Hán Hương ( Dịch Full )

Chương 929 - Q6 - Chương 076: Uy Lực Của Mỹ Nhân. (1)

Q6 - Chương 076: Uy lực của mỹ nhân. (1) Q6 - Chương 076: Uy lực của mỹ nhân. (1)

Rời khỏi nội trạch Vân thị, Lương Tán thay y phục ấm áp đẹp đẽ trên người, mặc lại bộ cũ đã giặt tới bạc màu và giày mỏng.

Hạ Hầu Tĩnh có chút bi thương.

Không gặp được Tào Tương, thái độ ngạo mạn của yết giá Tào thị khiến ông ta bị tổn thương, dưới tình huống đó, cho dù chết đói, Hạ Hầu Tĩnh cũng không nhắc tới chuyện cần tiền in sách.

Hạ Hầu thị đi vào đường cùng rồi.

Đổng Trọng Thư chưa bao giờ phải lo lắng về tiền bạc, cuộc chiến mỗi lúc một chênh lệch.

“ Tiên sinh, chúng ta có một trăm lượng vàng.” Lương Tán đặt một cái rương gỗ trước mặt Hạ Hầu Tĩnh mở ra, bên trong có mười đĩnh vàng lấp lánh, không vì xe ngựa lắc lư mà lay động, làm người ta nhìn mà yên tâm:

“ Vân hầu cấp à?”

Lương Tán thương cảm lắc đầu:” Đây là tiền của mẫu thân chuẩn bị cho đệ tử thành thân, đệ tử lấy ra làm vốn liếng cho mạch Cốc Lương chúng ta trỗi dậy.”

Hạ Hầu Tĩnh nhìn chằm chằm Lương Tán:” Không hối hận sao?”

“ Không ạ.” Lương Tán cười rạng rỡ đáp dứt khoát, tiếp tục nói:” Đệ tử không phải dùng in sách, mà muốn làm ăn.”

Hạ Hầu Tĩnh không bất ngờ:” Vì sao?”

“ Đệ tử không để ân sư vì vài đồng tiền mà phải vì chút tiền lương mà đuổi theo hít bụi từ ngựa người ta, càng không muốn Tiểu Lan vì một cái vòng gỗ mà thương tâm đau lòng.” Giọng Lương Tán hơi run, răng có chút siết vào:” Đệ tử sẽ mở một cửa hiệu bán bánh.”

Hạ Hầu Tĩnh da mặt rung động, thở dài:” Ủy khuất cho ngươi rồi, đi làm đi, bất kể thành bại, Tiểu Lan theo ngươi không có gì nuối tiếc.”

Bị nói trúng tâm cơ, mặt Lương Tán đỏ rực.

Hạ Hầu Tĩnh cười phá lên:” Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, có gì mà phải xấu hổ, ngươi và Tiểu Lan vốn vừa lòng nhau, lão phu thích nhìn các ngươi, chuyện này cứ quyết định như thế, ha ha ha ha ...”

Có cơ hội đàm phán điều kiện với người khác thì nhất định làm cho rõ ràng, bỏ qua cơ hội ấy sẽ xảy ra nhiều biến cố, khó mà đạt được mục đích kỳ vọng.

Cách tuần tự nhi tiến chỉ là lừa người thôi, là phong thanh do những kẻ dễ bị người ta đề xuất điều kiện lộ ra, khiến mọi người hiểu lầm, ngay cả câu chuyện dùng lửa nhỏ nấu ếch chỉ là lừa người.

Trong cái thế giới cá lớn nuốt cá bé này, muốn làm chút chuyện quá khó.

Khi Vân Lang chế tác món thịt hầm dưa chua vô cùng nuối tiếc, vì không có bún, làm món này thiếu đi một phần linh hồn. Món thịt hầm dưa chua ai ăn cũng thấy ngon, chỉ có Vân Lang thầm thương tâm.

Là cha của bốn đứa con rồi, Vân Lang tất nhiên là không thể tỏ ra quá buồn bã, ảnh hưởng tới tâm tình của các con, vì thế múc một bát đầy, ăn thong thả từng thìa nhỏ, cực kỳ ưu nhã quý tộc.

Ăn sáng xong Vân Lang phải đi tham gia hoạt động đi săn mùa đông của Lưu Triệt.

Một trận ôn dịch làm người Thượng Lâm Uyển mất đi rất nhiều thịt ăn, lớp da lột vội vàng chất lượng không tốt, vì thế hoàng đế quyết định tổ chức một cuộc đi săn oanh liệt, để bù đắp cho con dân.

Cấm vệ quân của hoàng đế liền bao vây Lý Sơn, chỉ để lại con đường nhỏ cho dã thú.

Khi Vân Lang tụ họp với Hoắc Khứ Bệnh, Tào Tương mới phát hiện Trường Bình cũng tới.

Lần này Hoàng trưởng tử Lưu Cư trở về khả năng cao sẽ được sắc phong thái tử, nên tâm tình bà rất tốt, cường cung nắm trong tay bắn không trượt phát nào, lợn rừng, dê rừng, hươu rừng liên tục ngã xuống.

Thấy ba người Vân Lang, Hoắc Khứ Bệnh, Tào Tương không có hứng thú săn bắn, hoàng đế ngồi trên đài cào vẫy tay gọi.

Túc vệ thần tướng Triệu Xung tựa hồ chướng mắt với ba người bọn họ, bước ngang sang chắn đường, Hoắc Khứ Bệnh vung tay tát một phát làm Triệu Xung lảo đảo.

Tào Tương mắt để trên trán, cao ngạo đẩy Triệu Xung sang bên, Vân Lang tử tế hơn nhìn nửa mặt sưng đỏ của ông ta, hỏi nguyên do:” Ông chặn đường làm cái gì?”

Ai ngờ Triệu Xung hừ một tiếng làm Vân Lang hoang mang, tên này chắn đường để chịu nhục à?

“ Vì sao không săn bắn?” Lưu Triệt hớp một ngụm trà nóng hỏi:

Hoắc Khứ Bệnh luôn đơn giản trực tiếp, chắp tay nói:” Thần giữ nhuệ khí giết Hung Nô.”

Lưu Triệt gật gù:” Cũng tốt, có điều thường ngày khanh đừng quá nghiêm túc, nhân lúc đại chiến chưa bắt đầu, nên ở bên thê nhi nhiều hơn.”

Thấy Hoắc Khứ Bệnh và hoàng đế trò chuyện rất tương đắc, Vân Lang, Tào Tương đứng bên ngó quanh, chỉ thấy mấy người bắn tên bừa bãi chẳng có gì đáng xem, vì thế ánh mắt nhanh chóng bị thứ mỹ hảo thu hút.

Một nữ tử cung trang đứng sau Lưu Triệt không xa, dù chỉ nhìn thấy bên mặt làm hai mắt Tào Tương lồi ra:” Lý phu nhân ... Vẻ đẹp chấn động nước Trung Sơn đấy.”

Vẻ đẹp của nàng đích thực hoàn toàn khác biệt khiến người ta nhìn một cái không thể không chú ý, đẹp tới độ khiến người ta phải nín thở, gương mặt nàng toát ra một khí chất tú lệ thuần khiết vô tà, nhất chính là đôi mắt nhung huyền, trong đó cơ hồ như bao hàm bầu trời đêm vô tận, đợi chờ người nào đó đến khai phá bí mật bên trong.

Lúc này đôi mắt mê người ấy đang ngần người nhìn núi xanh, không biết rằng nàng thành núi non tươi đẹp trong mắt người khác. Bên cạnh Lý phu nhân không có cung nữ, nhưng có ba nam tử, mơ hồ để bảo vệ nàng.

Vân Lang bất tri bất giác nhìn ngây ra tới tận khi nghe tiếng Tào Tương mới sực tỉnh, đây mới chính là mỹ nhân được nhắc tới trong "giai nhân ca" mà y tặng cho Lưu Lăng. Quả nhiên là khuynh quốc khuynh thành.

“ Kẻ không râu trông tuấn mỹ kia là Lý Duyên Niên, giỏi âm luật, kẻ tráng kiện là Lý Quảng Lợi, kẻ nhỏ tuổi một chút là Lý Quý, cả nhà đều là xướng nhân. Lý Duyên Niên vốn nuôi chó ở Khuyển đài cung, từ khi Lý phu nhân được bệ hạ ân sủng, thế là gà chó thăng thiên, giờ thành hiệp luật đô úy.” Tào Tương không hổ danh bách sự thông triều chính, răng hơi nghiến lại:

Vân Lang ồ một tiếng hiểu ra:” Thảo nào bệ hạ thích tới Khuyển đài cung như thế.”

Tào Tương nhìn nàng nuốt nước bọt:” Tiếc quá.”

Vân Lang nhíu mày nhắc:” Nàng tính là cữu mẫu của ngươi đấy.”

“ Chỉ có Vệ hoàng hậu và A Kiều mới là cữu mẫu của ta, số còn lại chỉ là những món đồ chơi thôi, hậu cung có hơn bảy trăm nữ nhân, là cữu mẫu của ta hết chắc?” Tào Tương chép miệng:” Nghe nói Lý phu nhân mùa đẹp lắm, nhất là múa ống tay áo, còn có thể vẩy mực vẽ tranh, vừa múa vừa vẽ, không biết huynh đệ ta có cơ hội xem không?”

Vân Lang hứng thú:” Thế sao?”

“ Đúng vậy, nghe nói là ý tưởng của Lý Duyên Niên, làm oanh động Trường An, giờ có rất nhiều người học theo lắm. Ngươi không tin đi hỏi Tư Mã Thiên, thế nào hắn cũng viết, thức ngủ cùng bệ hạ, cữu cữu ta muốn mỹ nhân có Lý phu nhân, muốn nam ...”

Vân Lang vội bịt miệng Tào Tương, tên này sau khi nhìn thấy Lý phu nhân liền điên rồi, ghen tỵ tới nói xấu cả cữu cữu của hắn.

Bình Luận (0)
Comment