Trang điểm lòe loẹt, áo sơ mi cộc tấy buộc nút hoa bên eo, phía dưới mặc chiếc váy đen cách đầu gối cả gang tắy, Phó Vũ Hà là đệ nhất mỹ nữ được cả công ty công nhận. Nhưng mà công nhận nhiều năm rồi, ba mấy gần bốn mươi cứ thích ăn mặc như thiếu nữ, đắp đống son phấn níu kéo tuổi trẻ một cách vô vọng, khiến người ta càng nhìn càng thiếu tự nhiên. Năm xưa khi cha Sở Tú Nữ đầu tư luyện than cốc, Phó Vũ Hà dùng tư sắc của mình lôi kéo không ít quản hệ chính phủ, nói ra cũng có thể coi là người đã cống hiến tuổi xuân cho Tân Thế Giới.
Phải vậy thôi, chuyện làm ăn có rất nhiều thứ bẩn thỉu, thiếu nhân vật giỏi giao tế dám nói dám làm thề này không được.
Sở Tú Nữ cố nén khó chịu trong lòng xuống, tán gẫu vài câu đi vào chủ đề: “ Chị Phó, tôi có chuyện muốn hỏi ý chị.”
“ Chà, tổng giám đốc khách khí gì chứ? Cô nói chuyện phục vụ viên tới Thực Thượng kiếm thêm tiền chứ gì? Tôi giáo huấn từng đứa một rồi, cô yên tâm, không ảnh hưởng tới kinh doanh đâu ... “ Phó Vũ Hà thấy Sở Tú Nữ đổi cách xưng hô, ra ràng là lấy lòng, mắt theo thói quen chớp chớp làm dáng, miệng nhanh nhẹn chặn trước:
“ Chuyện này đáng để tôi phải hỏi tới sao? “ Sở Tú Nữ đã có kế hoạch nên rất ung dung:
“ Vậy còn chuyện gì? “ Phó Vũ Hà hơi bất ngờ:
“ Là thế này, chuyện phó tổng Viên không thích hợp làm phó tổng giám đốc của công ty nữa, nhưng thiếu vị phó thủ, một mình tôi làm không xuể ... Lựa đi lựa lại chỉ có chị là thích hợp nhất, chị vì công ty vất vả bao năm, quản hệ với mọi người cũng tốt, trừ chị ra tôi không thấy ai thích hợp nữa. Chị thấy sao, có muốn giúp tôi một tấy không? “ Sở Tú Nữ nói hết sức chân thành:
Tin tức tới quá bất ngờ, hoàn toàn không có chút chuẩn bị nào, Phó Vũ Hà gần như bàng hoàng, chẳng thấy tỏ ra vui mừng mà hai tấy ôm ngực như sợ tim mình nhảy ra ngoài, giọng không còn chút thỏ thẻ nào nữa: “ Tổng giám đốc, liệu tôi có đủ năng lực không?”
“ Đủ, trừ khi chị không muốn giúp tôi. “ Sở Tú Nữ ôm vai Phó Vũ Hà thân mật, cười nhẹ: “ Chỉ cần chị đồng ý, những người còn lại, tôi sẽ đi thuyết phục ... Chị suy nghĩ cho kỹ nhé, đừng vội từ chối.”
Phó Vũ Hà vô cùng khẩn trương gật đầu, mồm mép nhanh nhẹn mà lúc này nói không ra nữa.
Mở cửa, Sở Tú Nữ vừa đi rằ, Phó Vũ Hà choàng tỉnh chạy theo tiễn, lần đầu tiên ấn thang máy mời tổng giám đốc, động tác vô cùng cung kính, thang máy đóng lại, Sờ Tú Nữ gần như nhìn thấy môi Phó Vũ Hà mấp máy nói "đồng ý" ...
Chuyện Phó Vũ Hà lên làm phó tổng giám đốc không ai ngờ lại thuận lợi như thế, thuận lợi ngoài sức tưởng tượng của mọi người.
Đại cổ đông Cty Hằng Ích và Sở Hỉ Phong đứng cùng một chiến tuyến, hai bên này dù ai đề nghị đều bị Viên Kỷ Bình và Sở Tú Nữ liên hợp chống lại, huống hồ chính bọn họ cũng chỉ bằng mặt không bằng lòng. Nếu Sở Tú Nữ chỉ định ai khác cũng sẽ bị tất cả nhất trí phản đối, ít nhất không quả được cửa mẹ kế. Cổ phần của Viên Kỷ Bình tuy ít, nhưng người ta là nguyên lão, lời nói có phân lượng.
Mấy phương diện giằng co làm vị trí phó tổng giám đốc bị gác đó không quyết được, khi cái tên Phó Vũ Hà được đưa rằ, không ngờ cổ đông nhất trí thông quả ngay, chẳng ai ý kiến gì. Đối với các phương diện mà nói, Phó Vũ Hà xuất thân bình thường, thanh danh tàn tạ, năng lực chẳng có gì, không thể gây ra uy hiếp với bất kỳ ai, vừa vặn thỏa mãn mong muốn các phía. Thế là Phó Vũ Hà bỏ trung tâm spa, đường hoàng tới văn phòng sát bên Sở Tú Nữ làm việc, mỗi sáng sớm tới nghe chỉ thị báo cáo, nghĩ rằng mình thuận lợi lên làm phó tổng giám đốc do Sở Tú Nữ đi thuyết phục các bên.
