Giang Sơn Chiến Đồ ( Dịch Full )

Chương 770 - Chương 657: Dụ Địch Xâm Nhập (1)

Chương 657: Dụ địch xâm nhập (1)
Chương 657: Dụ địch xâm nhập (1)

Khuất Đột Thông vừa phân tích thế, Tang Hiển cũng cảm thấy có chút kỳ quái, quả thật là không hợp với lẽ thường. Hắn hỏi: “Vậy tướng quân thấy đối phương là có ý tứ gì?”

Khuất Đột Thông chậm rãi nói: “Ta hoài nghi Trương Huyễn đang chờ chúng ta vào Hà Bắc, nếu ta đoán không sai, tấn công Thổ Môn quan sẽ dị thường dễ dàng.”

“Nhưng mặc kệ nói thế nào, đã đến đây, vậy chúng ta trước hết đánh hạ Thổ Môn quan, sau đó lại thảo luận với Lý trưởng sử, xem nên đánh vào Hà Bắc hay không?”

“Minh Thông nói rất có đạo lý, đã đến thì làm thôi.”

Khuất Đột Thông lập tức hạ lệnh nói: “Truyền lệnh ba quân, chuẩn bị tiến công Thổ Môn quan!”

~~~~

La Sĩ Tín lúc này đứng ở trên Thổ Môn quan, ngắm nhìn chiến kỳ đỏ trắng quân Đường phụ cận dịch trạm xa xa, hắn cũng chiếm được tình báo xác thực, có tầm một vạn quân Đường chuẩn bị tấn công Thổ Môn quan, tên trên cờ chủ tướng là hai chữ ‘Khuất Đột’, đây tất nhiên là lão tướng Khuất Đột Thông.

La Sĩ Tín tuy là tân tú mới xuất hiện, nhưng hắn khát vọng khiêu chiến lão tướng thành danh, nhất là Khuất Đột Thông loại hãn tướng nổi tiếng thiên hạ này, chỉ là La Sĩ Tín đã nhận được mệnh lệnh của chủ soái, trận này chỉ được bại không được thắng, điều này làm trong lòng La Sĩ Tín buồn bực không chịu nổi, ngay cả Thổ Môn quan cũng không thủ được, nếu truyền ra bảo La Sĩ Tín hắn để mặt mũi vào đâu?

Bên cạnh phó tướng Triệu Tuy Niên thấp giọng nói: “Ta quả thật không rõ, La Nghệ đã chiến bại, U Châu đổi chủ, vì sao quân Đường còn chưa từ bỏ ý định, còn muốn liều mạng tấn công Hà Bắc. Bọn hắn cho rằng bằng vào mấy vạn nhân mã có thể đánh hạ Hà Bắc sao?”

La Sĩ Tín cười lạnh một tiếng nói: “Đây tất nhiên là tin tức La Nghệ binh bại còn chưa truyền tới Thái Nguyên, bọn họ còn tưởng có thể vào trú đóng U Châu, đại soái chỉ chờ bọn họ vào Hà Bắc.”

Lúc này, một binh sĩ chạy tới, đem một phong thư trình lên, “Tướng quân, mệnh lệnh mới nhất của đại soái!”

La Sĩ Tín vội vàng tiếp nhận thư mở ra đọc một lần, trong thư yêu cầu hắn bỏ Thổ Môn quan rút lui đến Triệu quận, phải tử thủ được huyện Loan Thành không mất. Trong lòng La Sĩ Tín thoải mái hơn chút, ít nhất chiến bại và từ bỏ ý nghĩa khác nhau.

La Sĩ Tín lập tức nói với Triệu Tuy Niên: “Nhanh đi truyền lệnh ta, đại quân chuẩn bị rút lui!”

Đúng lúc này, phía dịch trạm truyền đến tiếng trống trận ‘Thùng thùng thùng!’, La Sĩ Tín ngẩn ra, đây là quân Đường gõ vang tiếng trống trận tiến công.

***

Hai ngày sau, ba vạn đại quân của Lý Thúc Lương đến Thổ Môn quan. Khuất Đột Thông đi lên đón, hắn ôm quyền thi lễ nói: “Xin hỏi trưởng sử, thế tử xuất binh rồi sao?”

Lý Thúc Lương gật gật đầu, “Thế tử ở phía sau, nhóm lương thảo đầu tiên ngày mai đến Thổ Môn quan.”

Hắn nhìn thoáng qua quan ải, lại hỏi: “Tựa như Khuất Đột tướng quân chưa gặp phải kịch chiến?”

Khuất Đột Thông thấp thỏm lo âu nói: “Đây là việc ta muốn bàn với trưởng sử, ta còn chưa tiến công Tùy quân đã rút lui, có thể nói là không đánh mà thắng chiếm lĩnh Thổ Môn quan. Trưởng sử, phương diện này có vấn đề!”

Lý Thúc Lương hiểu ý tứ Khuất Đột Thông, đây có thể là kế dụ địch xâm nhập của Tùy quân. Hắn nghĩ nghĩ, lại hỏi: “Vậy có tình báo phương diện U Châu không?”

Khuất Đột Thông lắc lắc đầu, “Ta phái người đi thôn xóm phụ cận hỏi thăm, đều hoàn toàn không biết gì, hơn nữa căn bản không có người đi đường cùng thương nhân từ phía đông tới, tựa như đường từ phía đông tới đã bị phong tỏa toàn diện. Trưởng sử, ta cảm thấy nên thận trọng làm việc.”

Lý Thúc Lương cười khổ một tiếng, lấy ra một phần vương lệnh đưa cho Khuất Đột Thông, “Đây là quân lệnh Đường vương phái người đưa tới, tướng quân vừa đi quân lệnh đã tới, tướng quân xem trước đi!”

Khuất Đột Thông tiếp nhận vương lệnh nhìn nhìn, sắc mặt nhất thời có chút tái nhợt. Trong thư mệnh lệnh bọn họ ở trước khi mùa đông đến không tiếc mọi giá khống chế U Châu và Tỉnh hình. Khuất Đột Thông không nhớ lầm, đây là lần thứ hai nhắc tới không tiếc mọi giá.

“Vì sao?” Khuất Đột Thông thở dài hỏi.

“Ta nghĩ hẳn là Đường vương quyết định đăng cơ, tân Tùy cũng sẽ ở đầu năm dời đô An Dương, đã đem An Dương đổi tên là Trung Đô, thiên hạ hưởng ứng, không riêng Lĩnh Nam sẵn sàng góp sức tân Tùy, nghe nói ngay cả Thục quận thái thú Viên Tử Lệnh cùng Giản Dương quận thái thú Trương Trứ cũng quay sang hướng tân Tùy nguyện trung thành, đuổi Thục Châu hành quân tổng quản Dương Sĩ Lâm, Lưu Hoằng Cơ dẫn quân vào Ba Thục đi trấn áp rồi. Ở trước khi đăng cơ xảy ra những việc này, Đường vương ăn không ngon, ngủ không yên!”

Sắc mặt Khuất Đột Thông rất ngưng trọng, hắn cũng không ngờ tình thế sẽ trở nên nghiêm trọng như thế. Xem ra Trương Huyễn thành lập tân Tùy mang đến áp lực chính trị thật lớn cho Đường vương, cho nên Đường vương mới muốn không tiếc mọi giá đánh vào Hà Bắc, kìm tỏa tân Tùy. Nhưng vấn đề là nếu có thể chiếm lĩnh U Châu đương nhiên tốt, một khi binh bại, vậy chẳng phải là họa vô đơn chí?

“Thế tử thái độ thế nào?” Khuất Đột Thông lại hỏi.

“Thế tử còn có lựa chọn sao?”

Khuất Đột Thông bất đắc dĩ, chỉ đành gật gật đầu, “Vậy chúng ta cứ làm hết sức đi!”

Lý Thúc Lương lập tức bảo Khuất Đột Thông chia năm ngàn quân đi thủ Chân Định huyện, làm hậu viên của đại quân đông tiến, Khuất Đột Thông thì dẫn năm ngàn người thủ Thổ Môn quan. Lý Thúc Lương lại lệnh một mũi thám báo đội hướng tới U Châu liên hệ với La Nghệ, an bài tốt hậu viên cùng đội quân tiền tiêu, Lý Thúc Lương thì tự mình dẫn ba vạn đại quân đánh vào Hằng Sơn quận, hướng phía U Châu tiến quân.

Khuất Đột Thông đứng ở trên quan ải nhìn đại quân của Lý Thúc Lương đi xa, hắn thực sự cảm thấy bất an. Tùy quân dễ dàng từ bỏ Thổ Môn quan, rõ ràng là dụ địch xâm nhập, trong lòng hắn mơ hồ phát hiện một tia không ổn. Nếu U Châu còn ở trong tay La Nghệ, Trương Huyễn dám mạo hiểm như vậy sao?

