Hắc Oa (Full Dịch)

Chương 927 - Chương 189: Đêm Trăng Phá Tập. (1)

Hắc Oa Chương 189: Đêm trăng phá tập. (1)

Một lúc sau Dương Phong chỉnh lý xong lời khai, quảy sang thấy Giản Phàm hí hoáy viết cái gì đó, thắc mắc: “ Viết gì thế', tôi tưởng anh thẩm vấn ba nghi phạm phải hỏi gì đó đặc biệt, anh cho rằng chúng nói thật sao?”

“ Ma tắm Oa nhìn thấy người mặc cảnh phục thì run rẩy, Cảnh Kim Quý thì thần chí không rõ ràng, Mạch Yến ngồi không yên, còn có gì để hỏi nữa ... Các anh ra tấy nặng quá, luân phiên thẩm vấn ba ngày, đoán chừng chính tôi cũng thừa nhận mình bắt cóc rồi. “ Giản Phàm lắc đầu, bộ dạng thê thảm của ba nghi phạm, làm y quên hết thù hận rồi, rơi cảnh đó còn gì mà hận nữa, thậm chí còn vài phần bất mãn với thủ đoạn của đặc cảnh:

“ Hết cách, anh từng làm cảnh sát, chẳng lẽ chưa trải quả chuyện này? “ Dương Phong tự trào: “ Tôi thấy anh có vẻ phản cảm:”

“ Chính vì trải quả nhiều rồi mới phản cảm, ép người ta nhận tội thì dễ lắm, nhưng bắt được thủ phạm thật sự thì không dễ như thế .” Giản Phàm viết xong thu bút lại, giọng thâm trầm, lúc này nhớ tới rất nhiều người, như Lý Uy mang vết xẹo cả đời, như Bùi Hướng Đông bị thẩm vấn ba ngày ba đêm nhảy cửa sổ tự sát, làm Thời Kế Hồng và Nghiêm Thế Kiệt cả đời bất an, kết quả đôi khi với cả hai bên cùng là bi kịch:

“ Tôi đồng ý với lời của anh, nhưng nếu không bắt được Khổng Tân Cường, chúng tôi càng khó sống, trước kia có đơn vị, trong thời gian kỳ hạn không phá được án, lãnh đạo vỗ bàn xác định hung thủ nữa kìa ... Giờ đỡ hơn rồi đấy, hiện thực là thế, anh hay tôi đều không thay đổi được. “ Dương Phong có chút bất đắc dĩ:

“ Tôi chưa bao giờ có ý định thay đổi hiện thực, nhưng tôi không ngừng thay đổi bản thân, nếu ngày càng có nhiều người thay đổi bản thân, cuối cùng hiện thực sẽ phải thay đổi ... Thôi, không nói nữa.anh Dương, tôi rất tán thưởng kinh nghiệm và kiến thức chuyên nghiệp của anh, chuyện tìm người giao cho anh, kỳ thực anh cũng cần thay đổi bản thân.”

Dương Phong ngớ người: “ Này, anh tự làm vịt lên giàn thiêu còn muốn kéo tôi theo à?”

“ Tôi đưa anh tới đài thành công mới đúng. “ Giản Phàm xòa cuốn sổ ghi chép chi chít chữ ra cho Dương Phong xem: “ Khổng Tân Cường không thiếu tiền, lại là kẻ thích tiêu xài hoang phí, vừa rồi tôi hỏi cuộc sống riêng tư của hai người đó, anh chú ý, từ hẹn nhau tới khi gặp mặt, lên giường hoặc đi ăn, thời gian không chênh là bao. Căn cứ vào bán kính hoạt động này, trọng điểm tìm kiếm tiểu khu trung cao cấp, nhà thuê cả căn hộ, với tính cẩn thận của hắn phải có chỗ ẩn náu cố định.”

Dương Phong gật đầu tán thành, giờ mới hiểu vì sao Giản Phàm lại hỏi nhiều chi tiết vụn vặt như vậy, trừ thời gian quá ngắn, hắn tự tin bằng số thông tin vừa nắm được sẽ moi được Khổng Tân Cường rằ: “ Rất đúng, hắn còn đi bốn cái xe khác nhau, trừ xe do Hàn Công Lập cung cấp, chắc phải có nguồn xe khác, tôi sẽ moi hắn ra ... Nhưng nếu hắn đã rời khỏi Đại Nguyên rồi thì sao? Tìm ra chỗ ẩn thân của hắn ở Đại Nguyên cũng vô ích.”

“ Tin tôi đi, hắn chưa rời Đại Nguyên đâu, anh còn bỏ quả chi tiết, hoặc vì anh chưa tin phía sau hắn có người ... “ Giản Phàm vỗ vai: “ Anh Dương, thế nào, giống như chuyện anh tìm ra Hàn Công Lập vậy, cho tôi một bất ngờ nữa đi, tôi không tìm ra thì chủ nhiệm Điêu cùng lắm chê tôi chỉ có hư danh, tôi về làm đầu bếp là được.”

Dương Phong bị khích, tiếp nhận nhiệm vụ vốn không đơn giản này.

Giản Phàm mỉm cười hắn biết tâm lý cạnh tranh của Dương Phong rất mạnh, khích một chút hắn sẽ làm việc quên ăn quên ngủ, biết đâu có thu hoạch bất ngờ, trước khi đi nói: “ Anh Dương, còn chuyện này nhờ anh, kiếm cho Mạch Yến bộ quần áo tử tế chút hộ tôi, cô ấy bị bắt ở nhà, vẫn mặc đồ ngủ đấy.”

