Hàn Môn Kiêu Sĩ (Dịch-Hoàn)

Chương 343 - Chương 239: Đại Hội Cung Ngựa (Mười Sáu).

Chương 239: Đại hội cung ngựa (mười sáu). Chương 239: Đại hội cung ngựa (mười sáu).Chương 239: Đại hội cung ngựa (mười sáu).

Xuyên qua một hành lang, họ tiến vào Hạ Lâu. Lúc này, tiếng mắng chửi dường như đã ngừng lại, Lý Diên Khánh trông thấy Ngụy chưởng quỹ cúi đầu khom lưng cười bồi trước cửa một nhã gian xa xa:

- Mọi người cứ việc yên tâm, giờ ta đi mời Sư Sư cô nương tới, mọi người nhấp nháp Mi Thọ Tửu của chúng ta trước, chờ một lát, Sư Sư cô nương hóa trang xong lập tức tới ngay.

- Nhanh đi! Nhanh đi! Chúng ta không có kiên nhẫn.

Lý Diên Khánh nghe được giọng này, chính là giọng Tát Kim. Hắn không khỏi thầm mắng chưởng quỹ lấn yếu sợ mạnh, vì dõ đám mọi rợ Tây Hạ này, lại lấy Mi Thọ Tửu ra.

Lúc này, Vương Quý thấp giọng cười nói:

- Chúng ta đoán xem, chưởng quỹ giải quyết vấn đề này thế nào?

Lý Diên Khánh nhếch miệng:

- Cái này còn cần đoán sao? Chắc chắn tìm người giả mạo Lý Sư Sư thôi! Dù sao đám người này cũng chưa từng thấy qua Lý Sư Sư như thế nào.

- Sai! Ta cảm thấy chắc chắn là bỏ thuốc vào trong Mi Thọ Tửu, chờ họ tỉnh lại đã bị đưa tới quan nha. Quán rượu huyện Thang Âm đối phó vô lại gây chuyện chính là làm như vậy.

Lý Diên Khánh cảm thấy Vương Quý nói cũng có đạo lý, tìm nữ tử giả mạo Sư Sư, lỡ như bị Bá Vương ngạnh thượng cung, sẽ hỏng thanh danh của Sư Sư, quán rượu chắc chắn không làm như vậy, hạ dược là khả năng lớn nhất.

Lúc này, một võ sĩ Tây Hạ uống say đi ra, nhìn trái phải một chút hỏi:

- Ta muốn đi nhà xí, tiểu nhị ở đâu?

Lý Diên Khánh đẩy Vương Quý một cái:

- Dẫn hắn đi nhà xí!

Vương Quý thầm mắng mình không may, sớm biết liền không tới. Gã đành cười cười tiến tới nói:

- Ta là tiểu nhị, ta đưa đại gia đi nhà xí.

- Được! Sau này ta có thưởng.

Võ sĩ Tây Hạ dáng dấp vừa cao vừa lớn, một tay kéo Vương Quý ra, ôm cổ hắn, coi Vương Quý như một cây gậy chống. Vương Quý bị cánh tay đen thô mọc lông của gã xiết đến trợn trắng mắt, dẫn gã chậm rãi đi tới nhà xí.

Đi tới trước nhà xí, võ sĩ Tây Hạ buông Vương Quý ra, ra lệnh:

- Chờ ta ở chỗ này, sau này ta thưởng ngươi một trăm văn tiền.

Võ sĩ Tây Hạ tiến vào nhà xí, nhanh chóng truyền đến tiếng nôn mửa. Không bao lâu, liền thấy Lý Diên Khánh chạy tới từ phía Xuân Lâu. Vương Quý mặt mũi mất hứng oán trách hắn:

- Ngươi làm gì để ta dẫn hắn tới nhà xí, thiếu chút nữa đè chết ta!

Lý Diên Khánh không để ý tới lời oán trách của gã, nhỏ giọng nói:

- Chờ hắn đi ra, ngươi nói cho hắn biết, ngươi biết Lý Sư Sư đang ở Tuyết Đường Xuân Lâu, ngươi có thể dẫn hắn đi gặp trước một lần.

Vương Quý lập tức hoảng loạn nói:

- Nhưng ta không biết Tuyết Đường Xuân Lâu ở đâu? Ta lần đầu tiên tới đây.

- Ta vừa đi qua rồi, ngươi đi theo hành lang này thẳng đến cuối cùng, ba đại hán đứng ở cửa, đó chính là Tuyết Đường. Ngươi nói cho võ sĩ Tây Hạ, Lý Sư Sư đang bồi rượu trong phòng, mấy tiểu bạch kiểm bên trong không cho phép nàng đi bồi mọi rợ Đảng Hạng.