~~~~

Đại doanh Lý Kiến Thành đóng quân ở ngoài Tây Cố quan cửa vào phía tây Tỉnh hình. Lương thảo từ Thái Nguyên vận chuyển đến chồng chất như núi, nhóm đầu tiên năm ngàn con la ngựa vận chuyển một vạn năm ngàn thạch lương thực đã lên đường, Lý Kiến Thành đang ở trong đại doanh quân lương thị sát. Gần hai tháng đông chinh không được gì, nguyên nhân căn bản chính là lương thực hậu cần không thể bảo đảm, Tỉnh hình tuy không phải tuyến đường tốt nhất, nhưng ở trên bảo đảm lương thực hậu cần so với nam bắc đều thuận lợi hơn nhiều, ít nhất hắn không cần lo lắng ai tới quấy rầy đại doanh lương thảo.

Chịu đủ lương thảo khốn nhiễu, Lý Kiến Thành đặc biệt hài lòng đối với một điểm này, nhưng lối ra Tỉnh hình của hắn ở quận Hằng Sơn, cách U Châu còn có mấy trăm dặm lộ trình, hắn lo Lý Thúc Lương xâm nhập một mình, sẽ lọt vào Tùy quân phục kích và chặn lại hay không. Đương nhiên, nếu La Nghệ có thể phái một cánh quân đến tiếp ứng, vậy thì tình huống tốt hơn nhiều.

“Đi đem Trương tư mã tìm đến!” Lý Kiến Thành có chút tâm phiền ý loạn hướng một thân binh hạ lệnh.

Bình Luận (0)
Comment