Hắc Oa (Full Dịch)

Chương 1032 - Chương 022: Mở Mồm Ra Là Lừa Gạt. (3)

Hắc Oa Chương 022: Mở mồm ra là lừa gạt. (3)

Tằng Nam không cười, thậm chí còn hết sức lo lắng: “ Giản Phàm làm thế được không, chúng ta làm thế' này chẳng phải là lừa đảo à, cái gì mà lò gạch lò nung, thế' mà anh cũng nghĩ ra được, chẳng bằng treo thưởng cho rồi.”

Phí Béo lắc đầu quầy quậy: “ Chuyện này cô không hiểu, treo thưởng trăm vạn ngàn vạn với thôn dân mà nói là quá xâ xôi, chẳng thực tế bằng cầm 100 đồng trong tắy.”

“ Vậy dời mộ là sao? Liên quản gì chứ, mồ mả mà cũng mang ra đùa được à?” Tằng Nam chưa hiểu yếu quyết trong đó:

Giản Phàm giải thích: “ Trước kia đi tìm người chỉ nhắm vào Giản Nhị Lư, ai cũng nghĩ mẹ ông ta không còn trên đời nữa, chuyện này đúng, nếu sống thì hơn 100 tuổi, chẳng lẽ không ai biết ... Nhưng đây là sai lầm cơ bản, vì Giản Nhị Lư khi đó còn nhỏ thông tin quá ít. Ài dần dần cô sẽ hiểu thôi, chúng ta mở rộng toàn bộ hậu nhân Tảo Thụ Câu, không cần biết họ có biết chuyện không, rất có thể họ mới dẫn tới được người biết chuyện, mà người mẹ này mới là quản trọng, vì khi đó Giản Nhị Lư mới mấy tuổi, ai mà nhớ, nhưng người mẹ thì chắc chắn là khác.

Phí Béo cười dâm dục:” Oa cả nói chính xác, mẹ Giản Nhị Lư là tiểu quả phụ, trước cửa quả phụ nhiều thị phi, nhất là ở nông thôn, không chừng có tên độc thân nào đó từng trèo tường cạy cửa leo vào, thế nào cũng nhớ

Tằng Nam cười lăn lộn, nhưng đấm Giản Phàm, làm y kêu oan luôn mồm, Tiêu Thành Cương không hổ danh cảnh sát, chỉ ra sơ hở:” Không đúng, người từng treo tường cạy cửa cũng là lão già trăm tuổi.”

“ Nói đùa thôi, đúng là không thể, nhưng ở thời đại đó, chỉ cần là quả phụ, thế nào cũng có người chú ý ... yên tâm đi, lòng tham bị khơi lên, sức mạnh kinh người lắm, không cần 3 ngày sẽ có vô số manh mối cho chúng ta thong thả làm rõ.” Giản Phàm tự tin khẳng định:

Tâm tư Phí Béo vẫn ở quả phụ: “ Còn có một loại khả năng, bà già gặm cỏ non, cỏ non giờ còn sống, người đi tìm em trai lại tìm thấy cha thì làm sao?”

Giản Phàm phanh gấp xe lại, trong xe nổ tung bởi tiếng cười, đến ngày cả Tằng Nam cũng phải đỏ mặt vì đám dâm nhân này.

Xe rời thôn, tốc độ tăng lên dần, tiếng cười không dứt, Tằng Nam quên cả say xe, rời thôn Hồi Long đi sâu hơn vào núi, hướng tới thôn tiếp theo ...

Dời mộ, mỗi hộ bồi thường một vạn?

Nếu là người khác nói thì thôn dân không tin, nếu là lãnh đạo tối cao trong thôn nói thì không thể không tin, nếu là văn kiện chính phủ xã đưa xuống, nói không chừng trưởng thôn chẳng tin, nhưng người ta tới tận nhà tặng quà đưa tiền, trưởng thôn chẳng có gì hoài nghi. Xã Giản Bảo trừ nhiều núi lắm đá gỗ thì chẳng có tài nguyên gì cả, nghề kiếm tiền nhất là lò gạch và đốt than củi, nếu muốn làm lò gạch thì cần lượng lớn đất, nhiều đất thì phải chuyển nhiều mộ.

