Sở Tú Nữ gật đầu, cũng thấy mình lỗ lớn, nghĩ một lúc cho bản hợp đồng vào máy xén giấy, xoẹt xoẹt vài tiếng tất cả biến thành không:” Tôi suy nghĩ thêm, văn bản hợp đồng cứ sẵn sàng, tôi có thể cần bất kỳ lúc nào.”
Trương Vân rất tán đồng, tuy cá nhân cô có phần ngưỡng mộ Giản Phàm, nhưng kinh doanh thì phải cân nhắc ở góc độ khác: “ Vậy còn địa điểm thì sao ạ?”
“ Cứ bàn bạc trước đi, dù sao không nhanh được, sắp vào giữa hè rồi, trong thời tiết này kinh doanh ăn nhanh chỉ cần có chút bất cẩn là lỗ vốn, tôi muốn xem xem các trường học đã nghỉ, Giản Phàm có quả được không, nếu không quả được thì không cần hợp tác nữa. “ Mặc dù đã bắt tấy nói lời hợp tác, nhưng với Sở Tú Nữ giả sản không nhỏ mà nói, vẫn phải xem đối tác ra sao, vì rõ ràng hợp tác vào lúc này, chẳng khác nào tặng than trong tuyết:
Trương Vân không lên tiếng, cô hiểu thái độ không dứt khoát của tổng giám đốc, riêng đầu tư đã quá lớn, lợi ích không cao, nếu thực sự có 1000 vạn mua đất, cần gì đi bán cơm hộp.
“ Tiểu Vân, giúp tôi đặt lẵng hoa đưa tới địa chỉ này, lát nữa tôi đi tham dự lễ khai trương, lớn một chút.”
Sở Tú Nữ an bài, đưa thiếp mời cho Trương Vân, đó là cửa hiệu tên " Thịt ngâm Thực Thượng", địa chỉ ở tiểu khu Thuế Uyển, cô biết địa điểm này nằm ở đường Kiến Nam, chắc không lớn. Vốn tưởng là của Giản Phàm, nhưng người mời là Tằng Nam và Đường Thụ Ngư ...
Đúng thế đấy, Đường Đại Đầu cuối cùng cũng bị thuyết phục chấp nhận đi kinh doanh rồi, cùng vợ và đám thân thích ở quê của vợ nhất tề đi kinh doanh.
Trong tiếng pháo nổ đì đùng, múi thuốc pháo gắt mũi, tấm biển vàng xuất hiện cách tiểu khu Thuế Uyển không xâ, cửa hiệu rộng hơn 200 m2, đèn lồng lớn dán mặt Trư Bát Giới, cực kỳ phù hợp với Đường Đại Đầu đeo cả vát hoa đứng ở cửa, oa, trông như biển quảng cáo sống vậy.
Tính nguyên tắc của Đường Đại Đầu rất cao, rốt cuộc không chịu bán cơm hộp. Giản Phàm quảy sang thuyết phục Phi Phi, thịt ngâm y làm thế nào thì khỏi bàn, Phi Phi quảy đầu thì thầm bên gối, nghe vợ nói được ăn thịt chán chê tên đầu to thấy không tệ. Mấy ngày sau Phi Phi gọi cả chú ba dì bảy ở quê lên, trực tiếp mở quán cơm không lớn không nhỏ, có Giản Phàm hỗ trợ, chỉ mất 10 ngày trang trí là khai trương rồi.
Mặc dù quán khai trường rồi mà vẫn chẳng biết rốt cuộc chuyện làm ăn này ra sao, Đường Đại Đầu vẫn vui lắm, hắn ấy à, thích cái không khí náo nhiệt. Đặc biệt là mời không ít các anh em trước kia tới, càng cao hứng, chưa tới 10 giờ, lẵng hoa đã có mấy chục cái, Sỏa Trụ chẳng tặng hoa chỉ dẫn mấy người tới ăn, chút tiền đó anh Đường nào để vào mắt, chắp tấy mời hết vào trong, cứ ba chén rượu Phần cái đã, sau đó là thịt đưa lên, chiêu đãi rất nồng nhiệt.
Đường Đại Đầu thích nhất là mở tiệc chiêu đãi người tắ, điểm này cũng rất giống Giản Phàm.
Bên trong khác với quán ăn bình thường, tầng một toàn bộ là tủ kính, bày đủ các loại thịt ngâm, nhìn thích mắt vô cùng, thân thích của Phi Phi người Tứ Xuyên, mở mồm ra là chửi, đang lâm trận mài thương theo đầu bếp Thực Thượng học cách thái thịt, ồn ào nhốn nháo, loạn hơn chợ, thôi thì xem như náo nhiệt.
Mới khai trương, chả ai hiểu gì, thế nên chỉ một chữ loạn, Phi Phi vừa bế con vừa chạy trước chạy sau chào đón khách. Cái thằng nhóc cũng rất đanh đá, chẳng biết là nhìn thấy cái gì không lấy được, thế là khóc váng trời, làm cô ứng phó không xuể. Thấy chồng đang uống rượu, nhét con vào phòng, mắng cho vài câu lại chạy Đám anh em cúi đầu che miệng cười nhìn đều lão đại, trong ấn tượng anh Đường chỉ có ôm các em trong lòng, giờ bế đứa bé đầu cũng co quá khổ, nhìn thế nào cũng buồn cười Mà phương pháp dỗ con của Đường lão đại cũng độc đáo, đưa luôn chén rượu cho con uống, thằng bé đúng là kỳ nhân, có chút rượu là im ngay, cả đám mắt tròn mắt dẹt.
Hôm nay mọi người tới rất đông đủ, Mơ Hồ, Tôn Nhị Dũng, xâ Loa Tử thêm vào Sỏa Trụ cứ trố mắt nhìn nhau, mẹ nó chứ, Đường Tiểu Đầu nói chưa sõi mà uống rượu đã khá lắm rồi, đã thế uống hết còn đòi, Tôn Nhị Dũng hít một hơi như đau răng: “ Lợi hại, không thẹn là con anh Đường.”
“ Mẹ nó chứ, tương lai thế nào cũng là hảo hán ngang Võ Tòng. “ xâ Loa Tử vừa khen vừa rót rượu cho Đường Tiểu Đầu:
Đường Đại Đầu lại cho con trai uống chút nữa, dương dương đắc ý: “ Đây mới là nam nhân, đâu như bọn mày, chưa hết bữa đã lăn hết xuống gầm bàn.”
“ Anh Đường, nó mà là nam nhân á? “ Mơ Hồ phản bác: “ Các anh em, kiếm tiểu thiếu giả một em gái, xem tiểu thiếu giả có làm ăn được gì không?”
Tiếng vỗ bàn, tiếng cười nói, tiếng chửi tục hỗn loạn ...
Sở Tú Nữ tới muộn, tới nơi còn phải kiếm chỗ đỗ xe, cách rất xâ đã nghe thấy tiếng mời rượu ồn ào, chưa tới 12 giờ mà đã có người bước chân xiêu vẹo từ trong quán đi rằ, còn có người ôm lẵng hoa ra sức nôn, nôn chưa hết bị người ta kéo vào uống tiếp.
Nhíu mày không vui, thường những nơi dân thị tỉnh tụ tập thế này, Sở Tú Nữ tự trọng thân phận, không bao giờ hỏi han tới, lần này quán ăn biển Thực Thượng, lại có Tằng Nam góp cổ phần, nên nể mặt bạn mà đến thôi, kỳ thực trong đó không thiếu ý đồ muốn xem xem Thực Thượng muốn kinh doanh thịt ngâm thế nào.
Có điều nhìn một cái là đã thất vọng rồi, đường Kiến Nam vốn chẳng phải khu vực phồn hoa mấy, mặc dù cách đó 300 mét thôi là Tiểu khu Thuế Uyển và khu dân cư nhà máy tắm Linh, làm ăn không thể kém được. Có điều trong mắt người ăn học bậc cao như cô, có chút khinh thường cảnh tượng này. Hơn nữa lập tức bới móc được vài vấn đề, địa điểm hẻo lánh, không thể hình thành hiệu ứng thương hiệu, địa điểm kinh doanh hai tầng, mỗi tầng chưa tới 200 m2, mỗi năm lợi nhuận cùng lắm vài chục vạn, nếu chia ra phía Thực Thượng, càng ít.
Tư duy tiểu nông ... Sở Tú Nữ lập tức đánh giá cách làm của Giản Phàm, đoán chừng là muốn kiếm việc làm cho người bạn tên Đường Đại Đầu thôi, nghĩ tới đây coi khinh Giản Phàm vài phần, đoán chừng định thông quả buôn bán nhỏ vãn hồi đà đi xuống.
“ Chị Tú, sao không vào?”
Một tiếng gọi trong trẻo, Sở Tú Nữ quảy đầu nhìn chiếc BMW dừng lại, Tằng Nam quyến rũ xinh đẹp đeo kính đen thò đầu rằ, một thân váy ngắn hoa văn báo, cá tính thời thượng, thân thiết đi xuống khoác vai.
Sở Tú Nữ nhoẻn miệng cười che dấu khó chịu: “ Không phải đợi em sao, ngoài em ra thì chị có quen ai đâu.”
Hai mỹ nữ duyên dáng đi vào quán, vốn tỉ lệ quảy đầu phải cực cao, có điều mấy bàn tầng một đã uống say khướt rồi, căn bản không ai chú ý ai với ai. Tằng Nam gọi Đường Đại Đầu, Sở Tú Nữ nhìn cửa hiệu quá nửa là đặt tú kính, bốn năm người mặc áo trắng đang được đầu bếp chỉ dẫn điều chế thịt ra sao, những thứ này với cô mà nói không lạ nữa, nhà hàng tự chọn của Tân Thế Giới đều có.
Hình như có chút là có chút bỏ gốc lấy ngọn rồi, Sở Tú Nữ thấy thứ tốt như vậy ở trong tấy người nhà quê như Giản Phàm thật uổng phí, sản lượng đã không thể làm lớn, vậy thì tự mình kinh doanh đi theo hướng cao cấp mới đúng. Vậy mà lại chỉ làm nhà phân phối, thế thì khoản lớn để người ta kiếm rồi, còn Thực Thượng chẳng có được là bao. Lại nghe Tằng Nam giới thiệu Đường Đại Đầu là tri kỷ của Giản Phàm, chỉ biết thở dài, quả nhiên là vậy.
Làm ăn mà cứ kiểu dắt díu họ hàng thân quen thế này làm sao khá được.