Chuyện giao Xương Ấp vương cho A Kiều nuôi dạy tất nhiên có ý của Lý phu nhân, nhưng chủ yếu quyết định là Lưu Triệt.
Rốt cuộc hoàng đế tính toán gì, chia rẽ liên minh của A Kiều với Vệ hoàng hậu, Trường Bình, hay chỉ dùng Xương Ấp vương làm quân bài kích thích Lưu Cư, hoặc là muốn thử A Kiều? Cái nào cũng có thể.
A Kiều vén rèm nhìn số lượng người đông đảo theo sau mình khẽ thở dài, thế lực Trường Môn cung đã lớn mạnh không ngờ, quá nhiều người vinh nhục gắn liền với nàng, đôi lúc nàng phải chiều ý số đông.
Có rất nhiều khả năng, dù sao thì tất cả chuyện khiến người ta đau đầu này sẽ không xảy ra nếu Lưu Cư thể hiện đúng vai trò thái tử của hắn.
“ Nhi tử của một vũ cơ, quả nhiên là chẳng ra gì.”A Kiều hết sức khinh bỉ xuất thân của Lưu Cư, vì nàng mang trong người huyết thống nhất cao quý nhất của Đại Hán, mẫu thân nàng là Quán Đào công chúa, nói cách khác ngoại công của nàng là Văn hoàng đế, cữu cữu của nàng chính là Cảnh hoàng đế, trượng phu nàng là Vũ hoàng đế, tất nhiên nàng có tư cách xem thường Lưu Cư:
“ Nhưng Xương Ấp vương cũng do vũ cơ sinh ra.” Đại Trường Thu nói nhỏ:
“ Tới Trường Môn cung ta, sẽ thành lan ngọc.” A Kiều tự tin nói, đi vào Khuyển đài cung phát hiện nơi này không ngờ giăng đèn kết hoa, náo nhiệt phi phàm.
Đội xe vừa đi tới cổng, đội ngũ hơn trăm nhạc công đứng hai bên đường thổi nhạc chào đón tươi vui, khúc ca dừng lại, Lý Duyên Niên quỳ bái trước xe, lớn tiếng hô:” Hiệp luật đo úy Lý Duyên Niên cung nghênh quý nhân.”
Một túi tiền ném ra, Lý Duyên theo thói quen nhân lên cho vào lòng, suất lĩnh đám nhạc sư nhường đường.
A Kiều đã thưởng, đám huân quý đi theo nàng cũng học theo, vô số tiền vàng ném dưới chân Lý Duyên Niên, giống như khúc diễn tấu vừa rồi được tán thưởng.
Nhạc sư ai nấy hoan hỉ, chỉ có Lý Duyên Niên bi phẫn muốn học máu tại chỗ.
Lý phu nhân ăn mặc lộng lẫy, thấy A Kiều tới lập tức quỳ bái:” Nô tỷ bái kiến quý nhân.”
A Kiều nhìn Tống Kiều, trông Lý phu nhân dung nhan phơi phới chẳng giống người bệnh lâu ngày.
Tống Kiều nói nhỏ:” Dùng thuốc hổ lang chỉ đốt cháy sinh mạng.”
A Kiều thở dài:” Cớ gì khổ như thế?”
Lý phu nhân lần nữa thi lễ:” Xin quý nhân thương xót.”
“ Chúng ta vào trong rồi nói chuyện, bản cung thấy ngươi nên suy nghĩ kỹ hơn.”
Lý phu nhân lắc đầu, thái độ vô cùng kiên quyết:” Khuyển đài cung ma bệnh hoành hành, quý nhân không tiện ghé chân, nơi này mặt trời rực rỡ là địa điểm tốt. Nô tỳ chẳng qua là một xướng phụ, được bệ hạ sủng ái mà có chút cốt nhục long tử, nhưng nô tỳ xuất thân thấp, phúc phận mỏng, không thể nuôi đứa bé này, nếu được gửi gắm, cho quý nhân, là phúc của nó, phúc của nô tỳ.”
A Kiều lớn tiếng nói:” Nghĩ cho kỹ Xương Ấp vương giờ là con ngươi, một khi giao cho bản cung rồi, ngươi không lấy lại được nữa đâu.”
Lý phu nhân bước tới, đối diện với toàn bộ huân quý, giọng nói rõ ràng rành rọt:” Trời vàng chứng giám, Ngũ Quốc phu nhân Lý Nhu ta mạng không còn bao lâu, nay đích thân giao Xương Ấp vương Lưu Bác cho A Kiều quý nhân nuôi dưỡng. Từ nay về sau Lưu Bác là con của A Kiều quý nhân, đây là tâm tư của ta, nếu có chút ẩn tình nào, trời đất không dung.”
