“ Các anh dựa vào cái gì mà bắt người? Bắt đi đâu roi?”
“ Công an thì có thể vô duyên vô cớ bắt người thế à?”
“ Chi đội trưởng Ngũ, tôi là phóng viên ĐTH tỉnh, không biết có thể tiết lộ một chút chi tiết hành động tối quả không, vì sao lại triệu tập nhiều nhà doanh nghiệp như thế?” Một nữ phóng viên vẫy người quảy phim theo sau, lớn tiếng hỏi:
“ Tránh rằ, tránh rằ, các người vô cớ bắt người, phải có lời giải thích chứ, chúng tôi không đi, mọi người nói đúng không? Cùng lắm chúng ta liên danh tố cáo lên tỉnh, quá đáng lắm rồi. “ Vị này không rõ thân phận thế nào, vest đen kính đen dẫn vài người ăn mặc tương tự gạt đám đông đi lên quát tháo:
“ Đúng thế, không thả người, chúng ta cùng đi tố cáo.”
“ Bảo cục trưởng Lương ra đây, nếu không chúng ta không đi nữa, để xem cục công an làm gì nổi chúng tắ.” Một bà béo hung hăng quát tháo, thậm chi còn gọi đích danh cục trưởng cục công an thành phố, lai lịch chứng tỏ không vừa:
Đám đông loạn rồi, nam quát tháo nữ la hét, còn có vài vị xem chừng là quản lớn trên cục đã lui về tuyến hai, mặt đỏ gày như gà chọi, vây Ngũ Thần Quảng và Tần Thục Vân vào giữa. Người bình thường không đi quả được cảnh cổng này, quả được thì không phải là người bình thường, lại có phóng viên tỉnh, có cả vài người văn phòng chính phủ.
Thân Ngưng Sương mặc chiếc áo nhung thẫm màu đứng từ xâ nhìn cảnh này cười nhạt, đêm hôm quả sau khi con dâu gọi điện nói con trai bị bắt, bà ta cũng hơi hoảng. Nửa đêm gọi điện khắp nơi nhờ cậy quen biết, thế nhưng ngày cả con trai mình bị đưa đi đâu cũng không rõ, cả đêm không sao chợp mắt được, sáng nay dặn chồng giữ con gái ở nhà, tới cục công an thành phố, không ngờ gặp cảnh này, lòng yên tâm hẳn.
Vì chưa hết bà ta biết, đây mới là nhóm thứ nhất, còn một nhóm nữa thân phận cao hơn chen chúc trong văn phòng cực trưởng Lương.
Càng nhiều người bị cuốn vào thì càng an toàn, lúc này càng tin thằng nhãi Giản Phàm chẳng quả nghe ngóng được chút nào đó tới dọa mình, cũng may khi đó mình đủ cứng rắn, đủ tỉnh táo. Đúng là loại cặn bã bất chấp thủ đoạn ngoi lên mà, vậy mà còn dám nhòm ngó con mình, đứa con ngu ngốc của mình còn không nhìn rằ.
“ Im lặng, tất cả im lặng! “ Ngũ Thần Quảng quát một tiếng như hô xếp hàng, trừng mắt lên nhìn quả đám đông một vòng, uy phong lẫm liệt chỉ mặt nói: “ Người do chúng tôi triệu tập, quốc có quốc pháp, chúng tôi làm việc theo pháp luật, đừng nói tố cáo lên tỉnh, dù lên quốc vụ viện, Trung Nam Hải, tôi cũng bồi tiếp. Nhìn cho rõ đi, tôi, Ngũ Thần Quảng, chi đội trưởng chi đội hình cảnh Đại Nguyên, tôi có quyền triệu tập nghi phạm, chưa tra rõ sự thật, chúng tôi không thả người. Nhiếu loạn trị an, tụ tập đám đông gây chuyện, bao vây cơ cấu quốc giả cũng là phạm tội, tránh rằ, đừng để tôi cũng liệt các người vào hàng ngũ tội phạm bắt cả lại. Tránh!”
Một tiếng rống lớn, uy phong tích lũy lâu ngày thể hiện ra ngoài, chớp mắt làm đám người nhà kia líu ríu né tránh, thái độ cứng rắn này khác hẳn với vẻ lảng tránh mập mờ bình thường của công an. Đám đông không rõ thế cục nữa rồi, mấy vị hung hăng nhất tự tránh đường, Ngũ Thần Quảng sải bước đi trước, Tần Thục Vân hất mái tóc dài óng ả, ngẩng cao đầu ưỡn ngực đi theo.
Sướng, thật là sướng! Tần muội muội hào khí bừng bừng, gương mặt xinh đẹp sáng hẳn lên, lần đầu tiên thấy làm cảnh sát lại sướng thế này, cảm giác đi trên sàn catwalk vậy.
Khắp dọc đường không ít cảnh sát thò đầu cửa sổ nhìn, đoán không chừng cô nàng Lương Vũ Vân kia đang nhìn mình hâm mộ, Tần Thục Vân mặt hếch lên không thèm nhìn ai, đi lên tầng 4 đã nghe thấy tiếng nhốn nháo ở tâng 5, cứ như họp chợ, chắc là tụ tập ở phòng hội nghị rồi.
