Giang Sơn Chiến Đồ ( Dịch Full )

Chương 598 - Chương 543: Quân Mới Mộ (2)

Chương 543: Quân mới mộ (2)
Chương 543: Quân mới mộ (2)

Lần này Hoàng Dục được phái tới Giang Đô, Trương Huyễn chính là vì đạt được gang dự trữ, đây là vật tư chiến lược cực kỳ quan trọng, một khi Hoàng gia một lần nữa bị Đỗ Phục Uy khống chế, gang sẽ không còn hy vọng.

“Công tử, chúng ta nên trực tiếp đi quận Lịch Dương mới đúng, hiện tại đón năm mới, lão gia chủ hẳn là không ở Giang Đô đâu!”

Hai gã tùy tùng đều là người nhà Hoàng thị theo Hoàng Dục gia nhập Tùy quân, bọn họ cảm thấy rất khó hiểu đối với công tử đến Giang Đô.

Hoàng Dục cười khoát tay, “Không cần sốt ruột, ta đến Giang Đô tự nhiên có dụng ý.”

Không bao lâu, ba người tới chợ nam. Do là trừ tịch, đại bộ phận cửa hàng của chợ nam đều đã đóng cửa, chỉ có chút ít cửa hàng bán hương nến dầu còn mở cửa, nhưng tiểu nhị đã bắt đầu thu thập cửa hàng, chuẩn bị đóng cửa.

Hoàng Dục tới trước một cửa hàng nghề gang diện tích rất lớn, trên cửa hàng có bốn chữ to: Hoàng thị chế thiết, nơi này là cửa hàng của Hoàng thị gia tộc ở Giang Đô, tuy diện tích cửa hàng chỉ có ba mẫu, làm đều là làm ăn lớn, bình thường làm ăn bán lẻ không tiếp.

Hoàng Dục tiến lên dùng sức gõ gõ cửa, không bao lâu, cửa ‘két’ một tiếng mở ra, một lão giả đi ra. Lão đánh giá cao thấp Hoàng Dục một phen, bỗng nhận ra, nhất thời vừa mừng vừa sợ, “Thì ra là Kính công tử, Kính công tử sao lại đến đây?”

Hoàng Dục chắp chắp tay cười nói: “Tề bá, ta tam thúc có nhà không?”

“Ông ấy có, mau mau vào.”

Lúc này, trong sân có người hỏi: “Tề bá, là ai thế!”

“Tam đương gia, là Kính công tử đến!”

Một nam tử trung niên bước nhanh đi tới, hắn kinh hỉ vạn phần nói: “Kính nhi, sao cháu lại tới đây?”

Nam tử trung niên này là tam thúc của Hoàng Dục, tên là Hoàng Triệu Niên, cũng là người phụ trách của Hoàng gia ở Giang Đô, Hoàng Dục cười nói: “Tam thúc, cháu từ Thanh Châu tới đây.”

Hoàng Triệu Niên nhất thời tỉnh ngộ, vội vàng đem hắn đưa vào, hắn dặn Tề bá mang hai gã tùy tùng đi nghỉ ngơi, hắn thì dẫn Hoàng Dục đi vào hậu đường.

“Bộ dạng khỏe mạnh, cũng đen đi rất nhiều rồi.”

Hoàng Triệu Niên đánh giá đứa cháu một phen, cười bảo hắn ngồi xuống, lại bảo nha hoàn dâng trà.

“Kính nhi đến Giang Đô có chuyện gì quan trọng sao?” Hoàng Triệu Niên khẩn trương hỏi.

Hoàng Dục không hiểu cười hỏi: “Cháu phát hiện tam thúc đối với cháu đến thì rất khẩn trương, đây là vì sao thế?”

“Ài! Hiện tại Giang Đô có rất nhiều lời đồn, nói Trương tướng quân của các ngươi đã thoát ly triều đình tự lập, truyền ồn ào huyên náo, cũng không biết là thật hay giả. Cháu cũng biết người Giang Đô đều rất chú ý Trương tướng quân, hắn có một chút động tĩnh, bên này đều sẽ có ý kiến.”

“Lời đồn thôi! Chung quy sẽ thoát ly sự thật, đại soái của chúng ta chưa thoát ly triều đình, mấy ngày hôm trước đại soái còn hướng thiên tử xin lệnh diệt phỉ, chỉ là vì thiên tử có nghi kỵ đối với hắn, cho nên quan hệ với triều đình có chút không hòa thuận.”

“Thật ra chúng ta không sao cả, chỉ sợ tướng quân biến thành Dương Nghĩa Thần thứ hai, cháu hiểu không? Dương Nghĩa Thần ở ba ngày trước đã chết bất đắc kỳ tử.”

Hoàng Dục cả kinh, “Đây là chuyện gì?”

Hoàng Triệu Niên cười khổ lắc đầu, “Trong lòng mọi người đều biết, thủ pháp nhất quán của hoàng đế, trước điều vào kinh đảm nhiệm quan lớn, qua mấy tháng sẽ truyền ra tin chết, hoặc là chết bất đắc kỳ tử, hoặc là ngoài ý muốn qua đời, hoặc là khí hậu không hợp bệnh chết, dù sao chính là chết, Ngư Câu La không phải là như thế sao? Ở trong ngục giam bệnh chết, ai biết là chết như thế nào? Dù sao chúng ta không hy vọng Trương tướng quân bị điều vào kinh làm quan.”

