Tiếp đó Sở Tú Nữ đi lên tầng 2, nơi này là nhà bếp, chẳng có gì đáng xem, gần như phục chế mô hình làm việc ở Phân Thủy Lĩnh, chỉ khác là một nửa đầu bếp vốn rút từ phụ việc trong bếp Tân Thế' Giới, còn ở đây đã bọn họ đã được cầm thìa rồi ....
Từ Tân Thế Giới tới Đại Doanh Bàn, mới đầu hai mẹ con béo kia vốn chẳng khách khí với Sở Tú Nữ, lần nào gặp cũng lãnh đạm hờ hững, thậm chí nhìn cô như kẻ thù, giờ thì khác hẳn, hiển nhiên đã hiểu Tân Thế Giới mới là kẻ ngốc, nhiệt tình dẫn tham quản. Tham quản một vòng, vừa tới 10 giờ đã lục tục có người tới ăn, cứ nhìn đồ uống mang đi từng xe như bán buôn là Sở Tú Nữ biết làm ăn không thể kém.
Cảm giác nói thế nào đây, cổ họng không thoải mái, trước kia đều là của mình, giờ thì địa điểm giả công, nhân viên chẳng có gì thay đổi, nhưng người thu tiền lại không phải của mình.
Rời Đại Doanh Bàn tới đường Tân Hà, xem hai điểm đưa hàng mới lập, nơi này vắng vẻ hơn nhiều, hẳn là nhắm vào lượng người lưu động lớn và thương hộ ở đây, chỉ tiếc là ở đây hội tụ Kim Đỉnh, Mỹ giả Mỹ mấy công ty ăn nhanh, thị trường đặt hàng e bị người ta chia hết. Thực Thượng có thể đứng chân ở đây hay không, Sở Tú Nữ chống mắt lên xem.
Suốt cả dọc đường Trương Vân không dám lên tiếng, sợ đụng vào vảy ngược của tổng giám đốc, xe đi quả đường học phủ, hai điểm đưa hàng đã chiếm lĩnh cả con đường, trên đường thi thoảng lại nhìn thấy người mặc áo jacket hai chữ "Thực Thượng". Quản lý nơi này là Hoàng Thiên Dã bạn học của Giản Phàm, sử dụng nhân viên toàn là sinh viên, tất nhiên khách hàng là sinh viên, lực lượng đưa hàng tới 80 người, chỉ 3 tháng toàn bộ quán hàng nhỏ ở nơi này biến mất, đều nằm dưới cờ Thực Thượng.
Chỉ đi quả thôi, muốn đỗ xe lại cũng không có chỗ, mà thân phận này đi vào quán nhỏ thì mất giá quá, Sở Tú Nữ khẽ nhíu mày: “ Tôi nhớ có người đã điều tra thị trường nói các trường học đều có nhà ăn, cả đường hàng quán san sát, giao đồ ăn không có chỗ đứng, lợi nhuận không cao, cô có nhớ không?”
Trương Vân cười ngượng, đó là điều tra thị trường một năm trước, mà người làm chính là cô:” Xin lỗi tổng giám đốc, đó là sai lầm của tôi, tôi không nghĩ tới dùng sinh viên giao hàng cho sinh viên, cũng đánh giá thấp thị trường.”
“ Tôi không trách cô, chúng ta ... Ài không chỉ chúng ta thôi đâu, tôi nghĩ tất cả đều nhầm rồi, giờ tôi không hoài nghi mảng thị trường ở đường Ngũ Nhất, Tân Hà sẽ thuộc về Thực Thượng, chỉ không rõ anh ta sẽ dùng thủ pháp gì dày vò Kim Đỉnh và Mỹ giả Mỹ thôi ...” Sở Tú Nữ cười có chút vị vui mừng trên đau khổ của người khác, đợi người ta chung số phận với mình: “ Sao đi một vòng không thấy ông chủ Giản?”
“ Anh ta giờ ở Phân Thủy Lĩnh, chuyên tâm nghiên cứu thịt ngâm rồi, người chỉ huy ở bếp của chúng ta là Giản Thủy Sinh, đều bếp đưa từ quán cũ ở nhà tới, còn ở Phân Thủy Lĩnh có Giản Đại Hòe đứng bếp, tình huống thông thường, anh ta không xuất hiện.” Trương Vân tới già chưa đoán ra ý đồ của tổng giám đốc:” Tổng giám đốc, chị định xử lý quản hệ giữa chúng ta và họ ra sao?”
“ Về nhà đã, Nam Nam còn đang ngủ ở nhà tôi ... Ăn cơm xong chúng ta tìm anh ta nói chuyện.”
Xe về Tiểu khu Đông Lưu, đây là tiểu khu cao cấp, chiếc Audi ở đây chẳng có gì gây chú ý, một lát sau có hai nữ nhân khoác tấy nhau đi rằ, con ngươi Trương Vân tức thì co lại.
Tằng Nam luôn ăn mặc đẹp đế cầu kỳ thì không cần nói, đáng nói là tổng giám đốc thường ngày ăn mặc trang trọng chính thức, lúc này mặc chiếc váy trễ cổ, khoe cả mảng da ngực trắng phau phau, giày xăng đan lộ ngón, mép váy phất phới chấm gối, làm vóc dáng càng thêm cao ráo, khoác ngoài chiếc áo ren hoa ngắn, khí chất tức thì biến thành người khác, hai cô gái bước đi đong đưa cười nói, như hoa nghênh xuân cực kỳ hút mắt.
“ Hi hi hi, xem Vân Vân nhìn trố mắt ra kìa, chị Tú, em nói thế nào, nữ nhân còn bị chị mê hoặc, nói gì nam nhân? Xinh đẹp khí chất là một chuyện, ăn mặc không có phong cách không thể khoe hết vẻ đẹp của nữ nhân ... Vân Vân, cô cũng đừng mặc nghiêm túc như thế, nới vài cái cúc áo rằ, nếu không thì không ai cưới đâu.
Tằng Nam ngồi vào xe tuyên bố xanh rờn, Sở Tú Nữ cũng làm mặt quỷ trêu ghẹo, Trương Vân chỉ cười khởi động xe: “ Chúng ta đi đâu đây?”
“ Đại Nam Môn, ăn gà hầm, à, xe của tôi còn vứt ở nhà hàng Giang Nam.” Vừa nói địa chỉ xong Tằng Nam mới sực nhớ, hôm quả uống say vứt xe luôn tại chỗ:
“ Không sao, không mất được đâu, lát nữa ăn xong đưa cô tới đó.”
“ Chị Tú, không nhìn ra chỉ uống thật giỏi, lần sau em phải tìm người hỗ trợ.”
“ Hi hi, định gian lận kiếm người uống rượu không biết say à, tôi tưởng tôi không biết chắc.”
“ Oa, nhanh thế mà đã biết ... Không phải bị anh ấy chuốc say rồi phi lễ đấy chứ.”
“ ... Thật là .”
Xe đi chậm rãi, hai cô gái nói chuyện rất hợp, ríu rít không ngừng, Trương Vân nghe ra rồi, tuy không chỉ đích danh, cô biết người không say là ai ... Tổng giám đốc ăn mặc thế này, chẳng lẽ định quyến rũ ông chủ Giản?
Không phải không có khả năng, dù sao chị ấy chia tấy bạn trai hơn một năm rồi, lâu lắm rồi chỉ có một mình, mà ông chủ Giản nếu bỏ đi vết xẹo kia, kỳ thực cũng hấp dẫn lắm.
Ba cô gái ăn quả loa, Tằng Nam hôm quả uống say khướt nên khẩu vị chẳng tốt, ăn xong đưa Tằng Nam về nhà hàng Giang Nam lấy xe, sau đó tới thẳng Phân Thủy Lĩnh. Trương Vân thấy quải quái, bình thường thi thoảng tham dự buổi tụ hội lớn, hoặc là party của người có tiền, tổng giám đốc mới ăn mặc cầu kỳ thế này, mà cũng không hở hang như bây giờ, lại còn sức nước hoa ngào ngạt
Mà càng không giống tới nhà chất vấn, hỏi tội vì dọc đường tổng giám đốc bật đĩa CD dương cầm, nhắm mắt thư giãn, chẳng lẽ là thực sự dùng mỹ sắc giải quyết vấn đề? Chị ấy không phải loại đó, chị ấy rất kiêu kỳ, anh chàng tổng giám đốc kiêm bạn học ở nước ngoài theo đuổi bao lâu kết cục thất bại cay đắng đó sao . Giản Phàm rất đặc biệt, rất có sức hút, nhưng mà xuất thân thấp, đâu hợp gu chị ấy?
Xe hàng đỗ ở trong sân, chiều rồi, Trương Vân biết chắc chắn là Giản Phàm giờ này có nhà, hai người tới cửa, trong sân cười nói rộn ràng, thì ra người nơi này giờ mới ăn cơm, vừa ăn vừa trò chuyện.
“ Sư phụ, thịt ngon hơn hay là rằu ngon hơn?”
Giọng nói quen thuộc trả lời, là Giản Phàm: “ Nói thừa, thích ăn cái gì thì cái đó ngon nhất, tôi thì chay mặn đều không kiêng kỵ gì hết.”
Lại có người hỏi: “ Sư phụ, thịt gì ngon nhất?”
Người nào đó đáp hộ:” Rồng trên trời, lừa dưới đất, thế mà còn phải hỏi à, sư phụ có biết làm thịt lừa không? Thịt lừa Thượng Đảng ở tỉnh ta ngon có tiếng đấy.”
“ Làm gì ngon bằng thịt ngâm của chúng tắ.”
“ Đang hỏi sư phụ cơ mà, lắm mồm làm gì?”
“ Sai hết!” Giản Phàm thinh lình tuyên bố một câu chấn động: “Thứ thị ngon nhất trên đời là thịt người.”
Hả?! Cả đám kinh ngạc mất một giây, sau đó cười nghiêng ngả, cả hai cô gái ở bên ngoài cũng cười theo, hiển nhiên là đều nghĩ chuyện này theo chiều hướng xiêu vẹo không lành mạnh rồi.