Hán Hương ( Dịch Full )

Chương 749 - Q5 - Chương 068: Răng Nanh Nhà Tư Bản.

Q5 - Chương 068: Răng nanh nhà tư bản. Q5 - Chương 068: Răng nanh nhà tư bản.

Hoắc Quang theo Trương An Thế vừa rời hoàng cung thì nghe thấy Vân Âm gọi, khuôn mặt phủ sương giá của Hoắc Quang chớp mắt trở thành hớn hở, ném hai người kia lại chạy mất.

Thân Đồ Lương kinh ngạc:” Tên này có cả bà nương rồi sao?”

Trương An Thế lảo đảo, tên béo này là có vấn đề, thông thường người ta nghĩ là huynh muội gì đó, cười giải thích:” Không phải, là tiểu sư muội, lớn lên bên nhau từ nhỏ.”

Thân Đồ Lương hiểu ra:” Ồ, té ra là Đại nữ Vân thị.”

“ Ngươi biết à?”

“ Làm sao ta không biết, mẹ nó nổi tiếng quá mà, ở Trường An làm gì có ai không biết.”

Trương An Thế biết ngoài kia đánh giá chuyện này không hề hay ho, đây lại là chuyện tối kỵ của thúc phụ, nhỏ giọng nhắc:” Đừng nói năng tùy tiện.”

“ Ta biết, nhưng ta rất phục Vân hầu, đem khuê nữ do tình nhân ngoài sinh coi là Đại nữ, không phải ai cũng làm được đâu.”

Trương An Thế ngạc nhiên:” Ngươi nghĩ thế sao?”

“ Không phải, mẹ ta nói, vì mẹ ta cũng là thiếp thất.”

Cùng lúc này Trác Cơ đang nhìn Hoắc Quang với ánh mắt cực kỳ soi mói, cơ điều chẳng ích gì, thấy khuê nữ lấy khăn tay hết sức chuyên chú lau mồ hôi cho thằng tiểu tử kia, trong lòng nàng đầy bực bội.

“ Tam nương có cần nô lệ Hung Nô không?”

Hoắc Quang vừa lên tiếng, Trác Cơ thiếu chút nữa tức chết, nàng mới là nữ nhân đầu tiên của Vân Lang, tuổi cũng nhiều nhất, vậy mà Hoắc Quang thản nhiên đẩy nàng xuống hàng thứ ba, khác gì đâm dao vào tim nàng.

Trác Cơ nghiến răng:” Hai nghìn.”

“ Theo cháu biết mỏ sắt Trác thị đã bị tịch thu, nô lệ cũng nhập dân tịch, không biết Tam nương cần nhiều nô lệ thế kinh doanh cái gì?” Hoắc Quang như không nhận ra thái độ của nàng, tiếp tục hỏi:

Trác Cơ vừa rồi chỉ thuận miệng đáp, nghe vậy liền nghi ngờ:” Sư phụ ngươi thực sự giao quyền bính Vân thị cho ngươi à, không sợ bị ngươi làm hỏng việc sao? Đây đâu phải trò chơi.”

Hoắc Quang cười toét miệng:” Sư phụ bảo cháu cứ chơi thoải mái, hỏng rồi làm lại từ đầu.”

“ Đúng là sư đồ.” Trác Cơ phẩy tay, bảo mã phu rời khỏi hoàng cung, nói chuyện này ở đây không thích hợp, huống hồ nàng phải kiểm tra lại với Vân Lang, tùy tiện tin một thằng tiểu tử sao được.

Trương An Thế và Thân Đồ Lương ngồi xe ngựa sau, trò chuyện khá tâm đắc.

Ở trong hoàng cung, Thân Đồ Lương tỏ ra hết sức thống khổ, ra ngoài rồi hắn lại trở nên lười nhác uể oải, tựa hồ đã quên hết chuyện vừa xảy ra.

“ Ngươi có trái tim lớn thật đấy.” Trương An Thế ngày một thấy tên béo này đặc biệt:

Thân Đồ Lương cười:” Khóc có tác dụng gì, nếu có tác dụng, ta khóc ba ngày ba đêm cho ngươi xem.”