- Sau đó thì sao?

- Sau đó ngươi chạy về báo tin, cứ nói là đồng bọn của họ bị người khác đánh.

Vương Quý ngây ra một chút:

- Như vậy được chứ?

- Ngươi sợ cái gì, gáy của ngươi cũng không viết tên, nơi này không ai biết ngươi!

Lúc này, trong nhà xí truyền đến tiếng bước chân. Lý Diên Khánh trừng mắt nhìn Vương Quý, quay người vọt ra một bên.

Võ sĩ Tây Hạ nôn mửa sạch sẽ, lại thoải mái đi tiểu, lập tức tỉnh táo hơn không ít. Gã đi tới, thấy Vương Quý còn đang đợi mình, liền vỗ vai tán thưởng gã:

- Mặc dù người Hán không có tín dự, chẳng qua ngươi cũng không tệ lắm, cái này thưởng cho ngươi.

Gã rút tiền kín đáo đưa cho Vương Quý. Vương Quý nhận tiền vội vàng khom người cảm tạ, lại tươi cười nói:

- Không phải đại gia muốn tìm Sư Sư cô nương sao?

Võ sĩ Tây Hạ khẽ giật mình, lập tức vui mừng:

- Ngươi biết nàng ở đâu?

- Tiểu nhân biết, nếu không ta dẫn đại gia đi nhìn nàng một chút, nói không chừng còn có thể âu yếm trước.

Rượu tăng sắc đảm, võ sĩ Tây Hạ rung động trong lòng, vội vàng nói:

- Ngươi mau dẫn ta tới.

Vương Quý quay đầu vụng trộm nhìn đằng sau một chút, Lý Diên Khánh đã không thấy tăm hơi. Vương Quý hối hận phát điên, tại sao gã muốn đi theo tên này trở về, hắn trốn ở phía sau, cái gì cũng để gã ra mặt, đây coi là huynh đệ tốt gì?

Vương Quý thầm mắng trong lòng vài tiếng, đành mang theo võ sĩ Tây Hạ tiếp tục đi về phía trước. Đi chừng mấy chục bước, phía trước quả nhiên trông thấy ba đại hán dáng người khôi ngô chắp tay trước ngực, đứng trước một cánh cửa hoa lệ.

Vương Quý chỉ ba tên đại hán:

- Sư Sư cô nương đang ở trong phòng bồi mấy tên tiểu bạch kiểm uống rượu. Vừa rồi Sư Sư cô nương không đến cũng bởi vì mấy tiểu bạch kiểm bên trong giữ chân nàng, không cho phép nàng đi bồi mọi rợ Đảng Hạng uống rượu.

Mọi rợ Đảng Hạng là miệt xưng của người Tống với người Tây Hạ, thuộc về ngôn ngữ vũ nhục. Võ sĩ Tây Hạ cực kỳ thích đấu đá, lại uống rượu, nghe nói mấy tên tiểu bạch kiểm triều Tống kéo Lý Sư Sư không buông, còn nhục mạ bọn họ, trong lòng gã lập tức nổi giận, đẩy Vương Quý ra, sải bước đi lên.

Vương Quý thừa cơ quay người chạy. Lúc này, ba tên đại hán nhìn thấy võ sĩ Tây Hạ bước nhanh tới, một người trong đó tiến lên một bước quát:

- Nơi này không cho phép người rảnh rỗi tới gần!

Võ sĩ Tây Hạ nghe thấy trong phòng truyền đến tiếng cười duyên như chuông bạc của nữ nhân, càng nhận định đây là giọng của Lý Sư Sư, liền đẩy đại hán ra, đưa tay muốn đẩy cửa vào phòng. Mấy tên đại hán lập tức giận dữ, cùng giữ chặt gã:

- Hán tử không được vô lễ!

Đúng lúc này, một bát trà sứ màu đen đánh tới như thiểm điện, bộp một tiếng đánh vào gáy võ sĩ Tây Hạ. Bát trà cực kỳ nặng nề, lập tức đánh cho võ sĩ Tây Hạ đầu rơi máu chảy. Gã lảo đảo một cái, suýt nữa ngã sấp xuống.

Võ sĩ Tây Hạ sờ gáy, thấy tay dính đầy máu tươi sền sệt, trong lòng gã giận tím mặt, nổi giận gầm lên một tiếng, quay người đè đại hán cản mình xuống đất, nhấc quả đấm lớn như cái bình hung hăng đánh tới mặt đối phương.

