Tùy Việt mang tới tặng Tô Trĩ hai chuỗi ngọc anh lạc, do đích thân hoàng hậu dùng bảo thạch ngũ sắc và lụa xâu thành, ngụ ý là rất đẹp, danh nghĩa tất nhiên là vì đứa con sắp sinh của nàng, thực ra là để cảm tạ Vân Lang.
Tô Trĩ vô cùng hoan hỉ anh lạc, đơn thần là nàng thích sự mỹ lệ và xa hoa của chuỗi ngọc, nhưng Vân Lang biết điều này nghĩa là Phật giáo đã bắt đầu tiến vào cuộc sống người Hán.
“ Bên cạnh hoàng hậu có tăng nhân Tây Vực phải không?”
“ Vâng, do bệ hạ phái tới.”
Vân Lang không hỏi nữa, đó là chuyện trong cung, chưa tới lượt đại thần xía vào.
“ Hoàng hậu đã gửi thư cho hoàng trưởng tử, còn phái người thiếu phủ giám mua lượng lớn vật tư làm đường, không lâu nữa sẽ phái đi Thục, bệ hạ đã nguôi giận rồi.” Tùy Việt vô cùng đắc ý:
Vân Lang thở dài:” Ngươi đem lời của ta nói với bệ hạ rồi à?”
Tùy Việt cười:” Tất nhiên phải nói tốt cho quân hầu chứ ạ.”
Vân Lang nắm chặt tay, rất thèm đấm vào mặt hắn một cái:” Xem ra hôm đó ta đánh ngươi quá nhẹ rồi.”
Tùy Việt không hiểu sao Vân Lang lại nói thế, song vẫn nói nhỏ:” Thời gian tới quân hầu tốt nhất là ở nhà, hoặc Phù Lệ cung, đừng đi đâu hết.”
“ Phù Lệ cung xuất hiện đường hầm cần làm rõ, lão bà ta lại sinh con, ta không rảnh đi linh tinh.”
Tùy Việt làm bộ mặt nghiêm trang:” Nô tài không nói gì hết, cũng không biết quân hầu nói gì.”
Vân Lang cười khẩy:” Khỏi làm ra vẻ, lời này bệ hạ bảo ngươi nói với ta chứ gì, bản hầu không cần ghi nhớ ân tình của ngươi.”
Tùy Việt hậm hực phất tay áo bỏ đi, dù sao thì hắn nợ Vân Lang một chuyện lớn, giờ lời đã nói, coi như hết nợ, Vân Lang có chịu nghe hay không thì không thèm quan tâm nữa.
Trương An Thế lập tức sau rèm đi ra:” Xem chừng Trương Liên, Chu Hồng gặp họa rồi.”
Vân Lang lắc đầu:” Chưa chắc, ai cho Hồn Tà vương vay tiền, tra ra chưa?”
“ Rồi ạ, đều tới từ thiếu phủ giám.”
Vân Lang cười lạnh:” Hiện giờ Hồn Tà vương còn sống hay đã chết vẫn chưa biết, vậy mà đám người bị tiền làm mù mắt kia vẫn đâm đầu vào.”
Trương An Thế thất kinh:” Tiên sinh nói Hồn Tà vương đã chết?”
“ Có thể, luận thân phận, ngươi nghĩ Vu Đan cao hơn hay Hồn Tà vương cao hơn? Kết quả Vu Đan thế nào? Chết tới không còn xương để lại rồi, ta thậm chí hoài nghi Hồn Tà vương bây giờ do người khác cải trang thành.”
Trương An Thế không nói nữa, hắn thấy chuyện này rất có khả năng, trên đời này không ai thực sự hiểu hoàng đế, nhưng bốn chữ lòng dạ hẹp hòi là thể hiện rõ ràng nhất một loại tính cách của hoàng đế.
Phái người giết chết Hồn Tà vương, sai Tú Y sứ giả đóng giả, sau đó khống chết người bên cạnh hắn, chắc chắn là phù hợp nhất với lợi ích của hoàng đế.
Nếu nhìn sự việc ở góc độ này, những chuyện khó hiểu trước đó đều có thể giải thích dễ dàng.
“ Vậy sao tiên sinh còn nói Chu Hồng, Trương Liên có thể thoát được kiếp nạn?”
“ Bệ hạ không có ý định giết người, vừa rồi ngươi cũng đã nghe lời của Tùy Việt rồi đấy, cảnh cáo ta, cũng là đặt bẫy ta. Bệ hạ rất hi vọng nhìn thấy ta đi cảnh cáo đám Trương Liên, Chu Hồng, cuối cùng là thông đồng với chúng, như thế thì đối phó với những huân quý khác sẽ dễ dàng hơn nhiều.”
“ Trong mắt bệ hạ, xử lý từng người phải có nhiều cái cớ, nếu như cùng một bọn, thì một cái cớ kết bè kết đảng, cũng đủ diệt trừ hết những kẻ mà hắn thấy chướng mắt rồi.” Vân Lang giờ đâu còn là thiếu niên non nớt trong núi ra nữa, chỉ một động tĩnh nhỏ y nhìn ra vô số điều: “ Ha ha ha, nếu quy mô nhà ta mà lớn hơn, hừ ...”
Trương An Thế cắn răng:” Vậy nhà ta đứng bên xem lửa cháy.”
Vân Lang vung tay bợp Trương An Thế một cái:” Chúng ta không ném đá xuống giếng đã là người tốt hiếm có rồi, ngươi tiếc cái gì? Chớ quên khi ta đón Tào Tín về, gặp phải một cuộc tập kích vô duyên vô cớ.”
“ Không phải do đào nô sao ạ?” Trương An Thế ngạc nhiên:
“ Đào nô nào đi tấn công hầu gia có hộ vệ vũ trang bảo vệ như thế, dấu đầu hở đuôi.” Vân Lang mặt âm u:” Ta chưa biết ai làm nên tạm coi như thế, hiện ngoại trừ Tào Tương ra thì không được tin ai hết, rõ chưa?”
Ba trăm đấu sĩ trốn ở vùng đất nhỏ như Ly Sơn vậy mà không bị tiêu diệt nhanh chóng, lại còn dựa vào địa thế hiểm ác, đánh mấy trận phục kích tuyệt đẹp, khiến đội truy sát do du hiệp, hoàn khố, thợ săn tạo thành chạy té đái vãi phân, tử thương thảm trọng.
Chứng tỏ người chỉ huy đội đấu sĩ này có tố chất quân sự rất tốt.
Theo như đám người chạy về kể lại, thủ lĩnh là người Tư Ba Đạt tên Đa Lợi Á.
Dưới sự chỉ huy của Đa Lợi Á, đám đấu sĩ này không chỉ đánh du kích trên núi, bọn họ còn xuống bình nguyên tập kích chủ nô, giải phóng nhiều người Hung Nô, bây giờ đội ngũ đã mở rộng lên tới tám trăm người.
Bọn họ cướp bóc thương cổ đi đêm, tàn phá nông trang rải rác ở Thượng Lâm Uyển, lộ rõ ý đồ tích góp tài nguyên để tiếp tục tác chiến lâu dài.
Đám thổ phỉ quy mô tám trăm người hoành hành tại cung uyển của hoàng đế, thế thì thành tai hại rồi. Chẳng mấy chốc trên đường đã không còn cảnh tượng người xe nườm nượp nữa, còn đêm khuya càng tuyệt bóng người, người đi đường ai nấy mang theo gươm đao, kết thành từng đội, bầu không khí đặc sệt một mùi căng thẳng.
Hoàng đế nổi giận, chiếu lệnh Vũ Lâm quân phải tiêu diệt đám thổ phỉ này trong thời gian ngắn nhất, trấn an lòng dân.
Khi Vũ Lâm quân sắp hành động thì có chuyện lớn xảy ra.
Một đội quân thuộc Hồn Tà vương bạo động, bọn họ tập kích Đại công tử, Tứ công tử của Vạn Thạch Quân phủ chuẩn bị tham gia tiễu phỉ, trong Đó đại công tử bị phi chùy đánh nát ngực, Tứ công tử bị chém đứt một cánh tay, tùy tùng tử thương gần hết.
Tướng quân Vũ Lâm quân Chu Hồng hay tin ngay lập tức dẫn quân đánh vào trang viên của Hồn Tà vương báo thù.
Vân Lang nghe được tin này thì y đang đánh cờ tướng với Tào Tương ở Phù Lệ thành, nghe tin xong cả hai vẫn tiếp tục chơi cờ.
“ Chu Hồng, Trương Liên cũng có tài hoa đấy.” Tào Tương ăn một quân tốt của Vân Lang nắm trong tay:” Ít nhất ta không nhìn ra sơ hở nào cả, bộ thuộc Hồn Tà Vương lúc này giết Thạch Đức, Chu Hồng dẫn quân dẹp loạn, từ luật pháp mà nói là đúng.”
Vân Lang mỉm cười đi cờ:” Chỉ là trúng hợp quá, thời điểm thật chuẩn.”
“ Trùng hợp mới tốt, chứ cứ xảy ra mấy chuyện không lường được thì nguy. Quan Trung là mảnh đất nằm trong sự kiểm soát của bệ hạ, khi nào nên xảy ra chuyện, xảy ra chuyện gì đều có hạn cả. Hôm nay do ta trực, ngươi không đi xem nhà Hồn Tà Vương xảy ra chuyện gì à?”
Vân Lang lắc đầu:” Tùy Việt tới nhà ta, hôm nọ vừa bị ta đánh một trận, vậy mà cười rất khả nghi.”
Tào Tương thở dài:” Hắn cũng tới nhà ta, cười đến tởm, còn lấy của một bộ đồ gốm, rất là trắng trợn, khi đó ngươi không thấy đấy, nếu không sẽ đánh hắn trận nữa.”
“ Hà, tên ngu xuẩn đó nghĩ rằng đã ban ơn cho chúng ta mà, dù sao qua hành động của hắn xác định được suy nghĩ của chúng ta là đúng.”
Nói xong hai người nhìn nhau cười, quyết định trưa nay ăn mỳ trộn.