Giang Sơn Chiến Đồ ( Dịch Full )

Chương 611 - Chương 552: Khẩn Cấp Cầu Viện

Chương 552: Khẩn cấp cầu viện
Chương 552: Khẩn cấp cầu viện

Huyện Nội Hoàng tây sát kênh Vĩnh Tể, vừa vặn ở chỗ giao giới quận Nghiệp, quận Cấp và quận Vũ Dương ba quận, vị trí chiến lược rất quan trọng, quận Nghiệp là đô thành của Lô Minh Nguyệt, mà quận Vũ Dương là phạm vi thế lực của Trương Huyễn, mặt khác Tùy quân ở khó Lê Dương có một vạn người đóng quân, do Hổ nha lang tướng Vương Biện thống soái, kho Lê Dương có năm mươi vạn thạch lương thực, vải vóc, quân giới, tiền đồng vô số kể, luôn bị các lộ loạn phỉ nhìn ngó.

Mười vạn đại quân của Lô Minh Nguyệt đóng ở cánh đồng phía đông huyện Nội Hoàng, quân doanh kéo dài mười mấy dặm, thanh thế to lớn. Trên một cây gỗ cao tới mười mấy trượng treo một lá cờ lớn viền vàng nền vàng, mặt trái là một chữ ‘Ngụy’ thật lớn, mặt phải thì là một chữ ‘Lô’, đây là vương kỳ của Lô Minh Nguyệt.

Ở giữa đại doanh, trong một đại trướng diện tích năm mẫu, Lô Minh Nguyệt đứng ở trước một bức bản đồ xuất thần, quân sư Diêu Khải đứng bên cạnh hắn. Diêu Khải từng là phụ tá của U Châu đô đốc Quách Huyến, La Nghệ ở sau khi chiếm lĩnh U Châu, ôm hận Diêu Khải từng cùng Quách Huyến bày kế đối phó mình, liền muốn giết Diêu Khải, dọa Diêu Khải ngay trong đêm trốn đi quận Thượng Cốc, hắn ở dưới bước đường cùng liền đầu phục Lô Minh Nguyệt.

Lô Minh Nguyệt đã sớm biết Diêu Khải, biết hắn rất có tài, liền bổ nhiệm hắn làm quân sư của mình, thay gã bày mưu tính kế. Chính là được Diêu Khải đề nghị, Lô Minh Nguyệt tiếp nhận quan viên Tùy triều đầu hàng, mới khiến hắn một đường thế như chẻ tre, không đến một năm thời gian đã chiếm cứ một nửa đất đai Hà Bắc.

Giống với toàn bộ loạn phỉ, vấn đề lớn nhất trước mắt của Lô Minh Nguyệt chính là quân đội mở rộng quá nhanh, lương thảo hậu cần không theo kịp, dẫn tới quân đội của hắn thỉnh thoảng nhiễu dân đoạt lương, kỉ luật quân đội tan rã, bị hào cường cùng dân chúng bình thường các quận thù hận.

Cho nên Diêu Khải nhiều phen khuyên bảo Lô Minh Nguyệt cướp lấy kho Lê Dương, thu liễm kỷ luật quân đội, tính toán từ lâu dài. Lô Minh Nguyệt cũng tiếp nhận Diêu Khải khuyên bảo, sau năm mới không lâu liền bắt đầu cân nhắc phương án đoạt kho Lê Dương.

“Ta bắt vài tên binh sĩ từng đóng ở kho Lê Dương, bọn hắn nói cho ta biết, tường thành Lê Dương cao tới ba trượng năm thước, sông đào bảo vệ thành bốn phía rộng hai mươi trượng. Chúng ta hiện tại vấn đề lớn nhất chính là không có thuyền, góp nhặt mấy tháng, chỉ kiếm được hơn một trăm chiếc thuyền nhỏ, bằng chúng nó muốn đánh hạ kho Lê Dương, không thể nghi ngờ người si nói mộng, mấu chốt là thuyền lớn ngàn thạch. Tiên sinh nói xem, ta đi đâu kiếm thuyền lớn ngàn thạch?”

Lô Minh Nguyệt tỏ ra rất lo âu, hắn một khi quyết định làm sự kiện nào đó sẽ không tiếc tất cả mọi giá, trăm phương nghìn kế đi hoàn thành. Mấy tháng trước hắn quyết định đánh chiếm kho Lê Dương, vì thế hắn lo lắng hết lòng, cân nhắc đủ loại biện pháp, lại ở một khâu mấu chốt nhất bị kẹt, hắn không chỉ một lần mô phỏng công thành, ở trên sông đào bảo vệ thành rộng hai mươi trượng, chỉ có ở trên chiến thuyền ngàn thạch trở lên mới có thể bắc thang công thành, hiện tại hắn như thế nào cũng không kiếm được chiến thuyền ngàn thạch trở lên, hắn sao có thể không sốt ruột.

Diêu Khải là hôm qua mới từ Ngụy quận chạy tới huyện Nội Hoàng, hắn cũng đã cân nhắc một đêm, trong lòng ít nhiều có một chút ý tưởng. Hắn khẽ cười nói: “Biện pháp không phải không có, đại vương không cần nóng lòng.”

Lô Minh Nguyệt nhất thời mừng rỡ, liên thanh thúc giục, “Tiên sinh nói mau, ta sắp vội muốn chết rồi!”

“Giải quyết khó khăn này đơn giản là hai loại biện pháp, loại biện pháp thứ nhất chính là kiếm được thuyền ngàn thạch, lâm thời đóng thuyền tựa như không quá thực tế, chỉ có từ nơi khác kiếm thuyền. Theo ta được biết, địa khu Hà Bắc thuyền ngàn thạch trở lên có ba nơi có, một cái chính là kho Lê Dương, trong kho thành của nó có trên trăm chiếc thuyền chở lương ngàn thạch, nhưng trốn ở trong thành không chịu đi ra, ta sẽ không nhắc nữa. Sau đó là Ngõa Cương, nghe nói bọn họ cũng có mười mấy chiếc thuyền hàng ngàn thạch, đại vương xem có thể mượn được hay không, tiếp theo nữa chính là...”

“Nơi thứ ba ta biết, tiên sinh không cần phải nói nữa.”

Sắc mặt Lô Minh Nguyệt âm trầm xuống. Hắn đương nhiên biết Diêu Khải muốn nói ai, trừ Trương Huyễn, ai còn có thể có được thuyền như vậy. Lô Minh Nguyệt đối với Trương Huyễn có một loại thù hận không hiểu, năm đó Trương Huyễn trong lúc vô ý đã cứu mạng hắn, nhưng đồng thời suýt nữa khiến hắn chết.

Càng quan trọng hơn là, Trương Huyễn chính là chướng ngại vật lớn nhất hắn xưng bá Hà Bắc, tuy hiện tại bọn họ còn chưa tiếp xúc, nhưng sớm hay muộn có một ngày bọn họ sẽ quyết nhất tử chiến.

Diêu Khải xấu hổ cười cười, hắn biết rõ Lô Minh Nguyệt kiêng kị, liền không nhắc Trương Huyễn nữa, lại nói: “Vậy đại vương có cân nhắc hợp tác với quân Ngoã Cương, cùng nhau cướp lấy kho Lê Dương hay không.”

Lô Minh Nguyệt trầm ngâm một lát nói: “Nói một chút loại biện pháp thứ hai!”

Lô Minh Nguyệt hiển nhiên không muốn hợp tác với Ngõa Cương, hắn muốn độc chiếm lương thảo cùng vật tư kho Lê Dương, làm sao có thể chia sẻ với quân Ngoã Cương, hắn cũng không phải không đủ binh lực.

Diêu Khải chậm rãi nói: “Nếu không có thuyền qua sông đào bảo vệ thành, vậy ta làm ngược lại, hủy diệt sông đào bảo vệ thành.”

“Ngươi là nói...”

Lô Minh Nguyệt chần chờ nói: “Lấp sông đào bảo vệ thành?”

“Đúng vậy!”

Ý nghĩ này thực sự khiến Lô Minh Nguyệt không ngờ tới, trong lòng hắn bắt đầu kích động hẳn lên, chắp tay sau lưng đi qua đi lại trong phòng, mình sao lại không nghĩ tới chứ?

Không tìm được thuyền, lấp sông đào bảo vệ thành là được. Mình có mười vạn đại quân, nhiều nhất nửa tháng, hắn có thể lấp phẳng một đoạn sông đào bảo vệ thành đủ để đánh thành, nghĩ đến đây, hắn quyền chưởng va nhau nói: “Vậy thì làm!”

~~~~

Kho Lê Dương trên thực tế là một tòa thành trì, chu vi chừng hai mươi dặm, tường thành ba trượng năm thước, hộ thành rộng chừng hai mươi trượng, tường thành dày rộng chắc chắn, có thể chống đỡ đòn nặng vạn cân, là một trong các thành kiên cố nhất của Đại Tùy.

Trong thành có gần ngàn kho hàng lớn, cất giữ lương thực, quân giới vũ khí là chính, ở thời kì đỉnh cao nhất, trong kho Lê Dương có mấy trăm vạn thạch lương thực, quân giới vũ khí gần trăm vạn cái, nhưng trải qua vài lần chiến dịch Cao Ly cùng Dương Huyền Cảm tạo phản, lương thực của kho Lê Dương đã giảm bớt rất nhiều, chỉ còn lại có bốn mươi lăm vạn thạch lương thực, vũ khí mấy vạn kiện cùng với năm mươi mấy vạn quan tiền đồng.

Cho dù như thế, nó vẫn là một trong bảy kho lương lớn của thiên hạ, gần với kho Hồi Lạc của Lạc Dương, kho Lạc Khẩu Yển Sư cùng kho Quảng Thông Quan Trung, cùng cất giữ lương thực gần bằng kho Lộ Thủy ở Trác quận.

Bởi vì kho Lê Dương nằm ở Hà Bắc, lại bị các lộ loạn phỉ nhìn ngõ, không chỉ có quân Ngoã Cương luôn như hổ rình mồi, lúc trước Trương Kim Xưng cũng vài lần tấn công kho Lê Dương thất bại, Đậu Kiến Đức và Cao Sĩ Đạt cũng nhìn chăm chú vào nhất cử nhất động của kho Lê Dương.

Bình Luận (0)
Comment