Hán Hương ( Dịch Full )

Chương 1119 - Q8 - Chương 008: Hoắc Quang Về Kinh.

Q8 - Chương 008: Hoắc Quang về kinh. Q8 - Chương 008: Hoắc Quang về kinh.

Vân Âm dụi mắt tỉnh lại, nhìn bên cạnh không thấy Hoắc Quang đâu, lại nhìn khuê nữ nằm trong nôi, khuê nữ đang ôm chân gặm.

Nàng bật cười bế khuê nữ lên, sờ mông, thấy rất khô, vải mới thay, yên tâm cho khuê nữ bú.

Hoắc Quang vén rèm đi về, bê theo một bát cháo bốc hơi nghi ngút tới bên giường, đút cho thê tử ăn.

Ăn sáng tốn mất hai tuần hương, đợi Vân Âm rửa ráy xong đem khuê nữ hoạt bát cho thê tử, ra ngoài lều.

Vừa rồi gia tướng Vân thị ra sông lấy nước phát hiện một đại hán trọng thương hôn mê, nghĩ tới doanh trại của mình ở hạ du, Hoắc Quang không nhịn được cười.

Sau khi xem qua, quả nhiên là Ma Hợp La, cho dù tên này bị ngâm nước một đêm gần như không nhận ra nữa rồi.

Căn dặn gia tướng cứu chữa hắn, Hoắc Quang lại biết là thư giao cho Lục Tử ở mã trường, lá thứ này cuối cùng sẽ tới tay Tạ Ninh.

Xem mật thư Giang Sung viết cho Lưu Cư mới biết bố trí của Vân thị ở Tây Vực không qua được mắt của người Hung Nô.

Cũng may là Giang Sung không biết quá nhiều chuyện ở Lương Châu, dù thế Hoắc Quang vô cùng bất mãn với Tạ Ninh, hắn đường đường là hậu đại danh môn, lại được Vân thị ngầm toàn lực hỗ trợ, điều kiện tốt như thế mà để Giang Sung lên làm thừa tướng Hung Nô.

Đúng là vô dụng.

…………………

Trương An Thế ưu thương nhìn mây đen từ tây bắc bay tới, nâng chén với thái thú Hoằng Nông quận Lương Tán:” Cuộc sông tốt lành sắp kết thúc.”

Lương Tán cười khổ:” May là mấy năm qua Đại sư huynh không kiểm tra võ công của chúng ta nữa.”

Trương An Thế vỗ cái bụng lớn:” Hắn còn muốn cái gì nữa, gia gia đây vì phát triển ngân hàng nên suốt ngày yến tiệc, không muốn ăn cũng phải ăn, đống thịt này là công lao đấy, phải nói lý chứ? Hắn mà trách ta thì giỏi giúp ta ứng phó vài ngày xem có béo thành lợn không?”

Lương Tán cười lớn:” Bằng vào cái mặt người chết của hắn, chưa dọa người ta chạy sạch là may, nói gì tới làm ăn.”

“ Nghe nói Hạ Hầu tiên sinh không ngồi yên được nữa, Đổng công người ta đứng trên đỉnh Thái Sơn, đọc danh tác Nho gia, còn ông ấy thì ở Lương Châu dạy đám trẻ con thò lò mũi.” Trương An Thế nửa đùa nửa thật nói:” Không bằng ngươi theo Lữ Bộ Thư đại đệ tử của Đổng Trọng Thư cho rồi, ngươi xem, Lương Khải giờ là bí thứ thừa, vào hẳn nội đình của bệ hạ, vài năm nữa phong hầu bái tướng là chuyện thấy được, thế mới là uy phong.”

Lương Tán thừa nhận:” Hắn đúng là ghê gớm, phê trừ Diêm thiết lệnh cũ, sửa toàn bộ khớp với chính lệnh triều đình, thành chính sách lợi dân, triều đình lại vẫn khống chế muối, sắt. Cho thêm thời gian, địa vị khó ai bằng. Phải rồi, nếu huynh cho ta vay nghìn cân hoàng kim, chưa cần hai năm quận Hoằng Nông sẽ trở nên giàu có.”

Trương An Thế khịt mũi:” Ngươi lấy gì thế chấp?”

Lương Tán móc quan ấn đặt lên bàn:” Cái này được không?”

“ Xéo!”

Lương Tán cười ngượng cất quan ấn đi:” Chỉ cần là thứ quận Hoằng Nông có, huynh cứ nói, ta sẽ đồng ý, lần này vào kinh là để kiếm tiền, không kiếm được tiền thì không khai thác được núi sắt gần Thằng Trì, huynh thấy sao?”

Trương An Thế trầm tư:” Ngươi phải báo lên điểm nào đó thu hút cho bệ hạ nhìn thấy khả năng doanh lợi, tiền từ 500 cân hoàng kim trở lên phải cần bệ hạ dùng ấn. Ta có thể giúp ngươi soạn văn thư, các cửa nhà môn do ngươi lo.”

Lương Tán vỗ bàn:” Quyết định thế đi.”

