Hắc Oa (Full Dịch)

Chương 341 - Chương 101: Không Thể Có Kết Cục Tốt. (4)

Hắc Oa Chương 101: Không thể có kết cục tốt. (4)

Đường Đại Đầu trố mắt ra nhìn, không dám tin, nhưng mà sự thực ở ngày trước mặt, mặt toàn là vết ngón tắy, chợt nghe thấy tiếng cười, té ra mấy bảo an vây quảnh xem trò cười, chuyện này sao có thể để truyền ra ngoài, nổi giận xuả tấy như đuổi gà: “ Cút xéo, nhìn cái buồi gì? Chưa thấy đánh nhau bao giờ à? Cút, cút mau ...”

Nói xong kéo vai Giản Phàm đi ra ngoài, hết lời an ủi: “ Người anh em, chuyện này tôi không giúp được cậu rồi, cậu tự xử lý thôi ... Ôi cái con điên ấy, sao lại đánh vào mặt, còn đánh thảm thế này, bảo người anh em tôi làm sao nhìn người khác? ... À, mà cậu sờ vào đâu, tới cấm địa chưa ... Thế thì không thiệt đâu, Nam Nam không phải người thường có thể đụng vào ... Ài, sao lại nóng vội thế, con bé vốn thích cậu, nhẹ nhàng chút kiên nhẫn chút thì sớm muộn cũng toại nguyện mà ... Thôi vậy, để tôi kiếm em gái khác cho cậu trút ra nhé?”

Ra tới cửa vừa vặn gặn được một cái tắxi đưa người tới, Giản Phàm vẫy tấy chặn lại, nói với giọng chán ngán:” Anh Đường, sau này chúng ta ít gặp nhau thôi, con mẹ nó, từ lúc quen biết anh, tôi toàn gặp chuyện xúi quẩy.”

Đường Đại Đầu tất nhiên không muốn mất đi quân sư đầu chó chuyên môn đưa chủ ý xấu này, chạy theo muốn khuyên, nhưng Giản Phàm đã hạ cánh cửa sổ xe xuống, vẫy tấy tạm biệt. Xe vừa đi, Đường Đại Đầu dậm chân, anh chàng này chắc bị Tằng Nam đánh thảm rồi, không còn mặt mũi nào nữa, vừa bực lại vừa buồn cười, đứng đó lúc thì cười phá lên, lúc thì chửi bới, không ai hiểu hắn lên cơn thần kinh gì, cầm di động lên cố nén

cười nói:

ĩ •"

... Anh rể, có chuyện này, anh

không tin được đâu .”

Giản Phàm ở trên xe, thở phào, đã không bận tâm chân tướng là gì nữa, chuyện hôm nay là do y tính toán cả tuần rồi, kể cả dùng bạo lực với Tằng Nam, muốn giải quyết một lần trừ hết hậu họa ... Nghĩ lại mình cũng không lỗ, trong đầu là cảnh Tằng Nam bị đè xuống ghế sô pha, tóc tai rối loạn, giơ tấy lên, nhất lúc lúc bóp bầu vú đó, khoái cảm vô cùng cường liệt, còn cả chỗ đó ...

F-uck ! Giản Phàm mắt mở to hết cỡ, đầu óc giờ mới tỉnh rằ, đáng lẽ sờ chỗ riêng tư đó của nữ nhân phải lông lá rậm rạp chứ, vậy mà khi đó chỉ thấy trơn trơn , hỏng rồi, sờ phải Bạch Hổ rồi, sao mình xui thế?

Ở phương bắc, mùa thu nóng nực kết hợp với sự khô hạn khiến thời tiết ngột ngạt tới không chịu nổi, đặc biệt là sau buổi chiều, mặt trời gày gắt không khác gì muốn nướng cháy người tắ, nhựa đường không chịu nổi nóng chảy.

Vào thời tiết này công viên và bờ sông liền thành chỗ tránh nóng tốt nhất, mà ở Đại Nguyên thì lựa chọn tốt nhất là bờ sông Phần chảy xuyên nam bắc thành phố, đi men theo bờ sông, cứ bảy tám bước là thấy một bộ bàn ghế đá, đường ven sông sạch sẽ rộng rãi, dải xanh hóa cùng lác đác chòi nghỉ mát khắp nơi, xe điện không gây ô nhiễm quả lại tuần tra, từ chiều đến tối, người dân đổ ra đây còn náo nhiệt hơn cả khu phố lớn.

Tần Cao Phong lái xe tới nơi, tìm chỗ đỗ xe, băng quả ngã tư, đi xuống đường ven sông, tìm mãi mới thấy mục tiêu, là chi đội trưởng Ngũ, cái bụng bự, mặc quần cộc, áo ngắn, đi dép lê. Cởi cảnh phục rằ, vị chi đội trưởng ngoài ngũ tuần này không khác gì mấy ông già đã về hưu phe phẩy quạt đi lại ngoài kia, hoặc ngồi dưới gốc cây chơi cờ uống trà.

“ Chi đội trưởng, anh gọi tôi ra làm cái gì? Không nói chuyện quả điện thoại được à?” Tần Cao Phong đi tới nhìn dáng vẻ chi đội trưởng, đùa cợt bình phẩm một câu:” Ái chà, lãnh đạo hôm nay ăn mặc thân dân quá, có phải là cố ý hóa trang vi hành không?”

“ Đừng đùa nữa, xảy ra chuyện rồi.” Chi đội trưởng Ngũ lo âu trùng trùng, mặt âm trầm mày nhíu chặt, chẳng hề giống người đi thư giãn tránh nóng:

Tần Cao Phong mặt nghiêm túc, khẩn trương hỏi:” Làm sao, ai xảy ra chuyện?”

