Hán Hương ( Dịch Full )

Chương 784 - Q5 - Chương 103: Chiến Tranh Thương Nghiệp Sơ Cấp.

Q5 - Chương 103: Chiến tranh thương nghiệp sơ cấp. Q5 - Chương 103: Chiến tranh thương nghiệp sơ cấp.

Vân Lang ngồi ở trung đình uống trà nhìn cây hòe cực lớn ngoài sân tới ngẩn người.

Tang Hoằng Dương ho khẽ một tiếng, y sam chỉnh tề đứng ở cửa, từ xa chắp tay: “ Làm phiền đại giá Vân hầu, sợ hãi, sợ hãi rồi.”

Vân Lang đứng lên cười ha hả:” Nếu đại phu sợ hãi thật thì ta đã gặp đại phu ở cửa rồi.”

Tang Hoằng Dương cười ngượng:” Hôm nay bị một đám tiền gia làm chóng mặt, về nhà ngủ mất, không đón từ xa được, Vân hầu thứ tội.”

Trương An Thế ở bên cạnh dùng ấm trà sứ xanh rót vào một cái chén màu sắc tương tự đưa mời.

Tang Hoằng Dương cầm chén trà không uống, nhìn ngắm một lúc nói:” Chuyện uống trà tới Vân thị ngài liền trở nên trang nhã vài phần, nhà khác học theo không kịp.”

Vân Lang nhàn nhã phẩy quạt lông:” Nếu đại phu cả ngày rảnh rang như ta cũng nghiền ngẫm ra ý cảnh.”

Tang Hoằng Dương chắp tay:” Mỗ gia ngu độn không có sự linh tú ấy không biết Vân hầu hạ mình tới hàn xá có gì chỉ bảo?”

Vân Lang đặt chén xuống:” Hai thành lợi đã đủ, sao muốn cả mười thành, cứ thế phàm là nhà giàu có có tiền dư giả đều tham gia vào, không thiết tha nghề nghiệp khác nữa, bách tính ngày càng nghèo khó, nghèo khó lại đi vay tiền, thành vòng tròn quái ác. Cuối cùng là bán con bán cái mới không chết đói, tới khi không còn cả đất cắm dùi nữa ắt sẽ nổi dậy, khi đó nhà giàu muốn sống không nổi. Tang đại phu là trí giả đương thời, không thể không hiểu đạo lý ấy.”

Tang Hoằng Dương giả ngốc cười lớn:” Nay bốn biển thanh bình, bách tính an cư lạc nghiệp, Vân hầu quá lo rồi.”

“ Ồ, ra thế.” Vân Lang mỉm cười nhẹ nhàng:” Vậy không làm Tang đại phu khó xử nữa, mai Vân thị cũng sẽ lấy mười thành lợi, cho bằng các nhà.”

Tang Hoằng Dương giật mình, nhưng không vội nói gì cả, im lặng uống trà, hồi lâu ho một tiếng:” Vân hầu liệu có thể làm cách khác được không?”

Vân Lang ưu nhã cầm chén trà xoay qua xoay lại nhìn sắc trà bên trong, nhấp một ngụm:” Tang đại phu cảnh cáo bọn chúng một tiếng, nên biết chừng biết mực, nếu bọn chúng dám giở trò nhắm vào Vân thị thì đừng trách ta ra tay không dung tình.”

Tang Hoằng Dương đau đầu hết sức, hắn muốn đứng ngoài phân tranh này cũng không thể, nếu không để những nhà kia liên kết phản kích Vân thị thì Vân thị sẽ cái cớ đường đường chính chính để tăng lãi suất, như thế còn không phải thiên hạ đại loạn sao:” Vân hầu muốn đuổi cùng giết tận sao?”

“ Không, ta chỉ muốn bọn họ kiếm ít đi một chút, mọi người cùng lấy hai phần lợi, vậy là thiên hạ thái bình.”

“ Vân hầu nói lý một chút chứ.” Tàng Hoằng Dương thu lại nụ cười giả tạo, nghiêm túc nói:” Vân thị đúc tiền đã có ba thành lợi, kiếm lợi cả hai đầu, giờ tới cả đất Thục có người tích trữ Vân tiền rồi, mỗ không tính nổi lợi ích của ngài bao nhiêu nữa, ngài còn muốn gì?”

Vân Lang chẳng mảy may động lòng:” Ta cho bọn chúng thời gian cải tà quy chính rồi, nếu không ta định lãi suất ở một thành lợi.”

“ Cái gì?” Tang Hoàng Dương muốn hét lên, gân xanh đã hiện trên cổ:” Ngài ... Ngài ... Đừng tưởng mỗ không biết ngài muốn Vân tiền lưu hành khắp thiên hạ.”

“ Hử, ta làm chuyện lợi cho bách tính, Tang đại phu nổi giận cái gì?” Vân Lang vắt chân phải lên chân trái: “ Năm vừa qua xem sổ sách, Thiếu giám phủ do ngài quản lý là bên đổi Vân tiền nhiều nhất, đem ngũ thủ tiền của triều đình tới đổi tiền nhà ta, tiền các vị không muốn dùng, bằng vào cái gì ép bách tính tiên hạ dùng?”