“ Hả, cô ta từng hại anh mà.” Dương Phong ngạc nhiên vì Giản Phàm chú ý chi tiết nhỏ như vậy:

“ Cô ấy đã phải chịu tội rồi, giữ cho người ta chút tôn nghiêm đi, dù sao là nữ nhân, thời nay sống không dễ dàng gì.” Giản Phàm vừa đi vừa vẫy tấy nói:

Dương Phòng gật đầu, nhìn Giản Phàm đi xâ hồi lâu mới thở dài, tuy không tán đồng lắm n hưng vẫn về KTX chi đội tìm nữ đồng chí lấy bộ quần áo cũ không dùng, khi mang tới chỗ tạm giam, nhìn Mạch Yến khóc thút thít rối rít cảm tạ, không hiểu sao lòng hắn có chút xúc động ...

“ Lại đây, lại đây ... Giữ cảnh giác là đúng, nhưng khẩn trương thế này, khác gì ăn trộm ... Lại đây!”

Giản Phàm tóm cổ Vương Kiên đi vào văn phòng tổng giám đốc của Thực Thượng Khấu Trang, lúc này đã là 20 giờ 30 phút, bác Giang và Trương Vân đều đang ngồi đợi Giản Phàm, vừa thấy y đi vào đều đứng dậy: “ Bác Giang, vất vả cho bác rồi, mấy ngày tới trông vào bác, cháu phải vì nhân dân phục vụ vài ngày nữa.”

Bác Giang mong Giản Phàm mặc cảnh phục trở lại còn không được nữa là, lúc này nhìn y mặc trang phục huấn luyện của đặc cảnh, uy phong tinh thần, lòng hết sức vui vẻ, đảm bảo:” yên tâm, mọi chuyện giao cho bác, không loạn được, đi dăm bữa nửa tháng không thành vấn đề.”

Nói xong cáo từ đi trước.

Giản Phàm tấy ôm vai Vương Kiên, tấy kia kéo Trương Vân, đẩy vào một chỗ: “ Hai người từ nay sẽ là một đôi tình lữ, một tấc không dời, Trương Vân cô phải đưa Vương Kiên về nhà cô, mai sẽ có người liên hệ đưa cô tiền, Vương Kiên, cậu phải bảo vệ tốt bạn gái đấy.”

“ Á, bất tiện lắm. “ Trương Vân nghe thế mặt khó xử vô cùng:

“ Có gì mà bất tiện, nhìn đi, kiếm cho cô bạn trai uy mãnh, thật thà thế này, sướng chết còn gì ...” Nói rồi Giản Phàm lại đẩy hai người vào nhau:

Vương Kiên xấu hổ đỏ mặt: “ Anh, em chưa bao giờ yêu đương.”

“ Càng vừa vặn, đây là mối tình đầu của cậu, nhìn đi, cô ấy xinh xắn, chăm chỉ, thông minh, lại có sự nghiệp, kiếm đâu ra bạn gái như thế ... Cậu sống thật vô vị, người ta bằng tuổi cậu thì kết hôn ngoại tình cả đống rồi, cậu còn chưa yêu đương. Thôi để chị Trương Vân dạy cho cậu vài chiêu, yêu chị gái lớn tuổi có kinh nghiêm rất hữu ích, đừng chỉ ham mấy cô bé.”

Trương Vân gỡ tấy Giản Phàm rằ, dứt khoát không chịu: “ Giản Phàm, không tiện, thực sự không tiện, tôi sống một mình, dẫn nam nhân về nhà ...

“ Không sao, tôi đảm bảo cậu ấy an toàn.” Giản Phàm nhìn gương mặt rất tháo vát khá ưa nhìn của Trương Vân, mỗi tội hơi gầy nên hơi thiếu sức hấp dẫn: “ yên tâm, giác ngộ chính trị của Vương Kiên cao lắm, huống hồ dung mạo cô thế kia, tới tôi còn cầm lòng được nữa là cậu ấy.”

“ Anh ... “ Trương Vân tức xì khỏi, chỉ mặt Giản Phàm: “ Tôi, tôi thù anh!”

“ Tiền bối, anh nói khó nghe quá. “ Vương Kiên lập tức đứng về phía Trương Vân:

“ Đấy, xem đi, bênh vực nhau như thế còn nói không tiện.” Giản Phàm cười ha hả, chất keo gắn kết hai người không gì bằng chung kẻ thù, y kéo áo ngoài Vương Kiên rằ, lộ khẩu súng đen ngòm đeo dưới nách, hăm dọa: “ Trương Vân, cậu ấy bảo vệ cô đấy, ngày từ đầu tôi bảo cô đứng dính vào chuyện tranh chấp giả sản của nhà người tắ, cô cứng đầu không nghe cứ dính vào. Hiờ tôi thiếu chút nữa mất cái mạng, cô đã hiểu tầm nghiêm trọng chưa, sớm muộn cũng có người tìm cô, khi đó không ai bảo vệ thì sao? Được rồi, thế nào cũng phải có người ở sát bên cạnh bảo vệ cô, giữaa tôi và Vương Kiên, cô chọn một người tới nhà cô bảo vệ đi.

“ Tất nhiên là cậu ấy, ma cũng không tin anh.” Trương Vân nghe thế ra quyết định hết sức nhanh chóng, nắm tấy Vương Kiên kéo đi, không thèm nhìn cái mặt khó ưa của Giản Phàm nữa, Vương Kiên được chọn đắc ý lắm, còn quảy đầu thè lưỡi làm mặt quỷ trêu Giản Phàm.

Bình Luận (0)
Comment