Trương An Thế nhìn trái nhìn phải:” Tại sao không thấy phó nhân của ngươi đâu?”

“ Ta có ba ca ca, hai làm quan ở Lạc Dương, một làm cấm vệ quân, đã đón mẫu thân của họ đi, trong nhà chỉ có ta và mẫu thân cùng hai phó nhân. Lần này vào cung, ta chỉ muốn kiếm lấy công việc, mẫu thân và muội tử đã ba tháng chưa được ăn thịt rồi.”

“ Chẳng trách ngươi không chịu từ bỏ, đổi lại là ta thì cũng thế. Nhưng ta nghe nói ngươi được Cư hoàng tử lựa chọn rồi, sao lại từ chối?”

Thân Đồ Lương trầm mặc hồi lâu, bùi ngùi nói:” Cha ta dạy, đại trượng phu lấy công danh phải ngay thẳng, không thể dùng cách thiếu trung thực. Nếu khởi điểm bất chính, sau này khó đi tiếp. Ngươi hỏi ta nhiều như thế, có phải có việc cho ta làm không? Yên tâm, con người ta rất đáng tin.”

Trương An Thế chép miệng:” Mấy câu trước của ngươi như bậc quân tử đường đường, mấy câu sau như tiểu nhân đầu cơ, bảo ta dùng ngươi sao đây.”

“ Ta vốn muốn làm quân tử, nhưng thực tế không cho, không làm cũng được. Còn ngươi, một tên cho vay tiền mà có tư cách bàn luận quân tử với ta à?”

Trương An Thế ngạc nhiên:” Hả? Ngươi biết ta à?”

“ Mẫu thân ta là thứ nữ của Vô Diêm thị, khi về nhà mẹ đẻ xin ít tiền để huynh đệ ta sống qua ngày, bị người ta lấy ngươi ra chửi bới, không những chẳng mượn được tiền còn bỉ sỉ nhục, ngươi bảo nghe thấy tên ngươi ta phải phản ứng thế nào.” Thân Đồ Lương nói chuyện xót xa nhân gian, thái độ lại khá dửng dưng:” Ta hận tất cả người có tiền, bất quá ta hận nhất là Vô Diệm thị, bọn họ đẩy mẫu thân ta ngã vỡ đầu. Ta biết ta bị bệnh nghèo, đợi ta giàu có rồi, có lẽ không hận người có tiền nữa, nói trước đi, ngươi thấy giúp ngươi làm việc, có thành nhà giàu được không?”

Trương An Thế lúc này không thể không nghiêm túc đánh giá tên béo bế ngoài chẳng có gì đặc sắc này:” Nếu ngươi không ngu xuẩn, thành người giàu không khó, thành hào phú cũng có thể.”

“ Vậy trước tiên cho ta một nghìn tiền trước ….”

Về tới nơi ở của Vân thị tại Trường An, trải qua một phen trò chuyện với Hoắc Quang, Trác Cơ lo lắng trùng trùng, vốn là một chuyện vô cùng bí mật, giờ thì ai ai cũng biết rồi.

Thương cổ đất Thục từ sau khi Hoàng thị bị tiêu diệt như chim sợ cành cong, cẩn thận thu hẹp kinh doanh ở Trường An, chuyên tâm kinh doanh đất Thục.

Khi Điền Quốc gặp biến cố lớn, thương nhất đất Thục biết nội tình trước tiên, vì họ có làm ăn qua lại với Điền Quốc, khi Điền Quốc bị một đám cường đào cướp bóc sạch sẽ, bọn họ manh mún sinh ý đồ diệt Điền Quốc.

Đại tộc đất Thục tập hợp được năm nghìn gia đinh tới biên cảnh Điền Quốc, chỉ là lo lắng chiến lực không đủ, nên có ý mua nô lệ Hung Nô, giúp đánh trận đầu.

Lần hành động này có thể nói là cuộc tập hợp lớn của thế lực đất Thục, ngay cả quan phủ cũng tham gia, trừ quân đội không có lệnh không được hành động, toàn bộ người Thục đều kỳ vọng công chiếm Điền Quốc.