“ Đại phu có phát hiện không, Tần bán lượng trước kia được bách tính tích trữ như bảo bối ngày càng nhiều trên thị trường, điều đó nghĩa là gì?”

Vì Đại Hán đúc tiền tràn lan, chất lượng cực kém, thành ra Tần bán lượng của thời Tần có chất lượng đồng đều là thứ tiền dân gian ưa thích tích trữ nhất, Tang Hoàng Dương hậm hực nói:” Tiền cất giữ trong dân gian bắt đầu lưu thông rồi.”

“ Chính thế.” Vân Lang vỗ tay cười:” Xưa nay tiền ít, dân gian lấy vật đổi vật, đủ thứ tiền xuất hiện, thị trường hỗn loạn, càng không ai tin vào tiền đồng nữa, thậm chí lấy tơ lụa, vải vóc làm thứ giá cố định thay tiền. Điều ta làm là để đồng tiền khôi phục lại giá trị giao dịch, giao dịch thêm nhanh chóng, thuận tiện.”

“ Nếu bệ hạ thấy Vân thị đúc tiền không ổn, Vân thị giao khuôn mẫu ra, để quan phủ đúc là được.”

Tang Hoằng Dương thấy rất động lòng, nếu Vân tiền nắm trong tay quan phủ ... chỉ là nghĩ một lúc cuối cùng lắc đầu:” Quan phủ đúc Vân tiền sẽ lỗ mất, quá tốn kém, không được.”

“ Vân thị có thể phái người dạy.”

“ ... Thôi, nhiều đồ tốt vào tay quan phủ liền không giống ban đầu nữa ...” Tang Hoằng Dương tới nay chưa hiểu ý đồ của Vân Lang, không dám đồng ý bừa, nếu không có khi dẫn sói vào nhà:

Vân Lang cười ha hả đứng dậy:” Như vậy mọi thứ cứ như cũ?”

Tang Hoằng Dương cắn răng:” Xin bệ hạ định đoạt vậy.”

Vân Lang chắp tay:” Nếu đại phu có rảnh tới Thượng Lâm Uyển một chuyến, ngắm cảnh mùa đông nơi đó thấy khác biệt.”

“ Xin Vân hầu hạ thủ lưu tình, chuyện bỏ vay tiền lãi cao không phải một sớm một chiều, bệ hạ cũng biết đó là hành vi uống thuốc độc giải khát, song phải thong thả mới trừ bỏ được.”

Trương An Thế mỉm cười:” Sao triều đình không tự mở tiền trang?”

Tang Hoằng Dương lắc đầu:” Mấy năm qua triều đình quá nhiều người chết, thay đổi quá nhiều rồi, cần phải ổn định lại đã, không dám có hành động mạnh.”

Vân Lang đi rồi, Tang Hoằng Dương càng thêm mệt mỏi, đã không thể dùng sự oán hận của những tiền gia bắt chẹt Vân thị, lại còn bị y uy hiếp ngược lại, không dám không bảo vệ Vân thị, làm hắn thấy rất thất bại.

Năm nay Hà Đông hạn hán, hoàng đế không đụng tới quốc khố vừa có chút dư dả, Trường Môn cung bỏ ra bốn mươi vạn đảm lương, sáu mươi vạn thếp vải, còn chưa tính rất nhiều y giả theo tử tướng Lý Thái tới Hà Đông chẩn bệnh cứu tế...

Vô số quan viên liên hợp trưởng giả dân gian, khôi phục địa vị hoàng hậu của A Kiều, A Kiều nghiêm khắc từ chối, thời cơ tốt như vậy A Kiều bỏ qua, khiến cả người hoài nghi nhất cũng phải thán phục nàng.

Giờ mùa đông đã tới, thời gian thiên địa đóng băng, đồng ruộng không sản xuất này, không một ai muốn xảy ra chuyện, thêm một chuyện chẳng bằng bớt một chuyện.

Dưới đại cục như thế, Hứa Mạc Phụ tự tử mà chết không ai muốn truy cứu.

Mọi người thấy sống được thì sống, giữ nguyên trạng là tốt nhất.

Lưu Triệt sau khi được Tang Hoằng Dương bẩm báo cũng không có bất kỳ phản ứng gì.

Trương An Thế đợi ba ngày, sau đó trống giong cờ mở chuẩn bị mở một tiền trang lớn ở Trường An, phái người đi khắp nơi tuyên truyền cho vay với hai phần lợi.

Lợi thế của Vân thị là có lượng lớn người đọc sách, công tác tuyên truyền diễn ra rầm rộ, không ít người bắt đầu háo hức mong đợi có cuộc sống ở Phú Quý thành.

Không lâu sau Hàn thị phải đưa ra quyết định đau khổ, hạ lợi tức xuống còn một nửa, tức là năm thành! Nhưng đám tiền gia chưa chịu thua, chúng liên hợp toàn bộ tiền gia với nhau, bắt đầu thiết lập tiền trang khắp nơi, học Vân thị, tiếp nhận gửi tiền lấy tiền vùng khác.

Ở điểm này, Vân thị bất kể ở tài lực, nhân lực đều chưa bằng bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment