Trương Kiệt chế giếu:” “ Cậu thành đại sư khi nào thế, tự phong à?”
“ Mẹ nói, đại sư phun rắm ấy.” Tiêu Thành Cương cũng thấy chướng mắt, hứa hẹn án to mà nãy giờ chưa thấy đâu:
“ Hai người thô tục quá đấy.” Tần Thục Vân nhăn mặt đẩy Tiêu Thành Cương một cái, chê tên này ăn nói không giữ mồm, có điều nhìn lại thì Giản Phàm không phật ý, coi hai tên kia đang ghen tỵ với mình, cô hiểu rằ, ba người họ căn bản không giận nhau vì mấy câu này, đây là phương thức nói chuyện của họ mà thôi:
“ Tôi biết hai người đố kỵ sự thông minh tài trí của tôi, không tin chứ gì, bây giờ tôi bày ra mấy sự thật, bịt miệng mọi người. Thục Vân, tài liệu này trừ em ra thì chưa ai xem đúng không? Vấn đề khách hàng nằm trong tư liệu đó, anh lập tức lấy rằ, em tin không? “ Giản Phàm trả tài liệu khách hàng giao dịch vào tấy Tần Thục Vân:
Thứ này đúng là Tần Thục Vân mới lấy sáng nay, đừng nói Giản Phàm, ngày cả cô còn chưa xem kỹ, xle trong máy tính thì chỉ mỗi cô biết, tò mò: “ Đúng thế, anh định làm gì?”
“ Anh sẽ ngồi xoay ngược lại, anh đoán, mọi người chứng thực.” Giản Phàm đứng dậy, xoay nghề ngồi quảy lưng lại ba người kia, giơ một ngón tấy lên cao: “ Thứ nhất, Thịnh Đường khẳng định nằm trong danh sách khách hàng, hơn nữa số lần giao dịch không ít, tra công ty hữu hạn giải trí Thịnh Đường.”
Tần Thục Vân gõ phím, Tiêu Thành Cương và Trương Kiệt dài cổ nhìn, sau đó cả ba người đều há hốc mồm, mắt tròn xoe.
“ Thục Vân, thế nào rồi?”
“ Đúng, có 7 lần, thời gian quả 3 năm, lượng giao dịch lên tới hơn 2700 vạn. “ Tần Thục Vân nuốt nước bọt:
“ Anh đoán điểm thứ hai. “ Giản Phàm giơ hai ngón tấy lên: “ Kỳ thực vừa nãy em đã nói rồi, có vài tháng lượng giao dịch lớn lên gấp bội, giao dịch với Thịnh Đường đều tập trung ở thời gian đó chứ gì, tra!”
Chỉ có tiếng tặc lưỡi cùng với xuýt xoa, lần này không cần hỏi cũng biết kết quả rồi, Tần Thục Vân bất giác gật đầu dù Giản Phàm không nhìn thấy.
Giản Phàm luôn không rõ mối quản hệ giữa Đường Thụ Thanh và Tề Viên Dân, đơn giản thôi, chim chết vì mồi, người chết vì tiền, cuối cùng vẫn là tập trung ở tiền, tâm tình cực tốt cười lớn: “ Ha ha ha, sao không ai nói gì vậy, ít nhất cũng phải có một tràng vỗ tấy chứ?”
“ Xì, có giỏi anh đoán nữa xem.” Tiêu Thành Cương thách thức:
Ai ngờ Giản Phàm không đáp mà điểm danh:” Cái tiếp theo thì Trương Kiệt có thể đoán ra được, nói đi Trương Kiệt.”
Oa, còn đọc cả ý nghĩ của người khác, Tần Thục Vân quảy sang nhìn Trương Kiệt, Trương Kiệt rùng mình, yếu ớt nói: “ Tra công ty hữu hạn địa ốc Uy Thịnh.”
Nghe thấy tiếng gõ bàn phím, Giản Phàm lại thêm một câu: “ Cả công ty của Vương Vi Dân nữa.”
“ Công ty hữu hạn mậu dịch Hâm Long.” Trương Kiệt cảm giác bụng nhâm nhẩm đau rồi, nhìn gáy Giản Phàm mà thấy rờn rợn, hắn thề sau này không dám làm chuyện lén lút sau lưng Giản Phàm nữa, cái thằng biến thái đó có khi người ta mặc quần sịp màu gì cũng đoán được:
Không lâu sau nhìn kết quả trên màn hình vi tính, hết sức chuẩn xác, Tiêu Thành Cương hét lên: “ Á, Trương Kiệt, anh thông minh lên từ khi nào thế?”
Giản Phàm quảy mình lại, hai mắt sáng phát khiếp: “ Cái danh thần tài của hai người đó nói không chừng đều từ đây mà rằ, các đồng chí, tối nay chúng ta ăn mừng trước, tôi mời khách, đừng khách khí, cứ thỏa sức mà ăn, tổ trưởng đại nhân đây đang tâm tình rất tốt ha ha ha ... Chắc trách mà nói đấu với trời lạc thú vô cùng, đấu với người lạc thú vô cùng.”
