Lưu Cư nghe Hoắc Quang hét lên như thế thì thất kinh lùi lại, vừa rồi đầu óc nó đầy lòng tham, bất tri bất giác muốn chiếm lấy không nghĩ hậu quả, lúc này mới nhận ra không chỉ có Hoắc Quang, Địch Sơn ở bên gia sức giật ống tay áo, nhìn cái mặt già của Vô Diêm Chiêm, cảm thấy vô cùng đáng ghét.
Vô Diêm Chiêm cười khà khà:” Tiểu lang quân nói đùa rồi, ta sao dám làm việc ấy.”
Hoắc Quang không hiểu Vô Diêm thị rốt cuộc định làm gì, vốn cho rằng chỉ cần vạch trần quả cầu này chính là cầu sắt, Vô Diêm Chiêm phải hoảng hốt lắm, nhưng xét biểu hiện lão già này, tựa hồ chẳng hề lo lắng lời nói dối bị vạch trần. lão ta dựa vào đâu?
Bởi thế Hoắc Quang không thực hiện kế hoạch đã bàn tính với Trương An Thế, cười hì hì:” Không ngờ điện hạ đoán ra quả cầu vàng này vốn là sắt, thật bất ngờ, nếu bệ hạ biết điện hạ có nhãn quang như thế, ắt rất vui.”
“ Trong quả cầu vàng này là cầu sắt đúng không?” Lưu Cư hiểu ngay, không lấy được quả cầu vàng, lùi lại lấy danh thông tuệ cũng tốt:
Vô Diêm thị năm xưa mạo hiểm cho tiên đế vay lượng lớn tiền tài, nếu chút sóng gió này đều không tránh được, sớm bị kẻ địch chiếm đoạt hết rồi, Vô Diêm Chiêm không trả lời, quay sang Hoắc Quang:” Nghe nói Vĩnh An hầu gần đây bắt đầu cho vay tiền?”
Hoắc Quang đĩnh đạc đáp:” Gia sư là người giữ bổn phận, bất kể cho vay tiền hay làm chuyện kinh doanh khác, đều không tát ao vét cá, Vô Diêm thị coi bách tính như trâu ngựa, Vân thị thì không, Vân thị luôn muốn bách tính có cuộc sống tốt, mình mới sống tốt hơn.”
Trương An Thế đứng trên lầu hai sốt ruột chờ đợi, hắn đã bố trí nhân thủ khắp các cửa hiệu, đợi chứng minh quả cầu là sắt sẽ truyền tin khắp nơi, lần nữa dồn ép Vô Diệm thị lấy ra thực lực chân chính, nếu như một tập đoàn tài lực phú khả địch quốc bại lộ dưới mắt hoàng đế càng tốt.
Từ đó mượn tay hoàng đế diệt trừ con sâu hút máu bách tính.
Hoắc Quang cứ đứng đó nói chuyện với Lưu Cư, không có hành động gì.
Trên đường phố không biết từ lúc nào một số phó tòng Vô Diệm thị đã tản ra, như đang tìm kiếm gì đó, Trương An Thế có chút lo lắng:” Không bị nhận ra chứ?”
Chử Lang mặt không chút biểu cảm:” Vốn là điếm chủ nơi này.”
Một phó tòng đi tới nói nhỏ, Chử Lang gật đầu bảo Trương An Thế:” Chủ phụ Vô Diêm thị đã tiến cung.”
Trương An Thế gãi cằm:” Rõ ràng Hoắc Quang vào cung xúi hoàng trưởng tử đi xem cầu vàng bị họ biết rồi, nếu thế thì chúng ta cách sông xem lửa cháy đã, không can thiệp vào vội.”
…. …
Vân Lang năm nay bổng lộc rất lớn, nhiều hơn mọi năm, Tư Mã Thiên được hai đĩnh vàng, Vân Lang được hai trăm đĩnh, đều là vàng không có dấu.
Trong kho vàng Vân thị, Vân Lang cẩn thận dùng cân cân nước trong bát, y làm việc này thời gian dài.
Trên bàn đặt rất nhiều đĩnh vàng, khác biệt lớn với đĩnh vàng Vân thị, mặc dù đều là đĩnh năm lượng, cái hình móng ngựa, cái hình quả núi, cái bánh vàng, đa phần là đĩnh vàng Vân thị dùng.
Cân xong đĩnh vàng cuối cùng, Vân Lang trầm mặc, lau nước trên bàn, cho toàn bộ đĩnh vàng vào rương.
Cẩu Tử xem gia chủ cân vàng rất lâu, thấy gia chủ không hỏi tới, vui vẻ ngồi trên rương tiền ngủ gà ngủ gật. Dù sao hắn không hiểu gia chủ muốn làm cái gì, chắc chắn là rất quan trọng, nếu không gia chủ vốn lười biếng chẳng chui xuống hầm ngột ngạt lâu như thế.
Vân Lang xong việc đi rửa tay, vẩy nước vào mặt Cẩu Tử:” Tào Tương nói sao?”
Cẩu Tử giật mình tỉnh dậy, dụi mắt đáp ngay:” Bình Dương hầu nói, vàng của ngài ấy cũng không phải là sản phẩm của Vân thị, tiểu nhân phái người đi hỏi các quan viên quen biết, chỉ có Đông Phương Sóc, hắn được phát tiền lương, không có vàng. Đã truy tung tới thiếu phủ chưởng sự thử, trong vòng ba tháng, bọn họ không luyện vàng quy mô lớn.”
