Hán Hương ( Dịch Full )

Chương 876 - Q6 - Chương 023: Mờ Mắt Vì Tiền.

Q6 - Chương 023: Mờ mắt vì tiền. Q6 - Chương 023: Mờ mắt vì tiền.

Mặc dù Trương An Thế nói chuyện nọ xọ chuyện kia, nhưng đám người ngồi đây có kẻ nào không tin tức linh thông, nhanh chắp nổi sự việc, Chu Hồng cười lạnh:” Hồn Tà vương nếu mà động vào được thì hắn đã không sống được tới tận bây giờ, nay hắn thánh sủng đang lớn, nhắm vào hắn thật là không biết sống chết.”

Trương Liên tặc lưỡi:” Chẳng trách lại bị Vân hầu tát cho, tên tiểu tử ngốc này làm việc còn thiếu chút hỏa hầu.”

Thạch Đức bóp tay:” Thì ra Vân thị tiền trang thèm miếng thịt mỡ Hồn Tà Vương.”

Trương An Thế đột nhiên ngồi bật dậy làm cả đám giật mình, chỉ quanh lè nhè:” Các ngươi biết cái gì ... Các ngươi chẳng biết gì hết, ta vì nói thêm vài câu bị tiên sinh đánh ...”

Nói tới đó lại nhũn người ngã vào lòng mỹ nhân, bịt miệng lại.

Không ai quấy rầy hắn nữa, Trương An Thế cũng ngủ say tít, tới tận trưa hôm sau mới dậy, ngồi trên giường suy nghĩ rất lâu, còn hỏi mỹ nhân bầu bạn mình làm gì thất thố không.

Mỹ nhân thơm phức nói với hắn, hôm qua hắn ngủ rất ngon.

Trương An Thế có chút bất an, mặc mỹ nhân ra sức níu kéo, bỏ lại một đĩnh bạc rồi vội vàng bỏ đi, bẫy đã đặt rồi, chỉ là không biết có bao nhiêu người sập bẫy.

Tiền trang Vân thị, hoặc có thể nói toàn bộ Vân thị đã thành đối tượng toàn thiên hạ muốn học hỏi để phát tài.

Bất kể sự quật khởi mảnh mẽ của Trường Môn Cung hay sự thành công của Tào thị, Hoắc thị, Lý thị cùng với sinh hoạt giàu có của đa phần nông dân Thượng Lâm Uyển đều cho người Hán một bài học sâu sắc.

Muốn giàu có, theo sát Vân thị là đúng đắn nhất.

Thường ngày mỗi hành động lời nói của Vân Lang đều được người ta chú ý, mà Trương An Thế là Đại chưởng quầy tiền trang, hành vi của hắn cũng được coi trọng.

Trong những người hôm qua, Chu Hồng thậm chí còn mô phỏng hành vi của Vân Lang từ khi y xuất hiện ở Thượng Lâm Uyển, thậm chí không tiếc huy động ảnh hưởng trong nhà để thành tướng quân Vũ Lâm quân.

Hồn Tà vương là miếng thịt mỡ béo bở, đó là nhận thức chung của huân quý, chưa ai hành động ngay là vì cho tới nay hoàng đế bảo vệ hắn một cách vô nguyên tắc.

Trương An Thế sợ nhất là người không đặt kiếm tiền lên mục đích hàng đầu, bản thân lại có rất nhiều tiền như Hồn Tà vương.

Lúc này hệ thống tài chính của Đại Hán còn ở trong khái niệm có hay không cũng được, phát triển chậm chạp, sợ nhất lả đả kích dã man của dòng vốn.

Hành vi phá hoại ngành nghiệp này trong mắt tiền gia, không kém hơn bạo loạn, người xách động hành vi này phải diệt trừ sạch sẽ, để lập quy củ phát triển tiền trang hậu thế.

Phải xử lý nhanh, Hồn Tà vương làm loạn càng lâu, hậu quả càng nghiêm trọng.

Giá trị của vàng phải cố định, đây là quy củ ngay hoàng đế cũng tán thành, trong quốc khố có lượng lớn hoàng kim, không trực tiếp xuất hiện ở thị trường là minh chứng.

Lưu Triệt cũng đang quan sát, cũng đang bồi dưỡng phương thức phát hành tiền tệ cực kỳ có lợi với mình, đợi một ngày trực thiếp thu về quốc hữu.

Các tiền gia đều ngầm hiểu, chuẩn bị cho ngày đó, bọn họ tin, chỉ cần bồi dưỡng tiền trang tốt, chờ đợi họ là lợi ích tương ứng hoàng đế đưa ra.

Trở về tiền trang rửa ráy, Trương An Thế pha một ấm trà, ngồi trước cửa sổ thưởng thức.

Dấu vết trên má đã mờ đi một ít, ca cơ Xuân Phong lâu không tệ, dùng trứng gà bóc vỏ lăn trên má hắn hai canh giờ.

Hàn Trạch đẩy cửa đi vào:” Không thuyết phục được Kim Nhật Đê?”

Trương An Thế gật đầu.

“ Nếu ngươi đã không làm được thì giao cho bọn ta xử lý đi.”