“ Còn ai nữa, Giản Phàm chứ ai? Vất vả bảy tám tháng trời, ai ngờ ngày đầu tiên tiếp xúc với mục tiêu đã lộ tẩy rồi.” Chi đội trưởng dậm chân, hai tấy đấm vào nhau, giận dữ hết sức:

Tần Cao Phong cau mày :” Cái gì? Lý Uy phát hiện ra à? Không thể nào? Tới ngày cả bản thân Giản Phàm còn không biết vai trò của mình cơ mà.”

“ Sai rồi, là chúng ta bị lộ tẩy, Giản Phàm phát hiện rằ, tôi hỏi cậu, cậu nói với Giản Phàm cái gì?” Chi đội trưởng chỉ mặt chất vấn:

“ Chi đội trưởng, đến ngày cả tôi mà anh cũng hoài nghi à? Chi tiết cụ thể tôi cũng đâu biết.” Tần Cao Phong biện giải:

“ Thật sự không à?”

“ Không!” Tần Cao Phong trả lời dứt khoát:

“ Thế thì tà môn quá.” Chi đội trưởng tự lẩm bẩm hoài nghi:

Tần Cao Phong tới giờ chưa hiểu xảy ra vấn đề gì mà khiến chi đội trưởng lo lắng tới mức quảy ra nghi ngờ cả mình, sốt ruột hỏi:” Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”

“ Chuyện như thế này, tôi cũng không cách nào thương lượng với người khác, cậu phân tích cho tôi rốt cuộc trong đó có vấn đề gì.“ Chi đội trưởng theo thói quen lấy thuốc lá ra mời, mỗi người một điếu, kể lại chi tiết, tin tức tới từ Tằng Nam, đương nhiên là Tằng Nam không thể kể quá tỉ mỉ, chỉ nói Giản Phàm ý đồ cưỡng bức mình, bị mình tát cho vài cái, nhấn mạnh là tát rất nặng.

Về phần nặng tới mức độ nào không nói, có điều chi đội trưởng càng kinh hãi là Giản Phàm phát hiện ra được sơ bộ bố trí của mình, mà bố trí này một số thứ chỉ mình ông ta mới biết, lo lắng kế hoạch vừa mới bắt đầu đã chết non, vội vàng gọi Tần Cao Phong tới thương lượng.

Tằng Nam là một nhân vật đặc thù, cha Tằng Quốc Vĩ và chi đội trưởng Ngũ có tư giao rất tốt, mà cô thì lại là con gái nuôi của Lý Uy, hai chân đạp hai thuyền, rốt cuộc Tằng Nam có thân phận gì thì ngày cả Tần Cao Phong cũng không dám kết luận bừa, chỉ biết rằng phân lượng trong lòng chi đội trưởng không hề nhỏ. Bây giờ nghe nói cấp dưới của mình lại có ý đồ cưỡng bức với nữ nhân như thế, lòng không kinh sợ không được, cảm giác má nóng như lửa đốt, chỉ e ở trong mắt chi đội trưởng, hành vi này là biểu hiện thượng bất chính, hạ tắc loạn, mình cũng có trách nhiệm lãnh đạo liên đới.

Quả nhiên kể xong, chi đội trưởng hùng hổ nói: “ Tôi nói này Tần Cao Phong, tôi đưa người tới tấy cậu, cậu dạy dỗ kiểu gì thế hả? Chỉ có vài tháng mà dám cưỡng bức dân nữ rồi, thêm vài ngày nữa có phải là dám giết người phóng hỏa không?”

Tần Cao Phong chép miệng, cái này không dễ ăn nói, nghĩ một lúc, cuối cùng dùng vẻ mặt không còn cách nào ứng phó với lãnh đạo:” Chi đội trưởng, tôi đã nói với anh mấy lần rồi mà, thằng bé đó quản niệm thị phi thiện ác đều rất mập mờ, làm việc toàn bằng yêu ghét cá nhân, anh hi vọng chàng trai không lâu trước đó ở quán ăn chém khách kiếm tiền tiêu vặt có lý tưởng sùng cao à? Với lại tính cậu ta là như thế, việc gì không muốn làm thì thong thả, anh có ép thì cậu ta cũng nghĩ cách bỏ gánh thôi, tôi đã nhắc anh cả rồi, anh cứ quyết ý đưa cậu ta lên, cho phần thưởng hạng ba, giờ thì đuôi vểnh lên trời rồi! Đừng bảo tôi không nhắc anh, thằng bé đó cơ trí lắm, bằng vào trò mà cậu ta bày ra với Nhân Thông và Tứ Phương, đổi lại là tôi, tôi không nghĩ ra nổi, tới bây giờ tôi không biết xếp cậu ta vào cái loại nào, đó là thằng nhóc quái nhất mà tôi từng biết.”

Chi đội trưởng lặng lẽ nghe hết, rít liền mấy hơi thuốc mới thận trọng nói:” Vậy cậu nói xem bước tiếp theo chúng ta phải làm thế nào? Quân cờ này sắp thoát khỏi tầm mắt chúng ta rồi, đừng để cuối cùng chúng ta thành bia ngắm, làm trò cười cho người tắ.”

Bạch Hổ nữ: Nói những cô gái không có âm mao, bạch hổ tượng trưng cho tắng tóc nên theo quản niệm truyền thống TQ những cô gái này bị coi là khắc phu, dâm loạn.

Hôm nay dừng ở đây nhé.

Bình Luận (0)
Comment