Náo động, xôn xâo, đám đông lố nhố kiễng chân chờ đợi.
Thời gian chuẩn xác là 06 tháng 8, địa điểm là sân bay quốc tế Vũ Túc Đại Nguyên, chuẩn xác hơn một chút là lối đi hàng không cách bãi đỗ máy bay không xâ, một đám đông nhốn nháo.
Hành khách hôm nay cảm thấy sân bay có chút khác thường, dọc theo đường băng mười bước có người, trăm mét có xe, người là cảnh sát, xe là xe cảnh sát, lối đi hàng không toàn là đặc cảnh áo đen mũ đen võ trang đầy đủ tạo thanh đội hộ vệ, cứ như là đối phó với phần tử khủng bố của thế' giới thứ ba vậy. Mà đám đông bị chặn bên ngoài mặc áo jacket, váy công sở, vác camera, cầm micro, thi thoảng còn thấy mấy chữ "Nhật báo Đại Nguyên" , "Truyền hình Đại Nguyên".
Một chiếc boeing từ từ đáp xuống, hành khách lục tục rời máy bay, bốn chiếc xe cảnh sát ù còi áp sát, đám phóng viên chen lấn xô đẩy, trật tự có chút hỗn loạn, xô đẩy cả cảnh sát tạo thành tuyến cảnh giới. Ngày cả hành khách trên máy bay cũng ngạc nhiên, không biết xảy ra chuyện gì thì đã có nhân viên và tiếp viên hàng không thúc giục dẫn tới đại sảnh.
Tới đón nhân vật lớn à? Chắc chắn rồi, nếu không đã chẳng bày thế trận lớn như thế, ngày cả bộ phận phục vụ mặt đất cũng xuất hiện, mau chóng sơ tán hành khách, vừa ra sảnh liền nghe tiếng loa sân bay chỉ huy "tạm thời đóng cửa sảnh chờ bay".
Không biết là nhân vật cỡ nào?
Trong không khí khẩn trương, đám phóng viên đều biết đây là tin tức gây shock sẽ đưa lên trang nhất: Nghi phạm chính trong vụ án lừa đảo ngân hàng lớn nhất trong lịch sử từ khi lập quốc ở Đại Nguyên, Vương Vi Dân đã quy án!
Khi bốn người mặc thường phục áp giải Vương Vi Dân xuất hiện ở cầu thang máy bay, camera, ống kính tele, đồng loạt nhắm về một phía, tiếng lách tách vang lên liên hồi. Trong ống kính Vương Vi Dân có chút suy sụp tinh thần, gầy dộc đi, bị người áp giải đằng sau đẩy một cái, máy móc đi về phía trước tấy giơ cao lên, để phóng viên chụp được bộ dạng bị còng tấy trở về của hắn.
Đừng nghi ngờ, đôi khi nghi phạm rất phối hợp diễn kịch với chính quyền, có hai phiên bản Vương Vi Dân bị bắt, một là không kịp di chuyển tắng vật, cùng đường hết lối bị công an Hong Kong bắt về. Một phiên bản khác là lúc xảy ra vụ án hắn đang chơi bạc ở Macao, bên này đóng băng tài khoản, bên kia thuả tiền, chớp mắt thành trắng tắy, bị cảnh sát Macao bắt lấy trao trả. Phiên bản nào cũng được, người đã quảy về, xem ra được giáo dục rất tốt, rất phối hợp với sở công an tỉnh.
Xuống cầu thang, bàn giao, vào xe áp tải, không được phỏng vấn, chỉ có máy ảnh truy đuổi theo tới tận khi còi cảnh sát hú lên dẫn theo đội xe rời sân bay thì đại sảnh chờ bay mới gỡ bỏ phong tỏa.
Người đi một cái, người của ban tuyên truyền cục công an bị bao vây, nghi phạm bị bắt khi nào? Đã nhân tội chưa? Bị áp giải đi đâu? Chi tiết vụ án bao giờ công bố? Hàng loạt câu hỏi dồn dập đổ tới.
Hôm nay ban tuyên truyền không dấu diếm mà rất cởi mở thông báo một tin khác, ba giờ chiều nay văn phòng chính phủ thành phố sẽ mở cuộc họp báo khi đó sẽ trả lời câu hỏi.
Chỉ 2, 3 phút thôi mà khiến đám phóng viên phải chờ mấy tiếng liền, rời sân bay, ai nấy lên xe phỏng vấn bám theo xe cảnh sát về thành phố, vụ án xôn xào dư luận mấy tháng trời giờ mới có kết luận, ai cũng muốn tranh tin đầu. Mặc dù ai cũng biết rằng, nếu như chính quyền đã lấy tư thái cao như vậy bộc lộ rằ, vậy thì đó là thông tin được làm dịu đi nhiều rồi, cách chân tướng xâ lắm.
Có điều không ai muốn bỏ lỡ cả.
Cùng lúc với việc Vương Vi Dân được áp giải về trại tạm giam Đại Nguyên, sở công an tỉnh tràn ngập niềm vui, đại hội tổng kết công tác nửa đầu năm diễn ra ở đây, mọi năm là diễn ra vào trung tuần tháng 7, năm nay trì hoãn hai mấy ngày, rất nhiều người quy kết nguyên do ở chuyện kết thúc một loạt đại án.
Trong phòng hội nghị hơn 1000 m2, toàn là lãnh đạo công an các nơi đồng phục chỉnh tề, gương mặt nghiêm nghị, đoàn người của cục công an thành phố ngồi ở hàng đầu chính giữa, đối diện bục phát biểu. Trong báo cáo công tác nửa năm của sở trưởng Lưu, trừ tổng hợp tỉ lệ phạm tội, cùng một số chỉ tiêu tất yếu của phá án, cùng vài lời phương châm chỉ đạo, nội dung còn lại là các vụ đại án phát sinh ở Đại Nguyên nửa đầu năm.
Từ vụ án 1226, moi ra anh em Tề Viên Dân, Tề Thụ Dân cầm đầu tập đoàn tội phạm, 17 nghi phạm dính líu sa lưới toàn bộ, vụ án cổ vật ở Bành Tây, Thủy Vực Kim Ngạn trị giá trên 300 triệu, tập đoàn này liên quản tới đào trộm mộ, mưu sát, trộm cắp, rửa tiền ở Đại Nguyên, Lâm Phần, Tấn Trung, Vân Thành.
Vụ án lừa gạt tài chính đặc biệt lớn do Vương Vi Dân, Đường Thụ Thanh cầm đầu đã được phá thành công, 56 người liên quản bị bắt, lượng tài chính liên quản trị giá 223, 1 tỷ, tiền truy hồi là 9.7 tỷ.
Một loạt con số làm cảnh sát kiêu ngạo được sở trưởng Lưu nói với chút kích động, thi thoảng bất giác vung tắy, trong báo cáo đặc biệt nhắc tới chuyện truy lùng hung thủ giết hại cảnh sát vào 14 năm trước, nhắc tới công lao trác tuyệt của chiến sĩ cơ sở và sự hi sinh của một cảnh sát.
Có điều tên thì không nhắc tới, từ ngữ sử dụng là " trong quá trình đấu tranh gian khổ, chúng ta mất đi một cảnh sát ưu tú", khi nhắc tới chỉnh đốn kỷ cương thì " nửa năm quả chúng ta cho khai trừ, giao cho viện kiểm sát 127 nhân viên nội bộ", chứng minh đội ngũ của chúng ta là thuần khiết, là tập thể sắt thép đầy sức chiến đấu.
Báo cáo kết thúc là tọa đàm, hết tọa đàm là biểu dương, biểu dương xong thì ban bệ lãnh đạo công an Đại Nguyên ngời ngời xuất hiện trước ống kính truyền hình, với lời lẽ đanh thép nhất, người sáng mắt đều biết, đây chỉ là lời một phía thôi.
Ngày hôm đó ĐTH thành phố, tỉnh phát tin tức hồi nghị triển khai và nghi phạm quy án, một bên là trừ bạo an dân, một bên là lưới trời lồng lộng, kín kẽ vô cùng.
Đó là một kết thúc, cũng là một bắt đầu, bắt đầu ồ ạt tuyên truyền .
Cách một ngày, tuần san kinh tế ( Gió Bắc) đưa tin vụ án lừa đảo tài chính đặc biệt lớn, chất vấn giám sát tài chính, chữ tín ngân hàng, từ vụ án kéo dài nhiều năm phản ánh sơ hở quản lý, nghi ngờ còn biết bao ngân hàng có sự việc tương tự. Từ 2/3 nhân viên dính líu vụ án là người ngân hàng cho thấy, đây là vấn đề chấp pháp chứ không phải con người.
Các tờ báo lớn nhỏ của Đại Nguyên hoặc ít hoặc nhiều đều đưa tin về vụ án, có điều lượng tiền lớn, số người đông như vậy, từ đó gây ra chấn động giới tài chính dần một rõ ràng, sở giao dịch chứng khoán tỉnh liên hợp mười bảy cá nhân tổ chức bị lấy mất tiền kiện ngân hàng, gây xôn xâo. Ngân hàng kiên trì khi vụ án làm rõ mới xử lý, dù sao là khách hàng câu kết với chi nhánh ngầm chấp nhận chuyện chuyển tiền. Còn người gửi tiền thì bấp chấp, mấy thương giả có sức ảnh hưởng trực tiếp tố cáo lên tỉnh, tuyên bố nếu không bồi thường sẽ lên thủ đô cáo trạng.
Nếu là người bình thường đi tố cáo, chính phủ và cảnh sát có biện pháp, nhưng mà những thương giả này không ít người có sức ảnh hưởng, thêm vào các công ty, chứng khoán đổ dầu vào lửa, sự tình không thể xem nhẹ, khiến chính phủ thành phố phải phái người chuyên môn điều hòa chuyện này.
Về sau thì ngân hàng lục tục hứa bồi thường, cùng một bộ phận lợi tức, thế là rút đơn.
Báo Đô thị còn cho đăng một chuyện, nghe nói một vị phó thị trưởng phân quản kiến thiết đã trốn ra nước ngoài, một vị phó sở trưởng sở tài chính tỉnh bị điều tra ... Còn bộc lộ, vị phó thị trưởng kia cùng nguyên cục trưởng cục tư pháp bị song quy dùng chung một tình phụ. Báo vừa đăng không lâu thì bị lệnh thu hồi, thế là ... Và không có thế là gì nữa.
Kỳ thực báo chí giờ chẳng có gì đáng xem, nói tóm lại thì báo chí tuy đăng đủ phiên bản, song thống nhất một điều, người tốt cơ trí, dũng cảm, chính nghĩa, kẻ xấu ngu ngốc, tà ác, nhát gan như chuột. Về bản chất không khác gì báo chí thập niên 50, 60 đầu bản là lãnh đạo hô hào, trang hai là nhân dân hưởng ứng, trang ba là minh tinh bán nụ cười, trang bốn à, chả nói nữa, toàn quảng cáo trá hình.
Thế nên chuyện đồn thổi nghe có sức hút hơn nhiều, mấy ngày sau nghe tin Hộp đêm Thịnh Đường sau truy quét mại dâm bị lệnh dừng kinh doanh, nghe nói tiểu thư trong đó giang chân ra kiếm trăm vạn có cả đống, còn có một tiểu thư thành truyền thuyết, sau khi câu được vị lãnh đạo nào đó, được lãnh đạo thay đổi thân phận, thành phó chủ tịch hội liên hiệp phụ nữ rồi. Nghe nói tra ra một cuốn nhất ký bồi dưỡng của một tiểu thư, oa, trên đó viết toàn văn chương, chính sách, thời sự, điển hình theo kịp thời đại. Sau đó có vị mở rộng ra nói, chính trị và chỗ đó của nữ nhân giống nhau, nam nhân đều biết đó là chỗ bẩn nhất, nhưng nam nhân nào cũng thích đâm đầu vào, đó là truyền thừa rồi.