Trương An Thế nhếch mép:” Nếu không phải nể mặt chúng ta là một bọn, người như ông sớm bị ta đẩy ra đảo Điền Hoành rồi.”

Cộng sự với Trương An Thế hơn nửa năm, Hàn Trạch biết nhi tử của Trương Thang không hề dễ bắt nạt như bề ngoài:” Quân hầu nói sao?”

Trương An Thế chỉ mặt vẫn sưng của mình:” Đây là câu trả lời của tiên sinh nhà ta.”

Hàn Trạch ngồi xuống nhìn kỹ, thở phào:” Tốt, tốt, bất kể ra sao thì cũng có đáp án thiết thực rồi.”

“ Hồn Tà vương mặc dù làm loạn nghành nghiệp, tiên sinh cho rằng đó là một khảo nghiệm với chúng ta. Không được phép dùng phương pháp ngoài nghề đối phó với hắn, càng không được giết hắn để giải trừ nguy cơ.” Tiên sinh không đưa ra bất kỳ chỉ thị nào, Trương An Thế cho rằng đó là thể hiện lòng tin với mình:” Triệu tập nhân thủ đi, chúng ta phải đoàn kết khắc chế hành vi làm loạn giá tiền của hắn.”

Hàn Trạch vẫn thấy giết người là cách nhanh gọn nhất:” Không giết hắn thì sao lấy được tiền của hắn.”

“ Rồi sẽ có cách, sau này chúng ta phải quen dùng quy tắc trong nghề đôi phó nguy cơ trong nghề, dùng thủ đoạn bên ngoài là hạ sách, không phải lúc nào chúng ta cũng có thể giết người để giải quyết vấn đề.”

Cùng lúc hai người bàn tính, đám Chu Hồng, Trương Liên, Thạch Đức cũng đàm luận về Hồn Tà vương.

“ Xem ra Vân Lang không cho Trương An Thế giết Hồn Tà vương.” Trương Liên cầm cái bánh bao ăn một cách uể oải:

Chu Hồng gãi cằm:” Hiển nhiên, miếng thịt này quá lớn, người ăn quá nhiều, không tùy tiện há mồm ra mà ngoạm được, Vân Lang cũng phải e ngại chứ.”

Thạch Đức kiên quyết nói:” Phải tham gia, các ngươi biết, nhà ta rất nghèo.”

Trương Liên trừng mắt:” Vạn Thạch Quân mà cũng không có tiền à?”

Thạch Đức nhún vai:” Tằng tổ phụ của ta không cho bọn ta kiếm tiền, tổ phụ của ta cũng thế, làm nhà ta tổn thất không ít. Sau khi tằng tổ phụ, tổ phụ ta qua đời, phụ thân ta nhận ra cái lợi của tiền, chỉ cần là nghề có thể kiếm tiền, bọn ta đầu không bỏ qua.”

Trương Liên đột nhiên đổi giọng cười lớn:” Trong các huân quý nhà người nghèo nhất thật, chỉ là chúng ta kiếm tiền cũng không phải loại nào cũng kiếm được, nhất là tiền liên quan tới bệ hạ.”

Thạch Đức vung tay:” Người Hung Nô luôn phạm sai lầm, bệ hạ không thể nhẫn nhịn mãi, nếu chúng làm việc vượt quá nhẫn nại của bệ hạ, chúng ta có thể đi trước một bước rồi chứ?”

Chu Hồng trao đổi ánh mắt với Trương Liên rồi gật gù:” Cách này được.”

Thạch Đức vỗ ngực:” Tín nghĩa của các ngươi không đủ, chuyện này để ta làm. Có điều con người ta không biết làm chuyện xấu, cần các ngươi dạy mới được, nói xem, người Hung Nô phải làm gì mới khiến bệ hạ nổi giận?”

“ Bộ thuộc Hồn Tà vương giết gia phó của ngươi thì sao?” Trương Liên thăm dò:

Thạch Đức lắc đầu:” Chưa đủ tư cách để ta lên tiếng.”

“ Nếu là giết cả một trang tử thì sao?”

Thạch Đức trầm ngâm:” Thạch gia có một trang tử thu nhận trẻ cô quả, nếu người Hung Nô tập kích trang này, đừng nói ta đủ cớ lên tiếng, mà thiên hạ cũng phẫn nộ, bệ hạ có muốn bao che cho Hồn Tà vương cũng không được ...”

Trương Liên và Chu Hồng lần nữa nhìn nhau hơi chút rùng mình, tên này đúng là vì tiền cái gì cũng dám làm, có điều đâu phải người của mình, vì thế quyết đoán ngay, gần như đồng thanh nói:” Một nửa lợi ích sẽ thuộc về ngươi.”

Thạch Đức hỏi Chu Hồng:” Vũ Lâm vệ có thể báo thù cho đám trẻ con cô quả đó chứ?”

Chu Hồng lạnh lùng nói:” Chỉ cần người Hung Nô dám giết người trong trang, ta sẽ dẫn Vũ Lâm quân đi đồ sát bọn chúng.”

Bình Luận (0)
Comment