Chuyện này tất nhiên lọt vào mắt phe khác, làm phía Hằng Ích và Sở Hỉ Phong cho rằng Sở Tú Nữ đã thỏa hiệp với Viên Kỷ Bình, mà Phó Vũ Hà lung lạc cả tổng giám thị trường mà bà Sở để lại công ty, hai mẹ con họ mà hòa hảo lại liên kết với Viên Kỷ Binh thì là uy hiếp lớn với các phe còn lại.
Chính vì tâm lý vi diệu đó, chức vị phó tổng giám đốc mới đầu là trưng bày, giờ trở nên bận rộn, bộ phận tài vụ, bộ phận giải trí, thêm vào phía cổ đông đổ cho một đống chuyện, đợi phó tổng thành trò cười. Thế nhưng Phó Vũ Hà bị người ta khinh thường lại hết sức nhập tâm vào vai trò của mình, không chỉ thay đổi từ cách ăn mặc trở nên nghiêm túc đứng đắn hơn, bỏ đi kiểu nói chuyện thỏ thẻ thiếu nữ, mà làm việc càng tích cực. Hôm nay bận hỏi kế hoạch marketing thị trường, mai chạy đi điều hòa quản hệ với cổ đông, hôm sau nữa lại quả ngân hàng lo khoản vay, hận một ngày không thể làm việc 24 giờ, để mọi người thừa nhận mình.
Sở Tú Nữ nhìn vào mắt, cười trong lòng, Sở Vũ Phi miệt mài phấn đấu nhiều năm, thấy Viên Kỷ Bình thất thế, còn mơ vị trí phó tổng rơi vào tấy mình, giờ mộng đẹp tắn vỡ, suốt ngày kiếm chuyện với Phó Vũ Hà. Viên Kỷ Bình thì sao, người phát ngôn đi lên tới vị trí của mình rồi, tất nhiên tích cực chỉ chiêu để giữ vị trí, còn về phần người mẹ kế kia, công ty càng loạn, cô ta càng mừng.
Trong tình cảnh ấy đám làm cơm hộp ở sân sau ấy à, ai mà nhớ họ là ai nữa.
Thế là công ty thì vẫn ngoài hài hòa, bên trong đấu đá tưng bừng, làm ăn thì vẫn không nóng không lạnh, còn nhân viên lại vui vẻ lén lút ra sân sau làm thêm kiếm tiền như trước, chỉ duy nhất có Sở Tú Nữ bỗng nhiên thấy rảnh rỗi nhẹ nhõm.
Đương nhiên rảnh rỗi rồi, công việc đều bị phó tổng giám đốc nhiệt tình thái quá tranh làm hết, không rảnh không được.
Có điều chuyện này mang tới chút tác dụng phụ không ai ngờ, vì hiệu quả quá rõ ràng, Sở Tú Nữ thấy Giản Phàm đúng như lời Tằng Nam nói, nam nhân này quá nguy hiểm, bởi vì hoàn toàn không dễ khống chế như mình suy nghĩ, trong lòng sinh nghi ngờ khiến chuyện hợp tác thực sự giữa hai người bị gác lại.
Sáng 25 tháng 6, Sở Tú Nữ tới văn phòng một tiếng, tấy cầm thiệp mời màu đỏ, chuẩn bị đi thì Trương Vân gõ cửa đi vào, mang theo một cặp tài liệu, đóng cửa giao Sở Tú Nữ một bản hợp đồng sửa đổi nhiều lần, đó là hợp đồng tư nhân của Sở Tú Nữ với Thực Thượng.
Không phải hợp đồng còn chỗ nào không ổn, mà vì Giản Phàm chưa khiến Sở Tú Nữ yên tâm, cho nên sữa mãi chưa ký.
“ Tổng giám đốc, chúng tôi chọn ba địa chỉ, một ở Khấu Trang, vốn là chỗ ủy ban dân cư, ra giá 740 vạn, một ở đường Thái Viên, ra giá 550 vạn, địa điểm hơi nhỏ, một ở khu Nghênh Trạch, rộng nhất, 2.4 mẫu, ra giá 1300 vạn ... Điều kiện giao thông đều tốt, chỉ hơi xâ. Còn có cả xưởng in ở khu Hạnh Hoa Lĩnh muốn bán toàn bộ, giá thị trường không dưới 800 vạn ... “ Trương Vân báo cáo địa điểm lựa chọn làm khu chế biến đồ ăn nhanh của Thực Thượng trong thành phố:
Sở Tú Nữ khẽ cắn môi dưới, nhìn hợp đồng đăm chiêu: “ Tiểu Vân, cô thấy chúng ta làm thế có đáng không?”
“ Nếu chỉ riêng khả năng đất tăng giá mà xét thì vụ đầu tư rất đáng, còn chúng ta đầu tử mấy trăm vạn thậm chí nghìn vạn để liên thủ với Thực Thượng, hơn nữa chỉ là tham dự cổ phần chứ không khống chế cố phần thì không đáng lắm, dù sao vốn đăng ký của họ có 50 vạn.” Trương Vân mặc dù định sẵn sẽ sang Thực Thượng làm việc, vẫn giữ công tâm của một giám đốc chuyên nghiệp: