Giang Sơn Chiến Đồ ( Dịch Full )

Chương 703 - Chương 612: U Châu Đổi Màu Cờ (1)

Chương 612: U Châu đổi màu cờ (1)
Chương 612: U Châu đổi màu cờ (1)

Ôn Ngạn Bác từ trên giá sách lấy ra một phong thư đưa cho huynh trưởng, “Đây là thư phụ thân tháng trước viết cho ta, huynh trưởng xem đi!”

Ôn Đại Nhã ngẩn ra, tiếp nhận thư đọc một lần, phụ thân ở trong thư thế mà lại khen Trương Huyễn thương xót thương sinh, toàn lực cứu tế dân đói Trung Nguyên, khiến trăm vạn người tránh khỏi chết đói. Nếu người này là chủ thiên hạ, cũng chính là may mắn của thương sinh.

Trong lòng Ôn Đại Nhã thầm giật mình, tuy phụ thân chưa yêu cầu rõ Tam đệ đi đầu nhập Trương Huyễn, nhưng ý tứ đã rất rõ ràng, ông ủng hộ tiểu nhi tử góp sức cho Trương Huyễn.

Ôn Đại Nhã trầm mặc một lát hỏi: “Vậy Tam đệ quyết định như thế nào?”

“Ta bây giờ còn đang cân nhắc.”

Ôn Đại Nhã cười khổ một tiếng. Phụ thân đã tỏ thái độ, hắn không thể đối nghịch phụ thân. Hắn nghĩ một chút rồi lại nói: “Vậy ta sẽ không khuyên đệ nữa, chính ngươi lo lắng, chúng ta một lát mình đi tìm La Nghệ.”

“Huynh trưởng không cần ta dẫn kiến sao?”

“Không cần, việc công là việc công, để Tam đệ dẫn kiến ngược lại sẽ ảnh hưởng lập trường của đệ.”

Ôn Ngạn Bác quả thật không muốn tham dự việc này, đặc biệt huynh trưởng của mình là sứ giả, nếu mình tham dự, lấy tính cách ngờ vực vô căn cứ của La Nghệ, khẳng định sẽ cho rằng mình đã nhận chỗ tốt nào đó? Hoặc là cho rằng mình phản bội hắn, Ôn Ngạn Bác cũng không muốn rắc rối thêm.

Nhưng Ôn Đại Nhã dù sao cũng là anh ruột của hắn, cho dù không nói giúp, nhưng Ôn Ngạn Bác cũng cảm thấy mình nên chỉ điểm một chút, để huynh trưởng bớt đi đường vòng một chút.

Nghĩ đến đây, Ôn Ngạn Bác cười nói: “Nếu huynh trưởng hiện tại đi gặp La đô đốc, ta thấy khả năng thành công có lẽ lớn hơn chút.”

“Vì sao?”

“Bởi vì Trương Huyễn tập trung hỏa lực ở quận Thượng Cốc, áp lực của đô đốc rất lớn, tuy hắn chưa nói rõ, nhưng ta nhìn ra được hắn rất sợ hãi, đặc biệt năm trước Đột Quyết từng đi tìm hắn, nếu kéo dài qua đêm nay, hắn lo lắng hắn sẽ quyết định đầu nhập vào Đột Quyết, tin tưởng tất cả chúng ta đều không muốn nhìn thấy loại chuyện này xảy ra.”

Trong lòng Ôn Đại Nhã cũng lo lắng hẳn lên, đứng dậy nói: “Được rồi! Ta hiện tại sẽ đi gặp La Nghệ.”

***

Hậu đường đô đốc quan nha, La Nghệ chắp tay sau lưng đứng trước cửa sổ, ánh mắt sầu lo chăm chú nhìn bầu trời. Hắn luôn quan sát nghiêm mật thế cục Hà Bắc biến hóa, nhưng hậu quả do thế cục biến hóa tạo thành hắn lại không dám đối mặt, thẳng tới hôm nay hắn biết được Trương Huyễn xuất binh quận Thượng Cốc, hắn liền biết mình không thể trốn tránh nữa.

Trừ U Châu, Trương Huyễn đã thống nhất Hà Bắc và Liêu Đông, như vậy mục tiêu kế tiếp của hắn tất nhiên là U Châu, một điểm này ngay cả kẻ ngốc cũng nhìn ra được.

Tuy Ôn Ngạn Bác an ủi mình, Trương Huyễn có thể sẽ không lập tức tiến công U Châu, hắn cũng tin tưởng Ôn Ngạn Bác phân tích chính xác. Nhưng vấn đề là, Trương Huyễn sớm hay muộn sẽ đến, một khi Thanh Châu quân tiến công quy mô, hai vạn quân của mình có thể thủ được U Châu sao?

La Nghệ thầm thở dài, đáp án đã không cần nói cũng biết.

Vậy mình nên làm gì bây giờ? Tiếp nhận quân đội Đột Quyết tiến vào U Châu thật ra cũng là một cách, nhưng sợ mời thần dễ tiễn thần khó, một khi quân đội Đột Quyết tiến vào Hà Bắc, vậy La Nghệ hắn sẽ thành tội nhân thiên hạ.

Nhưng trừ điều đó ra, hắn còn có cách nào hay hơn?

Ngay tại lúc La Nghệ trăm mối lo, có binh sĩ ở dưới sảnh cao giọng bẩm báo: “Khởi bẩm đô đốc, Đường vương phái sứ giả đến cầu kiến!”

La Nghệ lập tức sửng sốt, hắn chưa nghe rõ, lại hỏi: “Là ai?”

“Trường An Đường vương phái sứ giả cầu kiến!”

Lý Uyên phái sứ giả tới gặp mình? La Nghệ chỉ hơi kinh ngạc chút, nhưng lập tức hiểu ra. Hắn tiếp nhận bái thiếp đọc qua, thế mà lại là ký thất tham quân Ôn Đại Nhã của Lý Uyên làm sứ giả. Hắn quả thực cảm thấy ông trời đang chiếu cố mình, ngay tại lúc hắn tuyệt vọng nhất, hy vọng liền xuất hiện. La Nghệ nhất thời mừng rỡ, cũng không để ý tới được bề ngoài, vội vàng đi ra đón.

Ngoài cửa lớn, Ôn Đại Nhã đứng trước bậc thang chờ đã lâu. Lúc này, trong phủ truyền đến một trận tiếng bước chân dồn dập, không chỉ một người, Ôn Đại Nhã liếc một cái đã thấy La Nghệ vội vã đi dẫn đầu, trong lòng hắn không khỏi âm thầm khen ngợi, huynh đệ nói quả nhiên không sai, từ thái độ vội vàng của La Nghệ liền biết mình tới đúng lúc cỡ nào.

Ôn Đại Nhã từng ở gia học Lô thị đọc sách vài năm, từng thấy La Nghệ. Hắn tiến lên chắp tay cười nói: “La đô đốc, nhiều năm không gặp.”

“Ôn tham quân, thật sự là chưa tiếp đón từ xa, để tham quân đợi lâu rồi.”

La Nghệ vẻ mặt sáng lạn, mỗi một lỗ chân lông đều ẩn chứa ý cười, rất nhiều thân binh đều cảm thấy kinh ngạc, đã rất nhiều năm chưa từng thấy đốc nhiệt tình lan tràn như thế.

Trong lòng La Nghệ sốt ruột, vội vàng mời Ôn Đại Nhã vào quan nha. Hắn hướng phía sau nhìn nhìn, lại không thấy Ôn Ngạn Bác. La Nghệ kỳ quái hỏi: “Ngạn Bác không đi cùng tham quân sao?”

Ôn Đại Nhã cười nhẹ

Ta còn chưa kịp đi gặp hắn, việc công quan trọng.”

“Vậy cũng đúng, mời tham quân!”

“Mời đô đốc!”

Hai người cùng đi vào cửa lớn, đi mãi tới phòng khách quý. La Nghệ mời Ôn Đại Nhã ngồi xuống, lại sai thị nữ dâng trà, hắn lúc này mới ngồi ở đối diện Ôn Đại Nhã. La Nghệ cười nói: “Nghe nói Lý công đã vào Trường An đảm nhiệm Đường vương, thật đáng mừng!”

“Chúng ta một đường nam hạ, trên cơ bản không gặp phải sự chống cự nào, ngay cả Khuất Đột Thông cũng nguyện trung thành Lý công, có thể thấy được lòng người hướng về. Nhưng Đường vương nhà ta chỉ là vì giúp đỡ xã tắc Đại Tùy, lần này đặc biệt sai ta đến U Châu đi sứ, muốn nghe một phen ý kiến cùng đề nghị của La đô đốc.”

Ôn Đại Nhã nói rất hàm súc, chính là hỏi La Nghệ thừa nhận Tùy triều nào. Là Tùy triều Trường An, hay là Tùy triều Giang Đô?

La Nghệ đối với Tùy triều nào cũng không có hứng thú, hắn quan tâm là mình có thể nhận được cái gì?

La Nghệ trầm ngâm một phen, hỏi: “U Châu đối với Lý công quan trọng như vậy sao?”

“Đương nhiên, Đường vương vừa mới khai phủ đã phái ra hai sứ giả, một người là thông nghị đại phu Trương Luân, hắn là người Ba Thục, cho nên đi mời chào các quận Ba Thục, người thứ hai chính là ta, lệnh ta đến U Châu gặp mặt La đô đốc, đủ thấy Đường vương coi trọng đối với La đô đốc.”

Nói đến đây, Ôn Đại Nhã từ trong lòng lấy ra một phong thư, trình cho La Nghệ, “Đây là thư Đường vương nhà ta tự tay viết cho đô đốc, mời đô đốc xem.”

La Nghệ tiếp nhận thư đọc một lần, Lý Uyên ở trong thư nói cũng rất thành khẩn, hy vọng mình có thể tiếp nhận Trường An sắc phong, nhưng trong thư lại chưa nhắc tới tính phong hắn cái gì?

La Nghệ đương nhiên rất để ý tước vị. Trương Huyễn được phong làm Tề quốc công, hắn mới là Bắc Bình quận công, làm hắn rất không thoải mái, nhưng tước vị chỉ là một mặt, hiện tại hắn càng thêm quan tâm đường lui của mình, nếu Lý Uyên chịu xuất binh kiềm chế Trương Huyễn bắc thượng đương nhiên tốt nhất, nếu thật sự không kiềm chế được, vậy mình cũng có thể có một nơi để đi.

Bình Luận (0)
Comment