Hoàng Dục lặng lẽ gật đầu, hắn lại thấp giọng nói: “Cháu là được đại soái phái tới Giang Đô, có việc quan trọng muốn hỏi tam thúc một chút, trong kho hàng Hoàng gia chúng ta còn bao nhiêu gang?”

“Sao nào, các ngươi cũng cần gang sao?” Hoàng Triệu Niên bị dọa giật mình.

Hoàng Dục khoát tay, “Trước đừng hỏi cái này, tam thúc cứ nói cho cháu biết, hiện tại chúng ta còn có bao nhiêu gang?”

Hoàng Triệu Niên trầm ngâm một phen, nói: “Cháu cũng biết, gang của Hoàng gia chúng ta là bị quan phủ nghiêm khắc khống chế, gang bản thân chúng ta có thể bán chỉ có năm mươi vạn cân.”

“Điều này cháu biết, cháu nói là kho riêng.”

Hoàng gia tinh luyện gang vẫn luôn chịu triều đình nghiêm khắc giám thị, có dã thiết sứ thường trú, chủ yếu là bán cho triều đình, giá thu mua đều rất thấp, vẫn luôn khiến Hoàng gia bất mãn, nhưng lại không thể làm gì được.

Cho nên ở vài năm Đỗ Phục Uy ngông cuồng nhất đó, Hoàng gia dã thiết thoát ly triều đình khống chế, bọn họ liền lặng lẽ thành lập kho hàng bí mật, gọi là kho riêng, đem bộ phận vật liệu gang và đồng chuyển dời đến kho riêng cất giữ, có thể bán giá cao kiếm lãi lớn.

Hoàng Triệu Niên cười gõ hắn một cái, “Tiểu tử ngươi thì ra đang có ý đồ với kho riêng. Ta có thể nói cho ngươi, gang đại khái có ba trăm vạn cân, đồng thô có gần trăm vạn cân.”

Tinh thần Hoàng Dục rung lên, thế mà có nhiều gang cùng đồng thô như vậy, hắn vội vàng nói: “Chỗ gang cùng đồng thô này có thể bán hết cho chúng ta hay không?”

“Cái này... Ta không thể làm chủ, phải hỏi tổ phụ cháu, chỉ cần ông ấy gật đầu, thì không có vấn đề.”

Hoàng Dục biết kho riêng của gia tộc bọn họ thiết lập ở bờ Trường Giang quận Giang Đô, vận chuyển phi thường tiện lợi, chỉ là còn cần để tổ phụ đồng ý, điều này có chút hao phí thời gian.

Hoàng Triệu Niên thấy hắn vẻ mặt khó xử, liền cười nói: “Không cần cháu chạy tới Lịch Dương, ta viết phong thư bồ câu trở về, ngày mai sẽ có trả lời, nhưng ta đề nghị cháu tự mình viết, có lẽ có thể thuyết phục tổ phụ cháu, chỉ cần lão nhân gia ông ấy gật đầu, ta tự mình dẫn cháu đi kho riêng.”

Hoàng Dục nhất thời mừng rỡ, có thể viết thư bồ câu về, vậy đương nhiên tốt nhất.

“Được rồi! Cháu sẽ viết luôn.”

~~~~

Từ đường Hoàng thị ở huyện Lịch Dương, các tộc nhân Hoàng thị ở lúc trời chưa sáng cúng bái tổ tiên xong, liền rời khỏi từ đường quay về trong nhà mình. Hôm nay là mùng một tháng giêng, mỗi nhà đều có việc của mình, cho nên tế tổ đều tiến hành ở nửa đêm, vì không chậm trễ chính sự của mọi người, ví dụ như ở triều đình, mùng một tháng giêng còn cần cử hành đại triều năm mới.

Lúc này, lão gia chủ Hoàng Hữu gọi lại con trưởng Hoàng Triệu Tự, “Đại lang, cha có việc tìm con, con đến trong phòng cha một chuyến.”

Hoàng Triệu Tự là phụ thân của Hoàng Dục, trước mắt đảm nhiệm tư mã quận Lư Giang, lần này là vì về quê tế tổ mới quay về nhà cũ ở Lịch Dương.

Hắn theo phụ thân vào thư phòng, Hoàng Hữu chỉ vào chỗ ngồi nói: “Ngồi xuống đi!”

Hoàng Triệu Tự ngồi xuống, hắn biết phụ thân hàng năm sau khi tế tổ xong đều phải ngủ một giấc, nhưng hôm nay lại tìm mình, tất nhiên là có đại sự. Hắn không dám quấy rầy suy nghĩ của phụ thân, lẳng lặng ngồi ở một bên.

Hoàng Hữu trầm ngâm thật lâu, mới nói: “Ta tối qua nhận được thư bồ câu của tam lang, nó nói Kính nhi hôm qua đã đến Giang Đô.”

Bình Luận (0)
Comment