“ Nhưng Giản Phàm, anh vẫn chưa trả lời em, chúng ta phải tra thế nào, từ đâu? “ Tư duy của Tần Thục Vân tương đối lý trí: “ Cái miệng của Tề Nguyệt Các không dễ bị cậy, cả Thịnh Đường, Uy Thịnh, Hâm Long đều là đại hộ, nói không chừng chúng ta vừa bước chân vào công ty họ đã bị gọi về.”
“ Dễ lắm, đã tra tới mức này rồi, có gì phải lo, nếu là giao dịch ảo, đồ cổ phải là giả, nói không chừng chẳng có món đồ cổ nào hết, chỉ có tiền sang tấy ... Từ trong thời gian chúng có lượng giao dịch lớn, chọn lấy vài công ty nhỏ tài sản không lớn, ảnh hưởng thấp, đi từng bước, lần này không thi thì thôi, tra là phải đóng đinh chúng lên cột. “ Giản Phàm càng nói càng cứng rắn: “ Vì sao nói đồ cổ là giả, vì đồ cổ không phải là hoa màu ở trong đất mà mọc ra được, dù kiếm được vài thứ có giá trị, sẽ không bán ở Đại Nguyên mà bán ở phương nam.”
Tần Thục Vân nghe vậy có chút hưng phấn, liền theo ý Giản Phàm, bắt đầu khoanh vùng các công ty trong điều kiện phù hợp, Tiêu Thành Cương nhìn màn hình vi tính, đột nhiên reo lên: “ Tên này, tên này ... Tra trung tắm phục vụ phân phối hàng hóa Liên Hoa, đại biểu pháp nhân là Bảo Cường.”
“ A, có nhãn quảng đấy, siêu thị phân phối hàng hóa cũng là đơn vị cần nhiều tiền mặt, Thành Cương có tiến bộ.” Tần Thục Vân biểu dương, ghi lấy tên công ty này:
Tiêu Thành Cương khẳng định chắc như đinh đóng cột: “ Tôi nhìn cái tên người là biết không phải thứ tốt lành gì rồi.”
“ Cái tên làm sao? Bảo Cường, tên hay lám mà. “ Tần Thục Vân không hiểu:
“ Chị đọc ngược lại mà xem.”
Trương Kiệt lập tức lẩm bẩm: “ Bảo Cường, Cường Bảo, Cường Bạo, Cưỡng B ...”
“ Câm mồm ... Hai người làm chút việc đàng hoàng có được không? Câm mồm hết đi ... Nhìn Giản Phàm mà học tập. “ Tần Thục Vân đỏ mặt tía tai mắng:
Giản Phàm cầm tải liệu lên, y không quen dùng máy vi tinh, bút giấy quen thuộc hơn, nhưng xem một lúc, sắc mặt trở nên vô cùng nghiêm trọng, y đang xem danh sách các khách sạn, đây cũng là nơi có lượng lưu thông tiền mặt lớn thì nhìn thấy một cái tên quen thuộc: Công ty hữu hạn ẩm thực Cửu Đỉnh.
Có điều chuyện này không dám nói rằ, cố ý lật quả vài trang, kiềm vài cái tên khách sạn khác, đưa tới trước mặt Tần Thục Vân: “ Tra mấy nhà này, lượng giao dịch, thời gian giao dịch, kim ngạch .”
“ Vâng! “ Tần Thục Vân không nhận ra biến hóa trên mặt Giản Phàm, vừa gõ phím vừa tùy ý nói: “ Khách sạn Kim Tiệp, không vấn đề, kim ngạch giao dịch mới hơn 9 vạn ... Hoa Đình Tứ Quý, hơn 30 vạn, em nhớ xem rồi bức điêu khắc gỗ, hẳn không có vấn đề. Nhà hàng Quốc Tân, giao dịch 60 vạn, cũng không giống, bọn họ chắc là dùng để trang trí ... Để xem, nếu như cần tra thì phải tra mười mấy tới mấy chục vạn có thể bỏ quả, rửa tiền như vậy chưa bõ tiền thuê .. Á ... Cái này! Cửu Đỉnh!”
“ Làm sao? “ Giản Phàm giật nảy mình, cuối cùng không dấu được:
Cửu Đỉnh làm sao? “ Tiêu Thành Cương ghé đầu nhìn, chưa quên mối thù bị đánh ở đó thời còn là học viên:
“ Nhà này có vấn đề, anh nhìn mà xem. “ Tần Thục Vân xoay laptop về phía Giản Phàm, chỉ màn hình: “ Đây, đây và đây nữa, năm trước còn có một lần, nhiều nhất 300 vạn, ít nhất là 160 vạn, tổng cộng 5 lần, tổng kim ngạch lên tới hơn 1800 vạn, từ tháng 6 tới tháng 9, riêng 4 tháng mà có chừng đó tiền quả lại .. A, điên rồi, bỏ chừng đó tiền mua cổ vật chơi? Trừ khi là đầu tư tăng giá trị, nếu không một cái khách sạn bỏ nhiều tiền mua cổ vật để làm gì?”
“ Bọn có tiền là tiếp đó sẽ có bệnh, làm chuyện kỳ quái gì cũng chẳng lạ “ Tiêu Thành Cương phát biểu một câu xanh rờn: