Cửa xe "cạch" một cái mở rằ, Giản Phàm đang mải suy tư bị giật mình, Đường Đại Đầu mò lên, mũi hít hít như chó đấy hơi, lấy được cái hộp nhựa, mở ra nhìn, ăn luôn, gật gù liên tục, xách túi lên mời tượng trưng: Ừ ngon quá, ngon quá, nhận cậu làm anh em đúng là có khẩu phúc. Lên nhà tôi đi, uống vài chén.”
Giản Phàm khước từ, hôm nay không có tâm tình, nhìn Đường Đại Đầu mặc sơ mi hoa, quần rộng, đầu trọc, lại hồi phục bộ dạng lưu manh trước kia, kéo một cái: “ Khoan khoan, anh Đường, hỏi anh chuyện này.”
Đường Đại Đầu cẩn thận chặn họng: “ Hỏi đi, nói trước nhé, nếu là chuyện bán cơm hộp tôi chưa nghĩ xong đâu.”
Giản Phàm hơi ngần ngừ, không biết có tìm đúng người không nữa:” Không phải chuyện đó.”
“ Vậy thì muốn hỏi về nữ nhân rồi. “ Đường Đại Đầu thi thoảng thông minh một lần, tri thức chuyên nghiệp, ngoài ra còn quái gì để Giản Phàm phải thỉnh giáo đâu:
Giản Phàm vỗ vai Đường Đại Đầu, phục rồi , không giấu nữa:” Tôi muốn hỏi anh, tôi thích mấy cô gái, nhưng tôi không biết mình thích ai nhất, anh nói xem, tôi phải làm sao?”
“ Lên giường, ví như cậu muốn lên giường với ai nhất chính là người thích nhất, lên giường rồi vẫn muốn cùng lên giường, chính là người thích nhất.” Đường Đại Đầu đáp rất ngắn gọn đơn giản:
Ặc, Giản Phàm nghe luận điệu này gặp khó rồi, hình như đều muốn đưa lên giường, còn là cùng lúc, gãi đầu: “ Vậy làm sao biết cô gái đó có thích tôi không?”
“ Vẫn là lên giường, cho cậu biết, ngượng ngượng ngùng ngùng lên giường, là hơi thích, không ngại cùng cậu lên giường làm chuyện đó là tình cảm vững vàng. Nếu nóng lòng xé áo kéo quần lên giường với cậu, cậu không cứng lên được còn thổi giúp cậu, đó là nữ nhân đặc biệt thích cậu ... Nữ nhân trước khi lên giường nhắc cậu đeo bao cao su thì quên mẹ nó đi ... Nữ nhân thực sự vì cậu mà chết không chớp mắt là chỉ có mình cậu trong tim thôi, không ai bước vào tim được, giống như chị dâu cậu vậy ...” Đường Đại Đầu dâm quảng cực thịnh, giáo dục Giản Phàm:
Cuộc sống hai người khác biệt cực lớn, Giản Phàm nghe chỉ thêm nghi hoặc, nhưng đối với chuyện Phi Phi và Đường Đại Đầu thì đúng là như thế.
“ Vậy có loại tình huống này không, vì bây giờ người thích ta lên giường nhiều, nói đơn giản là kiểu tình một đêm. Hoặc ví như tôi và một nữ nhân lên giường với nhau, tôi thoải mái, cô ấy cũng vui vẻ, nhưng cũng đâu thích nhau, vậy làm sao? Tôi nói tìm người tôi thích nhất và thích tôi nhất làm vợ.” Giản Phàm hỏi tiếp, trong đầu thoáng hiện hình ánh mấy cô gái, đầu y hơi loạn, trình bày không rõ ý, nhưng Đường Đại Đầu chắc chắn hiểu:
Quả nhiên Đường Đại Đầu gật gù dạy dỗ: ” Ài, lên giường là hình thức, cậu đúng là thằng ngốc, nữ nhân cùng cậu lên giường tỏ ra chiều chuộng hay có lệ? Là hưởng thụ hay khó chịu? Khác biệt lớn lắm ... Đối với cậu, xong việc rồi cậu muốn kéo quần lên muốn chuồn, hay là còn muốn ôm ấp thủ thỉ? Nếu cậu thấy ôm cả đêm không muốn buông, là người thích nhất.”
“ Đúng là chân lý tới từ thực tiễn.” Giản Phàm cười ha hả, có muốn Đường Đại Đầu nói lý luận từ phương diện khác thì hắn chẳng tìm rằ, quảnh đi quẩn lại mấy trò, có điều với kinh nghiệm lăn lộn chốn giải trí của Đường Đại Đầu thì đúng, áp dụng vào cuộc sống bình thường chỉ nên coi như tham khảo, giơ ngón cái: “ Anh Đường, nói có lý lắm, nhưng mà vẫn còn vấn đề.”
“ Vấn đề gì?”
“ Ví như, có cô gái thích tôi, nhưng cũng thích người khác, tôi cũng thích cô gái ấy, trong tình huống đó, cô gái ấy lựa chọn thế nào?”
Đường Đại Đầu tặc tặc lưỡi ra chiều thương hại: “ Vậy mà không hiểu, xem công phu trên giường ai hơn chứ sao.”
“ Hả? Gì?”
“ Đúng là thông minh lại phạm hồ đồ, căn bản mà nói ... Cái gì gọi là vốn liếng của nam nhân? Vốn liếng càng lớn, công phu càng tốt, nữ nhân kẹp cậu càng chặt.”
“ Thôi, quảnh đi quẩn lại vẫn là lên giường à?” Giản Phàm thấy không học tập được gì từ Đường Đại Đầu nữa rồi:
“ À, lên giường chưa toàn diện. “ Đường Đại Đầu bổ xung: “ Còn dã chiến.”
Giản Phàm bực mình tới phì cười: “ Anh Đường, dùng lên giường không giải quyết được vấn đề lên giường ... Bây giờ quản hệ nam nữ loạn lắm, ví như nữ nhân, có chồng, có tình nhân có bạn tình, có tiền nuôi mặt trắng, không hiếm đúng không? Ví như nam nhân, có vợ, rồi có vợ bé, nhưng thấy nữ nhân xinh đẹp chưa lên giường lại động lòng. Vậy giải nghĩa thích và yêu ra sao?”
“ Còn phải giải nghĩa à, loại nữ nhân cậu nói thì hết cách rồi.” Đường Đại Đầu chỉ mình lại chỉ Giản Phàm: “ Loại nam nhân cậu nói, văn nhã chút gọi là tình thánh, thô tục chút là dâm côn, ví như cậu hiện giờ và tôi trước kia chính là cùng một loại, cũng hết cách rồi, thứ đó trời sinh, không sửa được.”
“ Anh coi tôi và anh là một loại á... Vãi.” Giản Phàm bĩu môi, mình làm sao cùng loại với một tên chăn gái được cơ chứ:
Đường Đại Đầu đột ngột vung tấy bợp Giản Phàm một cái đau điếng, vít cổ giáo huấn: “ Cậu còn tệ hơn tôi ấy, tôi ngủ với tiểu thư là ăn bánh trả tiền, hai bên vui vẻ, kéo quần lên một cái là không ai nợ ai nỡ, gặp nhau vẫn vui vẻ, không cần lúng túng. Còn cậu ngủ với gái là trêu đùa tình cảm của người khác, tôi là chân tiểu nhân còn cậu là thứ ngụy quân tử, tôi cao thượng hơn cậu nhiều, hiểu không? Vờ vịt cái mẹ gì, cậu là loại đó đấy, không nhận là thằng hèn.”
“ Tôi, tôi ... “ Giản Phàm ấp úng mãi không biện bạch được, người ta nói đúng quá mà, cuối cùng thẹn quá nổi cáu: “ Cút, lần sau không làm cho anh ăn nữa.”
Đường Đại Đầu cười ha hả đắc thắng, xuống xe rồi, đột nhiên quảy lại chỉ chiêu:” Cậu không chấp nhận con người mình thì chưa tiến bộ được đâu, còn nếu muốn hiểu nữ nhân, làm nữ nhân chết đi sống lại trên giường không buông cậu ra được thì nên chịu khó thỉnh giáo Phi Phi. Cô ấy chỉ cho vài chiêu dùng không hết, nói cho cậu biết kỹ thuật trên giường của Phi Phi cứ gọi là ...”
“ Cút, cút, Phi Phi là vợ anh đấy, anh ăn nói kiểu gì vậy ... Không thèm nói chuyện với anh nữa.” Giản Phàm đá Đường Đại Đầu một phát, đóng sầm cửa lại, phòng xe đi luôn:
Xem ra chuyện này chỉ có thể trông cậy vào bản thân, mỗi người mỗi khác, không học được.
Cuộc sống lại tiếp tục với ăn ăn uống uống.
Sở Tú Nữ lần này được lĩnh giáo sự cứng đầu của Giản Phàm rồi, hai tuần liên tiếp cô tới Phân Thủy Lĩnh năm lần, hẹn ông chủ Giản sáu lần, có hai lần đi cùng Tằng Nam, có điều trừ làm đám đầu bếp nhìn tới chảy nước dãi ra thì chẳng có tác dụng gì.
Giản Phàm thi thoảng trêu ghẹo hai cô gái vài câu, kể vài câu chuyện tục tĩu, Tằng Nam không quá để ý, nhưng Sở Tú Nữ thì có chút nhụt chí. Tân Thế Giới không lớn, cũng chẳng nhỏ, mình dù gì cũng là mỹ nữ tổng giám đốc, không ít người, bao gồm cả ông chủ lớn đều ngon ngọt lấy lòng, vậy mà cái người được lợi lớn này lại còn chẳng nể mặt.
Thực Thượng không có động tĩnh gì, động tĩnh Tân Thế Giới ngày càng lớn, lượng tiêu thụ tới 2 vạn xuất cơm mỗi ngày, có công ty nào không thèm? Huống hồ lượng tiêu thụ đó có một nửa là cướp miếng ăn từ miệng Tân Thế Giới, Sở Hỉ Phong đưa ra vấn đề, sắp tới hè, các trường tiểu học trung học chuẩn bị nghỉ, trước kia có chợ nhân lực ở Đại Doanh Bàn bù lại, giờ bị Thực Thượng lấy mất, giờ công ty lớn như thế phải làm sao, chẳng lẽ vay tiền phát lương, nếu không giảm nhân viên.
Vấn đề này làm khó Sở Tú Nữ, nếu là mọi năm thì cho nghỉ một bộ phận nhân viên tạm thời, đến tháng 9 tuyển người mới cũng được, nhưng năm nay làm thế, e mũi giáo chĩa thẳng vào Thực Thượng.
Trừ chú họ, còn một người nữa gián tiếp chĩa mũi giáo vào Thực Thượng. Chính là Viên Kỷ Bình, vị phó tổng này không đi làm, về lý luận thì xảy ra chuyện như vậy cơ bản là phải cuốn xéo, không ai muốn loại chuyện đó ảnh hưởng tới danh dự. Nhưng Viên Kỷ Bình không chỉ có quản hệ với Viên gia, lại là cổ đông của công ty, thân tín không ít, Phó Vũ Hà gây khó dễ, dọa đám phục vụ viên một phen, không dám ra sân sau kiếm thêm thu nhập nữa.
Vậy mà Giản Phàm vẫn án binh bất động, anh ta đang tính toán cái gì, hoặc đang chờ đợi cái gì?