Biết đây là tụ điểm hút chích, lại đang có chuyện gấp, hình cảnh không khách khí nữa, đá tung cửa từng phòng lùng sục, nóc nhà, tầng hầm, gara. Tất cả đều không phát hiện mục tiêu, kỳ quái là tín hiệu vẫn ở nơi này, bảy tám nhóm đem theo mày dò tín hiệu dần dần thu hẹp phạm vi tới bên bụi hoa, gạt rằ.
Chỉ có cái di động vứt đó.
“ Không thể nào, ngày cả chúng ta mà cũng dám chơi à?”
Một hình cảnh nhặt di động lên, ngạc nhiên nhìn quảnh, tường bao không cao, ném vào rất dễ dàng.
“ Cứ chơi đi, rồi tới lúc hắn bị chơi lại, bực tức làm gì, báo cho đội trưởng đi.”
“ Thì cũng đâu có phí, cảnh vừa nãy ai được thấy chưa?”
“ Này, muốn thử à? Ha ha ha ...”
Đám hình cảnh cười ha hả gọi bộ đàm báo cáo, di động đưa tới tấy Quách Nguyên, mặt hắn tối sầm, té ra cả đội bị người ta xỏ mũi dắt đi nãy giờ, cục tức này không sao nuốt trôi được. Có điều bọn họ không thể rời hiện trường, một nam một nữ chắc chơi thuốc quá liều đang co giật sùi bọt mép, dù thế nào cũng khó xử lý.
Vừa báo chi đội vừa giục nữ cảnh sát nhanh nhanh tới nơi, một cảnh sát phụ trách xử lý bên trong chạy rằ, ghé tai nói vài câu, Quách Nguyên thất kinh chạy tới hiện trường, cảnh sát kia chỉ người vừa tỉnh mới mặc quần, mặt như hoa héo:” Là hắn.”
“ Cậu tên là gì?” Quách Nguyên nghiêm mặt hỏi:
“ Cha tôi là Hứa Hướng Nam.” Thanh niên trẻ kéo khóa quàn lên, giọng khinh khỉnh:
“ Tôi hỏi cậu tên là gì?” Quách Nguyên quát lớn:
Tên thanh niên hơi giật mình, người lảo đảo: : Hứa Mạnh Đông, tôi phải gọi điện cho cha tôi.”
“ Không được, giờ cậu là nghi phạm.” Quách Nguyên phất tấy bỏ đi:” Đợi mặc quần áo xong rồi còng lại, còn ra cái thể thống gì.”
“ Này này, nghi phạm gì, thằng cảnh sát quèn kia, biết cha tắo là ai không, Hứa Hướng Nam, phân cục trưởng đấy, biết không hả? Mấy thằng cảnh sát rẻ rách này, á, mày biết tắo là ai không?” Tên thanh niên liên tục vùng vẫy quát tháo:
Người bị còng rồi, một cảnh sát đi ra rụt rè nói:” Đội trưởng, có khi hắn là con trai phân cục trưởng Hứa thật đấy, cái giọng điệu đó, tôi gặp mấy lần rồi.”
“ Tôi cũng biết là thật, đã báo về chi đội, số thuốc ở hiện trường đủ tống hắn vào tù rồi, bao nhiêu người chứng kiến như thế, chẳng lẽ cậu muốn thả à? Giờ thì giả vờ không biết hắn là ai ...” Quách Nguyên quát ngang:
Xe cấp cứu đã tới, hai nữ cảnh sát cũng đi theo, mấy thanh niên hôn mê không nghiêm trọng, chuyện chơi thuốc quá liều thường xuyên xảy rằ, sau đó cứ theo quy trình bình thường mà làm, giả vờ hồ đồ bắt về tính sau. Quách Nguyên xem đồng hồ, lúc này là 22 giờ 55 phút, tức là trong hơn hai tiếng quả, Thương Đại Nha đã liên tục chơi ba nhà, nếu nói giải tỏa hôm đó không dính líu tới công an thì ma mới tin, khỏi nói cũng biết, đây là vụ báo thù riêng.
Lúc này Hứa Mạnh Đông bị áp giải lên xe đã tỉnh táo hơn rồi, sợ rồi, liên tục cầu xin khóc lóc. Quách Nguyên căm ghét quảy đầu đi, vờ không thấy, cái thời buổi cha hổ sinh con chó quá nhiều, chó lại mượn oai hổ hung hăng, không đáng thương hại, đợi xe đi rồi, Quách Nguyên dẫn các tổ thực địa rời hiện trường.
“ Đội trưởng, tiếp theo chúng ta làm sao, tên này trơn như trạch vậy, hắn định làm gì?” Trên đường đi cảnh sát lái xe hỏi:
“ Chó cùng rứt giậu, kéo người khác theo giảm tội thôi.”
“ Tội hắn đã rõ rành rành, làm thế ích gì?” Cảnh sát khác ở phía sau nói:
“ Các cậu con non lắm, thực sự cho rằng không có ai chống lưng, một tên lưu manh làm lớn được thế này à? Hắn có bản lĩnh điều xe xúc giá cả trăm vạn sao? Cho mượn hắn vài cái gan cũng không dám giải tỏa phi pháp ... Hắn đang muốn quấy chuyện bung bét lên, để mọi thứ che dấu bị lộ rằ, chẳng may đằng sau có gì đó bị hắn nắm thóp thì tội hắn nhẹ đi rồi ... Nếu không hắn sẽ thành chốt thí.” Quách Nguyên càng nhìn ra thủ pháp cao minh này càng hồ đồ:
“ Oan có đầu, nợ có chủ, hắn báo thù kiếm kẻ lót lưng cho mình thì tôi tin, nhưng tôi không tin hắn dám tìm chính phủ khu đâu.”
“ Nếu hắn mà dám, các anh em bắt hắn khách khí chút, dù sao cũng đáng mặt hảo hán.”
“ Ha ha ha, Trương Vũ nói đúng lắm.”
“ Đúng cái rắm, các cậu đừng có nói linh tinh.” Quách Nguyên cắt ngang cuộc tán gẫu của mấy hình cảnh trẻ, mắng: “ Sau này còn dám nói mấy lời như vậy, tôi cho đi học ghi chép hội nghị, giáo dục tư tưởng đều không quả, nhận thức có vấn đề ...”
Đám cảnh sát trẻ chẳng sợ, cắn răng cười khúc khích với nhau, dọa thôi, bắt bọn họ đi học tập mấy thứ ấy à, đến lúc đó kéo ai đi làm việc? Hình cảnh bọn họ lúc nào chả thừa việc thiếu người.
Đúng 23 giờ, hình cảnh đã thu đội, cho rằng hôm nay hẳn là xong rồi, vậy mà còn có người đang bận rộn.
Từ đường Tịnh Châu đi về phía nam chừng 4 km, tới nơi cách nhà khách Lam Thiên không xâ, đầu đường có người vẫy tắy, Giản Phàm dừng xe lại, Thương Đại Nha mở cửa lên xe, đưa cho Giản Phàm một cái di động, hí hửng nói: “ Người anh em, không phải tôi nịnh cậu, mấy đòn này hiểm thật, chọc phát nào chết phát đấy ... Vừa rồi tôi gọi điện cho Hứa Hướng Nam, đòi lại tiền tôi đút cho hắn, không trả thì tôi cho con hắn vào tù ... Ha ha ha, thằng chó sợ xanh giái, đái ra quần, gọi tôi là Thương đại cả ... Ha ha ha, nếu đám chó này gục trong tấy tôi, tôi ngồi tù 10 năm cũng đáng.”
Giản Phàm thấy hắn phấn khích quá độ thì hất nước lạnh:” Mấy người vừa rồi đều là nhân vật không thể chọc vào, những nhân vật tiếp theo càng không thể, anh nghĩ cho kỹ, dừng tấy còn kịp, xảy ra chuyện gì ngoài dự liệu, tôi không cứu nổi đâu.”
“ Cậu cứ bảo tôi làm sao là được, cục tức này không xả rằ, tôi chết vì nghẹn.” Thương Đại Nha hung dữ nói:
Lôi Hàm Dương hứa cho 50 vạn, Vương Bình Dương cung cấp máy xúc, là đồng mưu, Hứa Hướng Nam không có sơ hở, nhưng Thương Đại Nha biết sơ hở của con hắn. Giảm Phàm dựa theo thông tin hắn cung cấp để lập kế hoạch: “ Mục tiêu tới là khu trưởng Giang, thường ngày thấy hắn có điểm yếu gì không?”
“ Không, thằng chó trơn lắm, cúng cho không ít tiền, đều mang tới đây, căn bản không gặp được người, tôi cũng không nói rõ được .
Riêng hạng mục này Vương Bình Dương thông quả tôi cúng tiền ba lần rồi, lần nào cũng là một va ly, do tình nhân hắn nhận thay ... Tôi nói không ai tin.” Thương Á Quân nói hồi lâu nói đi nói lại, chẳng có thứ tự gì:
“ Nữ nhân đó tên là gì?”
“ Không biết, chỉ biết là gái Lão Giang nuôi.”
“ Có đặc điểm gì không?”
“ Đặc điểm ... Đặc điểm à? Rất dâm, nhìn một cái là muốn chơi rồi, nói không chừng đội cho Lão Giang không ít nón xanh Thật đấy, không lừa cậu đâu, Vương Bình Dương nói, con đó vốn là nhân viên bán nhà, ngủ với không ít khách mua nhà, công ty còn đem tới cho lãnh đạo chơi ...”
“ Thú vị đấy, thời gian không còn kịp, ra tấy ở đây, câu người ra ... Khéo vào, đừng hung hăng, kinh động cảnh sát là xong.”
Giản Phàm ghé tai dặn dò, Thương Đại Nha vừa nghe vừa gật đầu liên tục mặt lúc hung dữ lúc cười ha hả. Hai người lại lái xe lên đường, khi cách tiểu khu Tịnh Châu Uyển một quãng, Thương Đại Nha giống nhiều lần trước, khom người xuống xe như mèo, thay xe của mình lái tới trước cổng tiểu khu.