Huân quý trong sân đồng loạt chắp tay đảm bảo.
Khuôn mặt của Lý phu nhân sáng lên, vì nhi tử của nàng không còn là vương tử đáng thương nữ rồi, mà là hoàng tử có khả năng lên đáng chí tôn.
Lý Quý bế Lưu Bác từ trong đại điện đi ra, rơi nước mắt giao Lý phu nhân.
“ Khóc cái gì, ngươi phải cười lớn, ta làm mẹ có thể cho con mình thứ tốt nhất là là phúc phận, không được khóc cười lên.” Lý phu nhân nhận lấy mắng:
Lý Quý há miệng cười lớn, tiếng cười như vượn già mất con.
A Kiều có chút không đành lòng:” Ngươi nghĩ thêm đi, bản cung cho ngươi một canh giờ.”
Lý phu nhân bế nhi tử nói nhỏ:” Xin quý nhân để phép nô tỳ cho con bú lần cuối.”
A Kiều buông một tiếng thở dài, muôn vàn nỗi niềm dâng lên xoay người đi, huân quý trong sân cũng đồng loạt cúi đầu xoay đi.
Lý phu nhân ngồi xuống đôn gấm, kéo vạt áo, Lưu Bác thấy bầu vú, nhào tới mút, nhưng nàng bệnh lâu ngày, đâu ra sữa, Lưu Bác lại mọc răng, ra sức cắn làm từng cơn đau truyền tới tận tim, nước mắt tuôn như suối.
A Kiều không biết từ khi nào quay lại, nhìn đứa bé miệng dính vết máu nói:” Bản cung sẽ không bạc đãi nó.”
Lý phu nhân tuy rơi lệ nhưng cười vui vẻ, vỗ mông con:” Thằng bé này bú khỏe như vậy, sẽ không làm quý nhân thất vọng.”
“ Ta nuôi nấng nó thành người, còn về phần thành tài xem thiên ý.”
Lý phu nhân lần nữa quỳ bái.
Cung nga mang nước tới cho Lý phu nhân rửa vết máu trên miệng Lưu Bác, giao đứa bé trắng trẻo cho A Kiều.
A Kiều bế đứa bé một lúc đưa Đại Trường Thu:” Nghiệm chứng.”
Đại trường thu xem mô tả trên kim sách ngọc điệp, sau đó nói lớn cho tất cả mọi người:” Đây chính là Xương Ấp vương Lưu Bác.”
A Kiều gật đầu:” Sau khi ngươi chết, bản cung sẽ cho nó đưa tiễn, để làm trọn hiếu đạo.”
Từ khi giao con đi, tinh thần Lý phu nhân tựa hồ biến mất, sắc mặt xám xịt, vất vả thi lễ:” Đa tạ quý nhân.”
A Kiều không nói gì nữa xoay người rời đi, trong tiếng kèn sáo vang lừng, tựa hồ loáng thoáng nghe tiếng khóc thảm thương gọi "con ơi ..."
Đến nửa đêm cùng ngày Khuyển đài cung báo tin, Ngũ Quốc phu nhân Lý Nhu, hoăng!
Lưu Triệt hạ chỉ truy phong nàng là chiêu nghi, an táng ở tây hoàng lăng, phong thưởng Lý Duyên Niên tước vị Ngũ đại phu, Lý Quảng Lợi làm Nha tướng quân, Lý Quý làm hoàng thành giáo úy.
Lý thị coi như đã thành đạt rồi.
Thực tế thì chẳng quan tâm Lý thị được phong thưởng thế nào, sự chú ý đều tập trung lên người Xương Ấp vương Lưu Bác chưa đầy ba tuổi.
Khi Vệ hoàng hậu nghe tin hoàng đế an bài Kim Nhật Đê ở bên Lưu Bác, cả ngày không gượng dậy được, nàng từng thử giúp nhi tử tỏ thiện chí với quan viên tân khoa này, họ đều uyển chuyển từ chối, những người này kiêu ngạo muốn xuất thân chính đồ, không cần lấy lòng quý nhân hậu cung để kiếm công việc.
Họ đợi hoàng đế sắc phong.
Thực tế chứng minh họ kiên trì có lý, hoàng đế cho họ khởi điểm rất cao, bố trí phù hợp với học vấn.
Sau chín ngày tang lễ, Lý phu nhân được an táng, Lưu Triệt hạ lệnh phong bế Khuyển đài cung mãi mãi, để làm nơi tưởng niệm nàng, đủ thấy trong lòng hắn, địa vị nàng không nhỏ.
………
Vãi chưa, A Kiều mới đúng là con ông cháu cha đích thực nhé! Chồng, cậu với ông đều là hoàng đế, lý lịch này mà đi xin việc thì …