Hoàng đế đột kích chỉ lấy đi được tài phú Điền Quốc tích lũy, mà thứ đáng giá thực sự là chu sa, một khi chiếm được mỏ chu sa, các phương diện góp sức ở Thục đều kiếm được một quả lớn.

Năm xưa quả phụ Thanh chính vì chiếm cứ mỏ chủ sa Điền Quốc mà thành thần tài giàu có nhất vùng, dù Thủy hoàng đế cũng chịu ân huệ của bà.

Đó là nguồn tài nguyên trường kỳ, người Thục biết bọn họ khó nắm được tài nguyên này lâu dài trong tay, nhưng chỉ cần một hai năm, bọn họ có thể thu hồi đầu tư.

Vân Lang, Tào Tương ở bên uống rượu nói chuyện, Lý Cảm bên kia vừa nuốt nước bọt thèm thuồng, vừa nghe hai tên tiện nhân nói chuyện.

Nơi uống rượu tất nhiên không phải bên mộ Lý Quảng, làm thế quá vô lễ, cho nên lựa chọn sau một triền dốc.

“ Kỳ thực ta không phản đối thương cổ làm thế, Điền Quốc phải diệt trừ, chỉ là bệ hạ hiện chưa có tinh lực làm việc này. Cướp Điền Quốc là một chuyện, chiếm lĩnh Điền Quốc là chuyện khác, cướp một phen lại không chiếm nổi, bệ hạ cũng bực lắm. Giờ hay rồi, thương cổ muốn đi, vậy thì đi thôi, thu hoạch ít quốc thổ cũng được.”

Vân Lang chẳng lạ gì loại chuyện này nữa, thương cổ coi trọng lợi ích là thiên kinh địa nghĩa.

Lý Cảm uống trà thay rượu nói:” Đám chó má bộ nô đoàn còn tàn độc hơn huynh đệ trong quân, các ngươi chưa thấy bọn chúng làm việc, ta thấy rồi, chúng đi tới đâu là không tha cả chó gà. Đám thương cổ này nếu thực sự muốn đánh Điền Quốc, ta thấy kết cục của Điền Quốc thảm không kém Hung Nô.”

Tào Tương ngay trước mặt Lý Cảm lấy miệng sườn mỡ mang cho vào miệng gặm:” Bộ nô đoàn của Quách Giải đã nhận được lời mời của thương cổ đất Thục, chuẩn bị cùng đi làm ăn. Quách Giải muốn đi lắm, nhưng cần tìm một chỗ dựa trước, tránh bị người ta ghen tỵ, vô cớ chọc giận bệ hạ. A Lang, có thể dùng danh nghĩa A Kiều được không?”

Vân Lang lắc đầu:” Không được.”

Lý Cảm góp ý:” Ta thấy Cư hoàng tử làm việc này tốt nhất.”

Vân Lang vẫn lắc đầu:” Ta lo sau này Cư hoàng tử biến sinh linh đồ thán sẽ không chịu nổi.”

Tào Tương gằn giọng:” Nếu không có gì bất ngờ, sau này nó là quân chủ Đại Hán, sao mang lòng dạ đàn bà như thế được.”

(*) Tân Nguyệt trong Đường Chuyên là người đất Thục, Lục Khinh Doanh của TT Đại Tống khỏi nói rồi Thục gốc, Minh Thiên Hạ thì có Phùng Anh cũng là người Thục, truyện này thì có Trác Cơ cũng là Thục nữ nốt.

Con tác mê gái Thục.

Một trong những nhân vật mình thích nhất, Đường Vũ là con gái đất Thục, nếu các bác còn nhớ.

(*) Thân Đồ Lương là hậu duệ Thân Đồ Gia, nếu bác nào đọc Gia Phụ Hán Cao Tổ sẽ không lạ nữa, có thể nói đọc Gia Phụ sẽ hiểu hơn về đủ mối quan hệ dây mơ rễ má trong bộ này.

Bình Luận (0)
Comment