Trương Huyễn không khỏi ngẩn ra, lão bằng hữu của mình đến, đây sẽ là ai? Khi hắn thấy ý cười trong mắt Lô Thanh, Trương Huyễn chợt hiểu là ai đến.
Ngoài cửa phủ, La Thành dắt ngựa kiên nhẫn chờ đợi, hơn một năm sống phiêu bạc khiến hắn tỏ ra có chút tiều tụy, biến thành vừa đen vừa gầy, tuy hắn đã biết phụ thân trước mắt làm quan ở Trường An, nhưng La Thành cuối cùng vẫn quyết định đầu nhập Trương Huyễn.
Một năm sống phiêu bạc cùng thế cục Hà Bắc biến đổi lớn khiến La Thành trưởng thành lên rất nhiều, khí sắc hồng hào trên mặt hắn đã dần dần biến mất, làn da biến thành hơi đen, trên môi có râu ngắn, một đôi mắt trở nên rất sắc bén. Ngắn ngủn một năm, hắn tựa như già đi năm tuổi.
Lúc này, Trương Huyễn từ trong phủ bước nhanh ra, cười to nói: “Ta nghĩ nhất định là Ngọc Lang, quả nhiên bị ta đoán đúng rồi.”
La Thành tiến lên quì một gối hành lễ nói: “Mạt tướng đặc biệt đến sẵn sàng góp sức đại soái, mong đại soái thu nhận sử dụng!”
Trương Huyễn vội vàng nâng hắn dậy, khẽ cười nói: “Ta biết tâm ý của ngươi, nhưng không cần hành lễ như vậy, vào phủ trước rồi nói sau!”
Trương Huyễn đem La Thành mời vào vương phủ, có thân binh an bài hai thủ hạ của La Thành. Hắn đem La Thành đưa tới phòng khách, khoát tay nói: “Chúng ta ngồi xuống nói chuyện!”
La Thành do dự một chút, “Ty chức vẫn là đứng đi!”
Trương Huyễn cười nói: “Ta tuy là Tề vương, nhưng ở trong quân lại là chủ soái, như La Sĩ Tín, Uất Trì Cung, Phòng Huyền Linh bọn họ đều là ngồi nói chuyện với ta, không có ai là đứng, ngươi không cần quá khách khí.”
La Thành ôm quyền thi lễ, “Đa tạ đại soái!”
Hắn ngồi xuống phía dưới. Trương Huyễn bảo thị nữ dâng trà, lại cười hỏi: “Đi Kế huyện ra mắt mẫu thân chưa?”
“Ra mắt rồi, ta chính là mới từ Kế huyện tới đây.”
“Ồ —— “
Trương Huyễn cười cười, “Vậy vì sao không ở Kế huyện đón năm mới rồi đi?”
“Là ý tứ mẫu thân, bà bảo ta tới đầu nhập đại soái, phải ở trước năm mới nguyện trung thành với đại soái.”
“Vì sao nhất định phải vượt ở trước năm mới?” Trương Huyễn có chút khó hiểu hỏi.
La Thành thở dài, “Bởi vì Lý Uyên năm mới sẽ đăng cơ. Hiện tại hắn dù sao còn tự xưng là Tùy thần, cho nên ta đầu nhập vào đại soái cũng là một viên Tùy tướng, Lý Uyên cũng không thể nói gì hơn. Sẽ không thể lấy cái này làm khó phụ thân, nếu hắn đăng cơ rồi thì khác. Mẫu thân lo lắng tình cảnh của phụ thân.”
Trương Huyễn giờ mới hiểu dụng tâm lương khổ của mẫu thân La Thành. Hắn yên lặng gật gật đầu, liền chuyển hướng đề tài cười nói: “Nói nói xem, một năm qua đã đi đâu?”
La Thành cười nói: “Đi không ít nơi, Quan Lũng từng đi, Giang Nam cũng từng đi, trở về tổ trạch Kinh Châu một chuyến, sau đó đi Ba Thục dạo một vòng. Cuối cùng đi Liêu Đông.”
“Ngươi từ Liêu Đông trở về?”
La Thành gật gật đầu, “Ta đã đi chiến trường Liêu hà, tưởng nhớ tướng sĩ năm đó chết trận, di tÍch Đông chinh nhiều năm trước còn rõ ràng trong mắt.”
Nói đến đây, La Thành thấp giọng nói: “Ta cần phải nhắc nhở đại soái, Cao Ly chỉ sợ sắp tiến công Liêu Đông rồi.”
“Vì sao nói như vậy?” Trương Huyễn không lộ ra biểu cảm hỏi.
“Ta ở Liêu Đông gặp được mấy thương nhân Trác quận từ Cao Ly chạy ra, bọn họ nói cho ta biết, Cao Ly đang tích cực chuẩn bị chiến đấu, từ các nơi triệu tập mười mấy vạn đại quân, trong thành Bình Nhưỡng lương thực chồng chất như núi. Nghe nói là ủng hộ Bột Hải hội chủ Cao Liệt xây dựng lại Bắc Tề.”
Trương Huyễn chắp tay sau lưng đi vài bước, quay đầu hỏi: “Mấy thương nhân đó còn ở Trác quận không?”
La Thành cười lên, “Ta biết đại soái sẽ rất quan tâm chuyện này. Ta đem bọn họ mang hết đến rồi, bọn họ ngay tại Ích Đô thành, bọn họ rất muốn cung cấp trợ giúp trong khả năng cho Tùy quân.”
Tinh thần Trương Huyễn rung lên, lập tức hạ lệnh với thân binh: “Nhanh đi mời quân sư tới đây.”
~~~~
Thành tây có một khách sạn, tên là Duyệt Lai khách sạn, rất nổi tiếng ở Ích Đô thành. Khách sạn rất lớn, làm ăn cũng rất thịnh vượng, tuy tới gần tết, đại bộ phận khách nhân đều về quê đoàn viên với người nhà, nhưng vẫn có không ít khách nhân ở lại Ích Đô thành. Phần lớn là thương nhân.
Giữa trưa, ngoài khách sạn bỗng có đám đông binh sĩ tới, nhiều tới mấy trăm người. Chưởng quầy thấy binh sĩ đứng đầy ngoài khách sạn, sợ hãi vội vàng đi ra hành lễ, “Xin hỏi các vị quân gia, đây là đang làm gì?”
Quan quân cầm đầu cười nói: “Không cần lo, chúng ta là phụng mệnh tới đón mấy thương nhân đến từ Trác quận.”
Lúc này, ba nam tử từ khách điếm đi ra, khom mình hành lễ nói: “Chúng ta là theo La tướng quân cùng tới Ích Đô, xin hỏi là tới tìm chúng ta sao?”
“Các ngươi là thương nhân từ Liêu Đông trở về?”
“Đúng vậy!”
Quan quân gật gật đầu, “Tề vương điện hạ mời các ngươi đi qua, mời đi!”
Ba người trở về thu thập một lát, ở trong một mảng khe khẽ nghị luận của đám người chung quanh theo binh sĩ đi hướng công sở đại tướng quân.
Công sở của đại tướng quân cũng chính là quân nha của Thanh Châu quân, là trung tâm chỉ huy cao nhất của Thanh Châu quân, nhưng Binh bộ triều đình cũng không phải bài trí. Công sở đại tướng quân phụ trách chỉ huy quân đội thời chiến, mà Binh bộ thì phụ trách trưng binh, trợ cấp, quản lý đồn điền, quân điền, địa phương an toàn vân vân các công việc hằng ngày, hai bên đều có trách nhiệm.
Trên sảnh tham quân tác chiến, sa bàn Cao Ly và Liêu Đông đã mang lên. Sa bàn Cao Ly là căn cứ bản đồ tác chiến ba lần chiến dịch Cao Ly chế tác thành, tuy không phải rất tinh tế, nhưng miễn cưỡng có thể sử dụng, cảm giác lập thể rất mạnh, làm người ta vừa xem hiểu ngay.
Trên đại sảnh, trừ Trương Huyễn, La Thành, Lý Tĩnh, Phòng Huyền Linh cùng Đỗ Như Hối, Binh bộ thượng thư Lý Cảnh cùng Dân bộ Lý Cương cũng được cùng mời đến. Đám người Phòng Huyền Linh cùng Đỗ Như Hối biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng hai gã thượng thư lại không hiểu ra sao, nhưng nhìn từ sa bàn, bọn họ liền mơ hồ đoán được, Cao Ly bên kia lại đã xảy ra chuyện.
Trương Huyễn hướng Lý Cảnh cười nói: “Thượng thư hẳn là biết Bột Hải hội Cao Liệt chứ!”
Lý Cảnh gật gật đầu, “Ta đương nhiên biết, nghe nói hắn chết trận ở một trận chiến Hà Gian quận, chẳng lẽ không đúng sao?”
“Lúc ấy chúng ta cũng cho rằng hắn đã chết trận, nhưng về sau mới phát hiện là Cao Đàm chết thay hắn, Cao Liệt cùng Mục Toại Tân sau đó đào vong đi Cao Ly.”
Mọi người nhìn nhau, Lý Cương lại hỏi: “Chẳng lẽ hắn lại muốn mượn dùng lực lượng Cao Ly ngóc đầu trở lại sao?”
Trương Huyễn cười lạnh nói: “Phải nói là Cao Ly muốn lợi dụng hắn để nhúng chàm Trung Nguyên. Tiên đế chết ở Giang Đô, Đại Tùy chia năm sẻ bảy, Cao Ly cho rằng cơ hội đã tới, dã tâm liền bắt đầu bành trướng, nhưng căn cứ tình báo của chúng ta, không chỉ có Cao Ly muốn nhúng chàm Trung Nguyên, Khiết Đan cũng như hổ rình mồi đối với Liêu Đông, hai bên rất có thể sẽ liên thủ.”
Lúc này, một tòng sự ở dưới sảnh báo cáo, “Khởi bẩm điện hạ, ba gã thương nhân đã được đưa tới!”