Đang nói chuyện thì một đội nhân mã từ dưới tửu lâu rầm rộ đi qua, hai người thò đầu nhìn, chạm phải ánh mắt như điện của Hoắc Quang, đồng loạt rụt đầu lại.

“ Không xong rồi, hắn vô cùng bất mãn với chúng ta.” Trương An Thế than thở:

…………… ………………..

Vân Lang bế ngoại tôn nữ trong lòng cảm khái vô cùng, bất tri bất giác mình đã thành ngoại công rồi. Y rất muốn hét lên đây là ác mộng, mau mau tỉnh lại, còn ngoại tôn nữ cứ nắm lấy ngón cái của y không buông, nói với y đây là sự thực.

“ Đứa bé này về sau gọi là Hoắc Tiết, chưa làm việc gì cả, cái gì mà gọi là Hoắc Thành Quân? Mặc dù Vân Âm là ông chúa, nhưng trước khi Hồng lư tự xác nhận thân phận của đứa bé, ngươi mấy năm qua ở Lương Châu đã quên mình là thần tử Đại Hán rồi phải không?”

Nghe sư phụ trách mắng, Hoắc Quang đứng cúi đầu, bộ dạng ngoan ngoãn thỉnh giáo, ngược lại Vân Âm không chịu được, chu môi nói:” Nhà khác đều làm thế, cũng có nghe thấy đại tông chính nói gì đâu ạ.”

“ Nhà khác là nhà khác, huynh trưởng các ngươi đi tới tận vùng Mã Ấp xa xôi, là không muốn gây thêm phiền phức, các ngươi lại không biết kỵ húy gì hết.”

Hoắc Quang ở bên cười nịnh:” Đệ tử nhớ rồi.”

Tống Kiều cũng thấy chướng mắt:” Hai đứa bé về còn chưa được ngụm nước nào, không phải lúc thuyết giáo, chàng mau đưa cho Trác Cơ, không thấy cô ấy đỏ mắt rồi à?”

Vân Lang đưa Hoắc Tiết cho Trác Cơ đợi nãy giờ.

Hai sư đồ về thư phòng.

Hoắc Quang đem chuyện phát triển ở Lương Châu kể cho sư phụ, đó là vùng man hoang, cho nên cái giá không nhỏ, mấy năm qua số gia tướng Vân thị chết tới gần 700 người:” Hôm qua đệ tử tập kích doanh trại của Mã Hợp La, phát hiện ra cái này.”

Vân Lang xem thư của Giang Sung:” Lưu Lăng chưa thôi nhòm ngó Trung Nguyên.”

“ Đệ tử cho rằng tên Giang Sung này bất chấp mọi giá phải trừ đi rồi.”

Vân Lang lắc đầu:” Nếu chúng ta tỏ ra quá coi trọng Giang Sung, Lưu Lăng càng coi hắn là nhân vật trọng yếu. Lệnh Tạ Ninh nghĩ cách đi, giờ quan lại người Hán do Giang Sung đứng đầu nhất định không đội trời chung với quan lại Hung Nô do Mông Tra cầm đầu.”

“ Lần trước Mông Tra vào kinh, ta phát hiện hắn có dấu hiệu trúng độc, có thể ra tay từ mặt này gây mâu thuẫn.”

Hoắc Quang khom ngươi đáp:” Đệ tử cũng nghĩ thế, chuẩn bị phái Trương Vệ Vũ đi hiệp trợ Tạ Ninh.”

“ Được rồi, nếu ngươi đã có chủ ý thì là chuyện của ngươi, ta không quản nữa.”

Vân Lang nói xong chắp tay rời đi, giờ y càng thích ngồi ngoài nhìn thế cục biến hóa, tối đa chỉ góp vài câu thôi.

Chập tối, Vân thị mở tiệc.

Không chỉ là đón Hoắc Quang, Vân Âm trở về, còn mừng sinh nhật một tuổi của Hoắc Tiết.

Không có người ngoài, chỉ có người Vân thị.

Trương An Thế tới muộn nhất, hắn rất sợ gặp Hoắc Quang, ngược lại Trương Vệ Vũ theo sau chẳng sợ:” Đại sư huynh lòng dạ rộng rãi, sẽ không làm khó Nhị sư huynh, với lại chúng ta kinh doanh ngân hàng tốt như thế, làm gì có lý do gì trách chúng ta.”

“ Tốt quá, hảo huynh đệ, khi đó toàn bộ dựa vào ngươi.”

“ Nhị sư huynh yên tâm, Đại sư huynh dù có hung dữ thế nào cũng chẳng tới mức đá đệ đi Hung Nô, sợ gì.”

Trương An Thế vỗ hai tay lên vai Trương Vệ Vũ thương hại, tên này chưa hiểu Hoắc Quang, nếu ai đó có thể nghĩ ra một chuyện tệ nhất, Hoắc Quang nhất định có thể làm tệ hơn.

.........

Hôm nay dừng ở đây nhé.

Bình Luận (0)
Comment