Hán Hương ( Dịch Full )

Chương 263 - Q2 - Chương 047: Tiệc Tân Gia Nhà Lý Cảm.

Q2 - Chương 047: Tiệc tân gia nhà Lý Cảm. Q2 - Chương 047: Tiệc tân gia nhà Lý Cảm.

Quan tước Lý gia không hiển hách lắm, nhưng là thế gia tướng lĩnh lâu đời, quan hệ rất rộng, không ngừng có xe ngựa từ đường lớn vào trang viên.

Tới trưa, viện tử nhà Lý Cảm chỉ to bằng tiền viện của Vân gia đã đầy khách.

Nhà tuy nhỏ nhưng chẳng thiếu thứ gì, giống Vân gia, nhà Lý Cảm cũng có nguyên một bộ đồ gia dụng mới, từ bàn, ghế, bình phong, cái gì cũng có, thậm chí Lý Cảm mời công tượng Vân gia làm cho mình ba cái giường lớn, cái lớn nhất có thể dùng làm lôi đài tỷ võ, xếp kín nửa gian nhà ... không rõ sử dụng vào mục đích gì.

Chén đĩa đựng đồ càng đậm phong cách Vân thị, tuy là bằng gốm, nhưng tạo hình mỹ lệ, làm người ta yêu thích.

Vân Lang không phải chưa nghĩ tới làm đồ sứ, đáng tiếc là y chẳng biết gì về thứ này, toàn bộ tri thức của y về đồ sứ là phải nâng cao nhiệt đồ lò, dùng lửa mạnh nung, hết.

Người Hán đều có thói quen ngồi quỳ, lần đầu tiên ngồi trên ghế, giống như bị bệnh trĩ, nhấp nha nhấp nhổm không yên.

Thấy đám quý phụ kéo tiểu lão bà của Lý Cảm thì thầm bàn tán về đồ gia dụng, có vẻ thích ý lắm, dù sao mông nhiều thịt ngồi xuống thấy êm hơn đầu gối toàn xương rồi, Vân Lang thấy nhà mình nên mở hiệu đồ gia dụng.

“ Hai thành.” Hoắc Khứ Bệnh huých vai Vân Lang:

Vân Lang không nhiều lời:” Đất, cửa hiệu do ngươi lo.”

Quả nhiên là huynh đệ chí cốt, Hoắc Khứ Bệnh gật đầu hài lòng:” Thành.”

Vân Lang thở dài, đây là chỗ xấu của hai người quá quen thuộc nhau, chẳng cần hỏi cũng biết trong lòng đối phương nghĩ gì.

Lý Cảm bị lão bà kéo ra sau bình phong thì thầm rất lâu, sau đó lại tới trước mặt Vân Lang, chả nói năng gì cứ nhìn làm y phát ớn.

“ Hai thành, không thể nhiều hơn.” Vân Lang nói luôn:

Lý Cảm vô cùng hưng phấn gật đầu:” Không thành vấn đề, cửa hiệu ở Dương Lăng ấp do ta lo.”

Khi ánh mắt u oán của Tào Tương truyền tới, Vân Lang đành gục đầu xuống:” Hai thành.”

Tào Tương vỗ ngực:” Trường An để ta lo.”

Gia phó báo Trường Bình tới, không ít người bất ngờ, tất cả khách khứa đều ra ngoài cửa đứng trang nghiêm nghênh đón Trưởng công chúa của Đại Hán.

Trường Bình không vào trang tử, rõ ràng là chuyên môn tới chúc mừng, lại nói là đi ngang qua. Phó dịch khiêng từ trên xe xuống hai rương lễ vật, sau đó đội xe trăm người lại rầm rộ lên đường.

Đại bộ phận người tới đây hôm nay là võ tướng, nàng là công chúa không tiện.

Dù là thế hai ca ca của Lý Cảm cũng kích động tới nói chuyện không còn lưu loát nữa rồi, luôn mồm dặn dò đệ đệ không được quên ân thưởng của công chúa.

Lý Cảm thấy quen Trường Bình rồi, không kính sợ tới mức đó, theo hắn ước chừng, trưởng công chúa thừa nhận hắn là vãn bối, làm sai thì tối đa bị trừng phạt, không có nguy hiểm cao hơn.

Cao trào bữa tiệc là khi Đại Trường Thu tới, lão thái giám đó âm u nhìn quét qua một lượt khách khứa tới chúc mừng, thế là ngay cả đứa bé cũng khóc.

Mãi tới lúc Đại Trường Thu nói thay mặt A Kiều nương nương tới chúc mừng, đồng thời bỏ lại một cái rương nhỏ thì mọi người mới tỉnh lại.

Hai vị huynh trưởng của Lý Cảm cứ nhìn hắn chằm chằm, không hiểu mình từ đâu ra có đứa đệ đệ này.

Lễ vật của Hoắc Khứ Bệnh rất trực tiếp, 5 cân vàng, đúng tính cách đơn giản của hắn. Tào Tương thì tặng mười sáu phó dịch, nam nữ đều nhau, đều là lao lực tráng niên, rất thiết thực với trang tử mới.

Vân Lang thì tặng cả đống rồi, đám Mao Hài lùa tới nào dê, nào lợn, nào ngan, ngỗng, vịt, gà, lại còn hai xe nông cụ và các loại hạt giống, đây là sự chào mừng nhiệt thành nhất.

Có những thứ này tiểu trang viên ba trăm mẫu của Lý Cảm có thể tự cấp tự túc rồi.

Trang viên tuy chỉ nhỏ bằng một phần mười Vân gia trang tử, nhưng chẳng thiếu gì cả, một suối nước nóng ở Bắc Sơn dẫn vào nhà, tự nhiên hình thành một cái ao chừng một mẫu ở chỗ thấp nhất.

Đó là yêu cầu của Lý Cảm, hắn rời nhà mà không lấy gì cả, chỉ xin đúng mảnh đất nhỏ này, cái ao được trải cát mịn và đá cuội trắng, đơn sơ mà có phong vị riêng.

Đem so với quốc, thì người Hán càng chú trọng tới gia hơn, họ càng thích chăm chút tốt cho nhà mình, để đời đời lưu truyền trở nên cường đại, chính là truy cầu tối cao của người Hán, ở một phương diện nào đó mà nói, nước Hán là cái nhà mà Lưu Triệt muốn gây dựng.

Nhưng cho tới bây giờ nhà Hán thống trị quốc gia chỉ vẻn vẹn ở bề ngoài thôi, chưa thâm nhập sâu tới tận vô số hào tộc, bọn họ mới là người nắm giữ tất cả bách tính nước Hán.

Đây là thế giới hoàng thất thì thống trị đại gia tộc, đại gia tộc kiểm soát vô số tiểu gia tộc, qua đó thống trị bách tính.

Hán luật chỉ thực sự chỉ có hiệu quả ở kinh kỳ, khoảng cách càng xa, hiệu lực của pháp luật càng giảm, vì thế phải trông cậy vào các gia tộc, quyền lực các gia tộc rất lớn, chỉ cần họ nghe theo hiệu triệu quốc gia, triều đình không quản được họ hoành hành vô pháp trong địa phận mỉnh ra sao.

May mà kinh kỳ thời xưa luôn là trung tâm văn hóa chính trị kinh tế, có vô số đồ tốt mang tới vùng xa xôi, khiến đại gia tộc ngước đầu nhìn mà thần phục.

Cày Nguyên Sóc chính là món quà đầu tiên mà Lưu Triệt tặng cho bách tính quy mô lớn, dân gian lưu truyền, hoàng đế đêm nhìn thiên tượng, ngày thị sát đồi núi, sau đó hỏi han dân tình, cuối cùng ba trăm ngày không ngủ làm ra thứ tạo phúc vạn dân.

Chỉ có sử gia còn viết một lời công bằng, nếu chịu khó lục lọi năm xe thẻ trúc, ngươi sẽ tìm được một cái thẻ trúc ghi:" Nguyên Sóc nguyên niên, Vân Lang hiến cày Nguyên Sóc", vừa vặn đúng một tấm thẻ luôn.

Dưới bộ máy tuyên truyền hùng mạnh của hoàng thất, chỉ số ít mới biết nguồn gốc thực của cày Nguyên Sóc, cùng với việc cày Nguyên Sóc phát huy hiệu quả, danh tiếng hoàng đế trong lòng bách tính lên mức độ mới.

Lễ mừng tân gia của Lý Cảm vốn dự tính diễn ra suốt ba ngày, đến ngày thứ hai mẫu thân Lý Cảm yêu cầu hắn phải phân bảy thành lễ vật tới nhà chính, Lý Cảm từ chối, thế là ngày hôm sau lễ mừng kết thúc.

Chuyện mẫu thân đùng đùng nổi giận đi về, Lý Cảm chẳng coi vào đâu, thê tử hắn cũng chẳng để ý.

Lý Dương thị lần đầu theo trượng phu tới Vân gia đáp lễ, Vân thị không có nữ chủ nhân, chỉ có một đống phụ nhân trẻ nhỏ, làm nàng càng tự nhiên, trừ phòng ngủ, thư phòng, mật thất của Vân Lang là không vào, chẳng có chỗ nào nàng không tới.

Vân Lang thì ở nhà không đi đâu, đợi Công Tôn Hoằng tới, kết quả chẳng thấy đâu, không có thư hồi đáp cũng chẳng có người, hình như quên mất rồi.

Cho đến khi Đông Phương Sóc tưng bừng tổ chức bán đất ở Phú Quý trấn, bán cổ phần thương hiệu than đá, chuẩn bị gom một khoản tiền lớn xây dựng, Công Tôn Hoằng mới không ngồi yên được nữa, mang lễ vật tới bái phỏng A Kiều, đồng thời vui vẻ mua được hai thành cổ phần thương hành than đá, dương dương đắc ý đi qua Vân gia trang về phủ.

Còn Vân thị, trong mắt hắn chỉ là con sâu bám lên người trâu hút máu không đáng nói, bắt chỉ phiền, bỏ mặc là được.

Bình Luận (0)
Comment