Hắc Oa (Full Dịch)

Chương 979 - Chương 241: Sóng Gấp Khó Chống. (1)

Hắc Oa Chương 241: Sóng gấp khó chống. (1)

Vào thư phòng, Cảnh Duệ Uyên đặt khay trà xuống, áp giọng cảnh cáo:” Chuyện này không liên quản gì tới trong nhà của tôi, hơn nữa tôi không có trách nhiệm pháp luật gì hết, chi đội còn đích thân đưa tôi về nhà.”

Căng thẳng, hoảng loạn, sợ hãi đều viết rõ lên mặt ông tắ, nghĩ cũng phải, nuốt lời với Thân Bình An hậu họa vô cùng, e Sở Tú Nữ cũng không chịu bỏ quả, giờ lại có ác quỷ tới nhà, bốn bề là địch luật sư Cảnh sao không sợ.

Giản Phàm kệ ông tắ, cầm chén trà lên uống, thái độ hoàn toàn lúc ở ngoài kia:” Luật sư Cảnh, tôi cho ông cơ hội trút bỏ gánh nặng, ông không cám ơn tôi thì thôi, còn thái độ à?”

“ Cậu hại chết tôi thì có, Sở Tú Nữ nửa sống nửa chết, chẳng thà chết luôn cho thống khoái, giờ tôi đắc tội với tất cả các bên rồi.” Cảnh Duệ Uyên cẩn trọng khống chế âm lượng:

“ Tôi tới đây cũng chính là muốn thương lượng vấn đề này.”Giản Phàm thong thả nói:

“ Còn thương lượng cái gì nữa, nếu Sở Tú Nữ mà chết thì không cần nói, kề thừa chỉ có mẹ con Lý Uyển Như, còn sống cũng dễ nói, chỉ cần công bố di chúc là có thể nắm giữ Tân Thế Giới. Nhưng giờ hôn mê như vậy, cảnh sát sớm muộn cũng phải trả cô ấy về cho người thân, giờ người thân cô ấy là ai? Chính là Lý Uyển Như, chỉ cần cô ấy còn hôn mê, Lý Uyển Như có thể lấy bất kỳ lý do gì để xử lý tài sản cũng là hợp pháp, bao gồm địa điểm của Thực Thượng của cậu.” Cảnh Duệ Uyên hết sức hối hận, chỉ vì không đủ kiên định nên bị Giản Phàm lừa vào bẫy:

“ Tôi hiểu, có điều tôi đâu định tranh giả sản, đâu phải nhà tôi, ông muốn chứ đâu phải tôi muốn.” Giản Phàm mỉa một câu làm đối phương tím mặt: “ Đừng nhìn tôi như thế, tôi là cứu tinh của ông, giờ chúng ta là người cùng thuyền mà.”

“ Cứu tinh cái gì ... Có mà tai họa ấy.” Cảnh Duệ Uyên bộ dạng không còn gì để bình luận, chưa nói bất an, giờ nói ra vẫn bất an:

“ Dùng từ này đúng lắm, tôi biết trong lòng ông bất an, cho nên mới thông quả Văn Tú tìm tới nhà . Tôi nói này luật sư Cảnh, đừng vươn cổ đợi chém, ông bán người ta rồi, người ta sớm muộn cũng tìm tới cửa, giờ người ta đang bận, đợi rảnh tấy rồi sẽ xử lý ông đầu tiên.”

“ Cậu, cậu, đừng hòng dọa tôi, cùng lắm tôi xin bảo hộ nhân chứng.” Cảnh Duệ Uyên cố tìm lý do không để Giản Phàm lôi kéo:

“ Ông tin vào thứ đó à, cảnh sát thèm quản tâm sống chết của ông, ông làm nghề này thì không ít lần mua chuộc cảnh sát rồi, thừa hiểu đơn giản thế nào, huống hồ Ngô Đích có muôn vàn liên hệ với cảnh sát ... Người ta dám giết Sở Tú Nữ, ông là cái gì?” Giản Phàm thì thào nói nhỏ, trong căn phong tĩnh lặng nghe đặc biệt dễ sợ:

“ Vậy, vậy tôi phải làm sao? Cậu ... Cậu bảo là cứu tinh của tôi.” Cảnh Duệ Uyên cuống lên nắm tấy Giản Phàm:

“ Hạ hắn trước.” Giản Phàm đáp gọn:

Cảnh Duệ Uyên sững sờ buông tắy, nói thì dễ lắm làm mới khó đến cục chưa chắc đụng nào nổi nói gì Giản Phàm.

“ Ông không diệt người ta thì người ta diệt ông, chờ chết sao bằng phản kích? Ông làm cố vấn pháp luật cho hắn, tôi không tin ông không có chứng cứ chuyện bẩn thỉu của hắn, tôi cũng có một ít, nếu ông dám dùng ...” Giản Phàm không đợi trả lời lấy PDA rằ, là đoạn ghi hình có thuyết minh:

Cảnh Duệ Uyên xem một đoạn tức thì quên sợ, liếm môi hỏi: “ Chuyện này có thật không?”

“ Thật giả quản trọng gì, chỉ cần ông có bản lĩnh khuếch tán nó thật rộng là Thân Bình An xong đời, tôi chuẩn bị làm rồi, đừng tưởng tư sản Hoa kiều với XHĐ kết hợp thì không ai làm gì được, tôi dám chơi tới cùng với bọn chúng đấy, ông làm không? Khi đó ông là luật sư chính nghĩa, cái thanh danh đó, ra đường ai cũng nhìn ông ngưỡng mộ, làm ăn tha hồ phát, Văn Tú xưa nay rất ngưỡng mộ ông, lúc nãy trên xe nghe nói tôi có chuyện liên quản tới pháp luật, cả ngợi ông hết lời ...” Giản Phàm lại thì thầm những lời của ác ma dụ dỗ người ta rồi:

Cảnh Duệ Uyên còn chút nghi ngại:” Cậu cản nổi nghi lễ ngày mai không, có cả lãnh đạo tỉnh cùng thành phố tham giả đấy.”

“ Không hạ nổi hắn, tôi còn chết thảm hơn cả ông đấy, tôi dám nói dối à? Hôm nay hắn mò tới tận nhà tôi rồi.” Giản Phàm đưa câu trả lời không thể không tin, kể vắn tắt sự kiện ở Thực Thượng:

Cảnh Duệ Uyên nghe vậy gật đầu, yên tâm được phần nào, sợ mình bị đưa ra làm lá chắn, giao hẹn trước:” Làm nhưng tôi chỉ ở phía sau thôi.”

“ Không thành vấn đề, tôi sẽ trực tiếp ra mặt, ông nhìn tôi, chạy vẫn kịp.” Giản Phàm đứng dậy bắt tắy: “ Phải rồi, còn chuyện nữa, cho mượn con gái ông chút.”

“ Cái gì? ... Mượn mượn cái gì?” Luật sư Cảnh vừa đứng lên nghe vậy liền lảo đảo:

“ Đừng hiểu lầm ...”

Giản Phàm cười gian ngoắc tấy bảo Cảnh Duệ Uyên tới gần, thì thầm vài câu, Cảnh Duệ Uyên liên tục gật gù, mắt sáng lên, thế là đồng ý ... cho mượn con gái.

Reng reng reng ...

Tiếng chuông điện thoại đánh thức Cảnh Duệ Uyên, mắt lim dim nhận điện thoại, vừa a lô một cái, bên kia chỉ trích: “ Luật sư Cảnh, sao ông nói lời không giữ lời, đã bảo cho chúng tôi đăng tin độc quyền, ông định đem con gái gả cho nhiều nhà đấy à?”

“ Cái gì, tôi chỉ giao cho một mình ông thôi.” Luật sư Cảnh phủ nhận:

“ Ông tự lên mạng mà xem, đầy ra rồi, thành tin cũ rồi.”

“ Ài, Lão Vu, vậy thì ông phải nhanh lên chứ, chuyện đó nhiều người biết lắm, tôi cũng chỉ nhặt nhạnh một ít, chuyện này lần đầu trong tỉnh ta đấy, tranh thủ.”

“ Rồi rồi, có tin gì báo cho tôi trước đấy, chúng ta là bạn học cũ.”

“ Không vấn đề.”

Luật sư Cảnh cúp điện thoại xong thở dài, không biết là cuộc điện thoại thứ mấy rồi, cả đêm không ngủ ngon, thời buổi này tấy bút dễ tìm, tin tức khó kiếm, nhất là dính líu những sự kiện mẫn cảm của xã hội. Ông ta thông quả quản hệ cá nhân đưa đoạn ghi hình kia cho mấy tạp chí, đám tổng biên tập thấy phóng viên ĐTH thấy cảnh sát, thấy lãnh đạo liền không nghi ngờ gì , chuyện này không nhanh thì ĐTH đi trước thành tin nguội mất, lại thêm trên mạng có phong thanh rồi, chịu ngồi yên mới lạ ...

À phải trên mạng, Cảnh Duệ Uyên kệ vợ than vãn, đi dép lê chạy vào thư phòng, thì ra sáng rồi, thấy ánh ban mai lờ mở chiếu quả rèm, kéo mạnh rằ, tức thì bị ảnh sáng chói mắt, tinh thần cũng kích thích tỉnh táo thêm không ít.

Vừa bật máy vào mạng, lướt quả mấy web tin tức lớn, trong một đêm tin tức như nấm sau mưa, toàn tiêu đề giật gân " Cảnh sát phá vụ án giam giữ trái phép người kiếu nại, liên quản tới hơn 100 người", " Cty Bình An giam giữ trái phép, tra tấn người dân đi khiếu kiện, cảnh sát lập án điều tra" , " Bảo an pk công an, đại phá địa điểm giam giữ trái phép của Bình An", " Tin tức mới nhất, con số người bị hại lên tới 270".

Văn tự thì luật sư Cảnh đã đọc, một bộ phận do chính ông ta chấp bút, nhưng tiêu đề hấp dẫn hơn nhiều, ngôn từ càng thêm kích thích độc giả, vô số cảnh sát tham gia, quần chúng bị hại, nêu đích danh Cty Bình An ... Không chỉ có tin, còn có đường dẫn nối tới đoạn video giải cứu dài mười mấy giây, không thể giả được.

Nhất là xem tới phản ứng dữ dội của quần chúng bình luận phía dưới, càng xem luật sư Cảnh càng hớn hở.

Tựa hồ nhìn thấy tòa nhà Bình An sụp đổ, nhìn thấy Thân Bình An như đang đối diện với ngày tận thế, bất kể có tra hay không thì Thân Bình An cũng thành chuột quả đường rồi. Báo chí thấy cảnh này còn không hùa theo mới là lạ, thế nào cũng đào bới khối thứ hay ho, đám phóng viên giờ vì săn tin dám đột nhập vào nhà đại cả XHĐ lấy chứng cứ cơ mà ... Khi đó không ai ngăn nổi sóng dữ nữa.

Ngâm nga cả khúc nhỏ, pha một chén trà đứng bên cửa sổ, ngửi không khí tươi mới của sáng sớm, gió thu lành lạnh làm toàn thân thư thái.

Giờ có thể thong thả làm việc của mình rồi, uống hết chén trà, cân nhắc tình thế phát triển, luật sư Cảnh bấm điện thoại, giọng thành khẩn:” Chủ tịch Lý, ngại quá, quấy quả cô rồi, gần đây túi tiền hơi eo hẹp, chuyện phí đại diện ... Hôm quả tôi đi đâu à? Ài đi đâu nữa, bị cảnh sát tra hỏi chứ sao, cô yên tâm, tôi không nói gì hết ... Vâng, lát nữa tôi phái Tiểu Phạm đi lấy chi phiếu ... Cám ơn chủ tịch Lý ... Tôi chúc mừng cô trước, tâm nguyện sự thành, ha ha ha ...”

Chẳng quả là lấy phí luật sư thôi, Cảnh Duệ Uyên thấy phải lấy nhanh, chuyện phát triển thế này, hai ngày nữa không lấy được tiền mất ... Cúp điện thoại xong, luật sư Cảnh thay quần áo như bình thường, xách cặp chào vợ đi làm, nhưng không lái xe, mà bắt tắxi ra thẳng sân bay.

Tam thập lục kế, tẩu vi thượng sách.

Bình Luận (0)
Comment