Trưởng thôn Giải Lai Hổ sau khi cân nhắc kỹ vàng đưa ra kết luận: Làm được.

Thế là trên đường về ủy ban thôn hô mấy tiếng, thế là nào là gái già vợ trẻ đang tán gẫu bên cửa, chị dâu em vợ đang cho gà ăn ngoài sân, cháu lớn cháu bé đang trong chuồng lợn, hay anh em đang gánh phân chuẩn bị rưỡi ruộng rằu đều chạy tới ủy ban thôn nghe lãnh đạo tối cao tuyên bố. Chẳng bao lâu tin từ thôn bắc chạy tới thôn nam, 1 vạn đồng kích động thần kinh ghê gớm, các bà cô lưỡi dài thao thao bất tuyệt thảo luận ra kết quả, nhà ai có nhà mẹ đẻ, nhà ai có em vợ ở Tảo Thụ Câu.

Năm tháng trôi quả mấy đời, nhưng chuyện trà dư tửu hậu truyền lời trong thôn vẫn còn không ít, mấy chuyện này vốn nhỏ nhặt chẳng ai coi ra gì, nhưng dính tới 1 vạn thì thành chuyện lớn lắm rồi. Đến trưởng thôn Giản cũng không ngờ tới trưa thôi mà nhà mình chật kín, vợ kéo theo chồng, con dẫn cha, thậm chí con dâu chẳng hiểu thuận gì ra ở riêng cũng chạy về đón cha mẹ chồng, mở miệng ra là có dỉ bảy cô tám cậu chín chôn ở Tảo Thụ Câu, đây không phải chuyện nhỏ, trừ chúng tôi không ai được đụng chạm tới mộ của người chí thân đó, tiền không tới tấy xem ai dám chuyển?

Vì thế thoáng cái đã có bảy tám hộ cần bồi thường, có tên có tuổi có địa điểm đàng hoàng, trưởng thôn đăng kỳ từng hộ chờ xác thực.

Đoàn người tới thôn thứ ba thì trong thôn đang tổ chức đám cưới, đem chuyện kể ra với trưởng thôn, vừa rời khỏi thôn thì đám cưới cũng tắn, ai nấy đều đi tìm người thân rồi, làm tân lang tân lương nhìn nhau rầu rĩ.

Có người buồn thì có người vui, thôn trưởng là cán bộ đồng cấp, tất nhiên có trao đổi với nhau, chưa đi mấy thôn thì tác dụng thôn tin hiện đại đã phát huy tác dụng, tới thôn thứ tư thì trưởng thôn đã đứng trước cổng cứ như là đón đại sứ cứu tế, hết sức niềm nở dẫn đoàn người Giản Phàm tới ủy ban thôn.

Thế là lời nói dối lặp đi lặp lại đã thành chân lý, ai nấy đều tin mười phần rồi, quản tâm nhất lúc này chính là nhà ai có thân nhân ở Tảo Thụ Câu, ngoài ra xây lò gạch thì đám nhàn rỗi trong nhà có chỗ kiếm tiền rồi, không thì nhà có xe lựa xe ngựa cũng kiếm được việc làm ở lò gạch, đúng không?

Thôn đã tới thì đã nhốn nháo, thôn chưa tới đã quảnh có biết được tin, trưởng thôn sốt ruột gọi điện tìm người, đến khi mấy người Giản Phàm về tới nhà chiêu đãi xã bị cán sự chính phủ xã chặn cửa, oán trách hôm quả ăn cơm sao không nói, tuy là chuyện nhỏ, nhưng thiếu xã điều phối sao được? Ý tứ là đừng hòng gạt chính phủ xã sang một bên, tương lai trưng dụng đất thế nào?

Giản Phàm không biết ứng phó chuyện quản trường, may mà có Phí Béo, chớp mắt cái bốc phét thành ông chủ Giản muốn làm dây chuyền sản xuất gạch bằng máy móc hiện đại, đang ở giai đoạn trù bị thôi, hôm quả ăn cơm xuẩn bị mời xã trưởng Lưu, ai ngờ ông ấy về thành phố rồi, sao trách họ được.

Cán sự nói chuyện này phiền toái, Tảo Thụ Câu hoang phế đã lâu, sợ có người mạo danh, giờ ngày cả thông tin hộ dân đương địa còn chưa làm rõ nữa là, tới khi đó ai xác minh hộ các vị.

Nói thì nói thế, kỳ thực biết những ông chủ muốn làm việc thực chất thường rất hào phóng, chỉ cần dính vào chút thôi, lợi lộc không ít. Còn không à, ứng nghiệm tức thì, mấy tuýt thuốc vài vò rượu, bữa tiệc còn có mỹ nữ thành phố vừa trắng vừa ngọt mời rượu, năm cán sự uống say khướt.

Hôm sau phải chia quân hai đường, Phí Sĩ Thanh và Tiêu Thành Cương tiếp tục đi lừa gạt, Giản Phàm và Tằng Nam quảy lại thôn Hồi Long, lần này bắt đầu làm thật, thù lao cho trưởng thôn không thiếu, dự chi nửa tháng lương, tiền vào sốt sắng ngay, chủ động kiến nghị phương thức xác thực ra sao ra sao tránh mạo danh làm giả, nào là thân thích tên gì, khi đó ở đâu, lúc còn sống có chuyện gì ... Thừa hiểu, muốn xác nhận phải quả ông tắ, tương lai lấy được tiền phải báo đáp trưởng thôn rồi.

Tiền kỳ có 23 nhà tới nhận thân dời mộ, Giản Phàm hào phóng trả trước mỗi hộ 1000, đợi xác nhận sẽ trả nốt phần còn lại.

Thôi, thế là xong rồi, oanh động rồi, người nông thôn thích tiền tươi thóc thật, ở quê trồng bao mẫu ruộng mới kiếm được 1000 mẫu ruộng? Còn có người thông minh hơn tính toán, chuyển mộ còn không phải cần tiêu tiền à, xây mộ mới cũng kiếm chứ?

Thôi xong thật rồi, thế là ai cũng thèm đỏ mắt, chưa thấy tiền đâu còn đỡ, nhìn nhà bên cả nhà hoan hỉ cầm tiền về, mới hôm quả tới hôm nay, chẳng làm gì có 1000. Thế là có bà cô rảnh rỗi bắt đầu lời ra tiếng vào, không nói với trưởng thôn thì nói với con dâu trưởng thôn.

Nói gì? Cơ bản là, nhà thím bảy chưa bao giờ tới Tảo Thụ Câu đâu ra thân thích, mộ chưa bao giờ đốt hương tính quái gì thân thích? Trưởng thôn, không thể bồi thường cho nhà đó.

Lời này chẳng bao lâu tới nhà thím bảy, thế là trả lời, gì gì gi, ghen tỵ đỏ mắt chứ gì? Thân thích còn chẳng phải đời một thân đời hai nhạt, đời ba tới nhà chẳng có bữa cơm, nhưng dù chưa thắp hương cũng là thân thích.

Vì thế đại chiến nước bọt nổ rằ, có điều chửi bới nhau ra kết quả, nhà nhà hộ hộ ra sức chứng minh mình là hàng thật, đào bới thông tin tích cực hơn mật thám, cả thôn đang dựa vào thứ này kiếm tiền mà lại.

Bởi thế hiện giờ có lực lượng thám tử đông tới hàng vạn đi tìm thông tin cho Giản Phàm, lúc ở Đại Nguyên y nói huy đồng vạn người là khiêm tốn lắm rồi.

Bình Luận (0)
Comment