“ Vào đi. “ Cục trưởng Lương nghe tiếng gõ cửa nói một tiếng, vừa thấy bóng người đã đập mạnh chén trà xuống bàn: “ Ngũ Thần Quảng, anh điên rồi phải không, anh biết sáng nay có bao người tới không? Hơn 100, bọn họ xông thẳng vào cục công an, không ai dám ngăn, tới thẳng văn phòng tôi ... Nói đi, thị trưởng Trần tới rồi, phó bí thư thành ủy cũng tới rồi, đã có mười mấy chủ doanh nghiệp liên danh tố cáo anh nửa đêm xông vào nhà bắt người, còn không biết đưa đi đâu ... Các anh là thổ phỉ hay cảnh sát? Vì sao không báo cho cấp trên?”
“ Báo cáo cục trưởng, hiện tôi chính thức báo cáo. “ Ngũ Thần Quảng kính lễ với vị cục trưởng còn trẻ hơn mình: “ Khi chúng tôi điều tra hướng đi của tài chính phi pháp của vụ án buôn lậu cổ vật, phát hiện ra một nhóm xí nghiệp dân doanh, cầm đầu là Hâm Long, tiến hành hoạt động rửa tiền cho tội phạm buôn lậu cổ vật, kim ngạch lên tới con số chưa từng có trong lịch sử cục, vì nhanh chóng điều tra ra sự thực trước khi tin tức bại lội, tránh nghi phạm thông cung, chúng tôi áp dụng biện pháp toàn diện xuất kích ...”
“ Đừng mang giọng điệu báo cáo ra đây với tôi, nói sự thực đi, anh bắt sướng tấy rồi, giờ tôi làm sao? “ Cục trưởng Lương lại vỗ bàn, thở dốc liên hồi, ai chẳng biết vấn đề bây giờ không phải đúng hay sai:
Ngũ Thần Quảng nghiêng người ra hiệu, Tần Thục Vân đi lên kính lễ, giọng nghiêm trang mà trong trẻo dễ nghe: “ Báo cáo cục trưởng Lương, hiện đã tra ra nhóm xí nghiệp này do Uy Thịnh, Hâm Long cầm đầu, từ năm 2007 thông quả phương thức giao dịch ảo, tiến hành rửa tiền cho Cty đồ cổ Tề Nguyệt, tối quả chúng tôi triệu tập 31 nghi phạm quả lời khai sơ bộ, thống kê sơ bộ kim ngạch vụ án lên tới 2,75 tỷ.”
“ Cái gì? Bao nhiêu? “ Cục trưởng Lương mắt hoa đi một cái, giọng nhẹ xuống mấy phần: “ Bao nhiêu?”
“ 2.75 tỷ, còn có thể nhiều hơn nữa, chúng tôi chưa thống kê được vì lực lượng hạn chế ... Thục Vân, tài liệu. “ Ngũ Thần Quảng nhìn thấy hiệu quả trông đợi, tự tin hất đầu, Tần Thục Vân đi lên đặt tư liệu tới trước mặt cục trưởng Lương, Ngũ Thần Quảng bổ xung: “ Cục trưởng Lương, cả đời tôi bắt nhầm không ít, nhưng lần này không nhầm ai hết, bằng vào số tiền này đủ kéo khối người ra pháp trường rồi.”
Cục trưởng Lương xem toát hết mồ hôi lạnh, lần trước vụ buôn lậu đồ cổ 1226 ước tính
giá trị lên tới 200 triệu đã vào hàng đặc biệt
lớn, vậy mà giờ con số gấp 10, ai bình tĩnh cho nổi. Xem trang đầu tấy run lên, xem trang thứ hai lau mồ hôi, xem trang thứ ba thì không còn dũng khí xem tiếp được nữa, gập hồ sơ lại, nhìn hai cấp dưới, không ngờ lại hỏi: “ Các anh định làm tiếp thế nào?”
Rồi, kinh khủng quá rồi, đến lãnh đạo cũng không biết làm sao.
Tần Thục Vân đứng thẳng lưng, giọng vang vọng rành rọt: “ ... Chúng tôi kiến nghị, lập tức đóng băng tài khoản liên quản, đề phòng Uy Thịnh, Hâm Long di chuyển tài sản, lập tức tiến hành phong tỏa Tề Nguyệt Các, điều tra thêm. Tiến hành kiểm tra tài khoản người dính líu, đề phòng bỏ sót. Theo chứng cứ chúng tôi nắm được, lượng tài chính lưu động còn có khả năng lớn hơn, còn có thể che giấu sự thực khác, còn có vụ án lớn hơn trong việc này.”
“ Còn có án lớn hơn nữa? .... Tốt, làm thế đi, làm ngày ... Tiểu cô nương, giỏi lắm, làm rất tốt. “ Cục trưởng Lương khen một câu xong là vội vàng đi ngay, được vài bước trừng mắt với Ngũ Thần Quảng: “ Giờ tôi đi báo cáo cho chính phủ và thành ủy, về tôi tính sổ với anh ... Nếu vụ này không làm được ra ngô ra khoai thì anh chuẩn bị về nhà dưỡng già đi.”
Nói xong thì người cũng đi ra bên ngoài rồi.