm khống chế Hà Bắc, khiến hắn nhận thức được thực lực của Trương Huyễn, đối với Trương Huyễn đề nghị không dám có chút xem nhẹ.
Mặt khác, Liêu Đông là sau lưng U Châu, Trương Huyễn bỗng đề xuất tiến binh Liêu Đông tiêu diệt Cao Khai Đạo, lập tức dẫn lên sự cảnh giác của La Nghệ.
Không bao lâu, Trương Công Cẩn bụi bặm mệt mỏi đi vào quan phòng của La Nghệ, hắn khom mình hành lễ, “Thuộc hạ tham kiến đô đốc!”
“Trưởng sử vất vả rồi, mời ngồi!”
Trương Công Cẩn ngồi xuống, trà đồng (tiểu đồng hầu trà) dâng trà mát, Trương Công Cẩn uống một chén trà mát, thời tiết nóng biến mất. Hắn thấy La Nghệ vẻ mặt chờ mong nhìn mình, liền chậm rãi nói: “Ta đã đem ý chí của đô đốc nói theo sự thật cho Trương Huyễn, chúng ta tạm thời sẽ không tham dự tiêu diệt Cao Khai Đạo. Lý do chính là những điều lúc trước chúng ta thương nghị.”
La Nghệ nhướng mày, “Ta muốn biết, hắn xuất binh Liêu Đông như thế nào?”
“Hắn nói từ đường biển đi qua!”
“Đường biển?”
La Nghệ ngẩn người, từ sau khi thủy quân Đại Tùy bị giải tán, mấy ngàn chiến thuyền tập trung ở xưởng thuyền Bắc Bình phá hủy, hắn đã đem tác chiến thủy quân quên đi, không ngờ Trương Huyễn lại đi đường biển đi Liêu Đông, hắn có nhiều chiến thuyền như vậy sao?
Lúc này Trương Công Cẩn lại tiếp tục nói: “Trương Huyễn còn nói, nếu hắn đánh bại Cao Khai Đạo, rất có thể sẽ đóng quân ở Liêu Đông, hy vọng đại soái có thể lý giải, hắn nói không muốn để thế lực Cao Lệ xâm nhập Liêu Đông.”
Trong lòng La Nghệ nhảy dựng, thế này tương đương nói Trương Huyễn đã biết quan hệ của Cao Khai Đạo và Cao Lệ, trong lòng La Nghệ bỗng lo lắng hẳn lên, hắn bắt đầu ý thức được mình đã xem thường thâm ý bố cục Liêu Đông của Trương Huyễn.
Trương Công Cẩn lại chậm rãi nói: “Khởi bẩm đô đốc, Trương Huyễn đã biết Cao Khai Đạo là từ quận Bắc Bình tiến vào Liêu Đông, hắn thật ra là đang cảnh cáo đô đốc, đừng miêu tả việc Liêu Đông quá nhiều đối với triều đình, nếu không hắn sẽ bất lợi đối với đô đốc.”
La Nghệ không nói một lời, chắp tay sau lưng đi qua đi lại trong phòng. Lòng hắn rối như tơ vò, Trương Huyễn thế mà biết Cao Khai Đạo là từ quận Bắc Bình đi Liêu Đông, biết quan hệ của mình và Cao Lệ, vậy mình rốt cuộc xuất binh hay là không?
Mặt khác, càng khiến hắn hoang mang hơn là, Trương Huyễn rốt cuộc có thể vận chuyển bao nhiêu quân đội đi Liêu Đông, nếu chỉ có mấy ngàn người, vậy cũng không đáng lo, nếu vận chuyển một hai vạn người, Cao Khai Đạo khẳng định không thể ngăn cản.
Sau một lúc lâu, hắn thở dài nói: “Trưởng sử đi nghỉ ngơi trước đi! Chuyện này để ta cân nhắc kỹ càng một phen.”
~~~~
Cửa sông Cự Dương quận Bắc Hải, khác với bến đò Hoàng Hà cảng sông dân dụng, nơi này lại là quân cảng của Thanh Châu quân, mấy trăm chiến thuyền bỏ neo ở trong eo nước, đặc biệt bốn chiếc hoành dương thuyền hình thể to lớn đặc biệt bắt mắt
Ở sườn đông cửa sông phân bố hơn hai ngàn đại trướng, quân doanh dài đến mười mấy dặm, tinh kỳ như mây, doanh trướng chỉnh tề, rất đồ sộ, nơi này trú đóng một vạn Thanh Châu quân tinh nhuệ, do chủ soái Trương Huyễn tự mình thống soái, tiếp theo còn có La Sĩ Tín cùng Bùi Hành Quảng hai viên phó tướng, mặt khác còn có Tô Định Phương, Tần Dụng, Triệu Lượng bọn các đại tướng, mà đại tướng Uất Trì Cung luôn theo Trương Huyễn thì tọa trấn quận Thanh Hà, lần này không theo Trương Huyễn bắc chinh.
Trương Huyễn khoanh tay đứng trên bến tàu, xuất thần nhìn tháp cần trục xa xa đang bốc quân lương cùng vật tư lên thuyền. Lúc này, La Sĩ Tín đi đến bên người hắn, thấp giọng hỏi: “Đại soái hiểu biết đối với tình huống Cao Khai Đạo sao?”
Trương Huyễn quay đầu nhìn hắn một cái, thản nhiên cười nói: “Quân đội của Cao Khai Đạo cũng chính là thủ hạ cũ của Cách Khiêm, một đám ô hợp mà thôi, không cần hiểu biết bọn hắn.”
La Sĩ Tín thực sự có chút lo lắng, “Đại soái không phải nói Cao Lệ sẽ ủng hộ Cao Khai Đạo sao? Ta rất lo chúng ta đối mặt quân địch không phải tặc quân, mà là quân đội Cao Lệ, bọn họ chỉ là trên danh nghĩa chịu Cao Khai Đạo thống soái.”
Trương Huyễn cười lên, “Ngươi có lo lắng như vậy, nói rõ ngươi cân nhắc vấn đề đã có tiến bộ, nhưng ta có thể thẳng thắn trả lời ngươi, cho dù Cao Lệ nhìn trộm Trung Nguyên như thế nào, quân đội của nó giai đoạn hiện tại vẫn như cũ không dám vượt Liêu Hà một bước, nhiều nhất chỉ có thể nâng đỡ loạn tặc như Cao Khai Đạo một chút, cùng với cấu kết với Bột Hải hội.”
“Đại soái vì sao khẳng định như vậy?” La Sĩ Tín khó hiểu hỏi.
“Bởi vì hiện tại Đại Tùy còn chưa loạn, thiên tử vẫn nắm xã tắc, Trác quận còn trú đóng lượng lớn vật tư, một khi Cao Lệ vượt giới, Tùy quân sẽ nhanh chóng từ khe núi Phi Hồ tiến vào U Châu, ngươi hiểu ta vì sao đề nghị thiên tử phái quân đội tăng mạnh hộ vệ kho hàng Trác quận, cái này trên thực tế chính là làm cho Cao Lệ xem, nó thực dám xuất binh Liêu Đông, Tùy quân sẽ lập tức tiến vào U Châu, một khi nó và Tùy triều một lần nữa bùng nổ chiến tranh, chỉ sợ Tân La phía nam nó sẽ không bỏ lỡ thời cơ, cho nên ta dám khẳng định quân đội Cao Lệ tạm thời còn chưa dám tiến vào Liêu Đông, cho dù ngụy trang thành tặc quân của Cao Khai Đạo cũng không có khả năng.”
La Thành bừng tỉnh đại ngộ, hắn liên tục gật đầu, “Ta rốt cuộc hiểu rồi, ta quả thật cân nhắc vấn đề quá đơn giản.”
Lúc này, một gã thiên tướng vội vàng chạy tới bẩm báo: “Khởi bẩm đại soái, toàn bộ vật tư lương thảo đã đều lên thuyền!”
Trương Huyễn gật gật đầu, nói với La Sĩ Tín: “Hãy trở về suy nghĩ một phen nữa, nhưng hiện tại thông báo toàn quân, ngày mai trời sáng lên thuyền xuất phát!”