Vân Lang gật gù:” Không ngờ bệ hạ của chúng ta còn lưu lại hậu thủ. Bảo Chử Lang không tra nữa, thành thực ở lại Dương Lăng ấp làm thương cổ, không chạy lung tung.”
Cẩu Tử hỏi:” Gia chủ, Tiểu Quang đã phát động hoàng trưởng tử, không nói cho nó à?”
“ Kệ nó, ta giao Vân thị cho nó quản lý thì để nó tự ứng phó, cứ để xem nó làm được tới đâu.”
Vân Lang từ sau khi biết chuyện xảy ra ở Điền Quốc, Dạ Lang Quốc âm thầm điều tra hoàng đế lấy được ở đó bao nhiêu tiền tài, rốt cuộc ai đang giúp hắn luyện vàng cám, vàng do vàng cám luyện ra và vàng do vàng khoáng luyện ra rất khác, đĩnh vàng do Vân thị luyện từ vàng cám thành, hao tổn lớn, nhưng tỉ lệ vàng cao.
Lạ cái là vàng của Vô Diêm thị lại cùng phẩm chất với vàng hoàng đế phát cho bách quan.
Không tin hoàng đế vay tiền Vô Diệm thị phát cho bách quan.
Cứ mỗi lần Vân Lang thấy Lưu Triệt đi vào đường cùng hắn lại biến ra tiền tài, đúng là kỳ quái, nhất là vừa rồi, hắn nghèo tới phát Bạch Lộc tệ khiến người người oán hận rồi, vậy mà lại đột nhiên bỏ qua loại nhuận buôn bán nô lệ, quay sang vỗ về Hung Nô.
Khi đó Vân Lang đã thắc mắc hắn lấy tự tin đâu ra, về sau biết hắn phái người Điền Quốc, Dạ Lang Quốc phát tài liền không nghi ngờ nữa. Giờ lại nhận ra, Lưu Triệt còn rất nhiều hậu chiêu, mấy lần nguy cơ là hắn cố tình làm ra như vậy thôi, nếu có kẻ nào định nhân lúc hắn khó khăn mà nảy ý đồ bất chính, chắc chắn kết cục bi thảm.
“ Chuẩn bị lễ vật, mang bái thiếp của ta đi, ba ngày nữa ta đích thân tới Vô Diêm thị, bái phỏng Vô Diêm Chiêm.”
Cẩu Tử nghe gia chủ phân phó mà chẳng hiểu gì:” Gia chủ, chúng ta phải nhún mình sao?”
“ Hừ, Trương An Thế phá hoại sinh ý của người ta, Tiểu Quang làm khó người ta, ta là trưởng bối tất nhiên phải ra mặt xin lỗi, nếu không người ta hạ độc thủ với chúng thì sao? Hai đứa nó là chỗ dựa cho nhà ta sau này, vạn vạn lần không thể để xảy ra vấn đề.”
Cẩu Tử mặt hiện sát khí:” Dám động vào người nhà ta, nhất định cho chúng chết hết.”
Vân Lang vỗ vai hắn:” Ngày sau còn dài, bây giờ chưa gì đã đánh đánh giết giết thì sống thế nào. Va chạm giữa chúng ta và Vô Diêm thị là khác biệt về nhận thức, bọn họ muốn dùng tiền trong tay kiếm nhiều tiền hơn chẳng sai, chỉ bóc lột tàn tệ một chút.”
“ Trước kia ta cho rằng Vô Diêm thị bóc lột người ta như thế chỉ vì tham lam, giờ xem ra có vẻ không phải, ngươi thấy rồi đấy, bổng lộc của ta cũng rất có thể là do Vô Diêm thị phát.”
Cẩu Tử sững người:” Chả lẽ …”
“ Tám phần là vậy, cả đám người Đông Quách Hàm Dương rồi Hoàng thị đều đã đổ rồi, vậy mà Vô Diêm thị vẫn vững như núi, nói ra hành vi của Vô Diêm thị càng ác liệt lơn. Trương Thang trước kia cũng chưa từng ra tay với Vô Diêm thị, e là được bệ hạ ám thị.” Vẫn Lang cầm quạt lông lên vừa phe phẩy vừa nói:” Ngươi nghĩ xem, nếu Vô Diêm thị bao năm qua kiếm tiền kinh khủng như thế thì nay trở thành thế gia lớn cỡ nào, với tính cách bệ hạ, làm sao cho loại thế gia có thể khuynh đảo quốc gia tồn tại. Nhà ta sở dĩ được bệ hạ cho phép mở tiền trang ở Thượng Lâm Uyển, trong lòng bệ hạ chưa chắc không có ý đồ cân bằng quyền lực trong đó.”
Cẩu Tử càng nghe càng run:” Nói cách khác lần này Tiểu Quang và Trương An Thế đang đối phó với bệ hạ?”
Vân Lang gật đầu:” Nếu không có ẩn tình nào khác, suy đoán của ta gần với chân tướng nhất rồi. Thời gian tới trông chừng Tiểu Quang, đừng để nó xảy ra chuyện.”
Cẩu Tử vội vàng rời đi.
Vân Lang ngồi trên ghế nhìn rương khắp phòng, hoàng đế lại đi cho vay nặng lãi, đúng là chẳng phải chuyện tự hào.