Hai tên đại hán khác nóng vội, xông lên quyền đấm cước đá. Lúc này, đám nha nội đang uống rượu trong phòng nghe thấy bên ngoài có tiếng mắng chửi, vội vàng mở cửa ra. Hướng Tông đi đầu tiên, thấy ba tên thủ hạ đang đè đánh một đại hán.

Hướng Tông dựng mày lên, quát hỏi:

- Xảy ra chuyện gì?

- Hồi bẩm nha nội, tên mọi rợ này uống say, tới cửa khiêu khích, ra tay đánh người trước.

Hơn mười nha nội nghe nói lại có người dám đến cửa khiêu khích, họ lập tức giận dữ, tiến lên đá mấy cước, Hướng Tông càng ác độc nói:

- Hung hăng đánh cho ta, đánh chết ta phụ trách!

Có câu này của chủ nhân, ba tên đại hán ra tay ác hơn, tay đấm chân đá vào các chỗ trí mạng của võ sĩ Tây Hạ, đánh cho võ sĩ Tây Hạ liên tục kêu thảm, máu tươi phun tung tóe.

Đúng lúc này, một hồi bước chân dồn dập chạy tới, đám võ sĩ Tây Hạ vọt tới. Họ thấy mấy tên đại hán đè đồng bạn xuống đất đánh đạp, đồng bạn bị đánh cho thoi thóp.

Đám võ sĩ Tây Hạ lập tức đỏ mắt, rống giận vọt lên. Hơn mười nha nội sợ đến hồn bay phách tán, hô to một tiếng, chạy vào tỏng phòng, sợ hãi đến giọng nói cũng thay đổi:

- Mau đi báo quan!

Lúc tiếng kêu tiếng khóc thảm thiết truyền đến, Lý Diên Khánh và Vương Quý nhanh chân rời khỏi cửa nhỏ, rời khỏi Phàn Lâu. Vừa rồi Vương Quý còn nguyền rủa Lý Diên Khánh trong lòng, lúc này gã lại hớn hở khen:

- Lão Lý, một chiêu mượn đao giết người này rất cao minh!

Lý Diên Khánh cười nhạt một tiếng:

- Xung quan giận dữ vì hồng nhan mà! Nam nhân Tây Hạ cũng không ngoại lệ.

Lúc này, đám người Nhạc Phi tới đón:

- Xảy ra chuyện gì vậy?

- Không có việc gì!

Lý Diên Khánh cười khoát tay:

- Chúng ta tới cửa hàng Cao Dương uống rượu Lưu Hà, ta tiếp tục mời khách!

Vương Quý cũng cười ha ha:

- Không có việc gì! Không có việc gì! Đi uống rượu.

Mặc dù cuối cùng sự kiện ẩu đả ở Phàn Lâu bị quân đội tuần tra Ngự Nhai chạy tới ngăn cản kịp thời, nhưng vẫn tạo thành huyết án ba người chết nhiều người bị thương. Hai tên thủ hạ của Hướng Tông và võ sĩ Tây Hạ bị đánh chết, một tên thủ hạ khác bị đánh trọng thương, mà võ sĩ Tây Hạ bị đánh đập lúc đầu cũng vì trọng thương không chữa trị được mà chết.

Hơn mười nha nội cũng phải chịu cái giá thảm trọng, nhiều người bị đánh thành trọng thương. Trong đó Hướng Tông thảm nhất, hai đùi gã đều bị gãy. Thái Chinh bị đánh gãy ba xương sườn. Mũi Lương Tinh bị đánh gãy, mắt bị đánh chảy máu. Hơn mười nha nội còn lại ít nhiều bị thương. Đây là do mười mấy tên tiểu nhị liều mạng bảo vệ họ, mới khiến đám nha nội này tránh thương vong thảm hại hơn.

Chuyện Phàn Lâu tạo thành ảnh hưởng cực xấu, thậm chí kinh động tới Thiên tử Triệu Cát. Triệu Cát cực kỳ tức giận, ra lệnh cưỡng chế các nhà quyền quý ước thúc đệ tử, nghiêm cấm kết đảng, đồng thời hạ chỉ miễn đi chức vụ Tri Phủ Khai Phong Trịnh Cư Trung, miễn chức vụ Hồng Lư Tự Khanh Nghiêm Tuấn, ra lệnh Xu Mật Viện gửi thông điệp sứ thần Tây Hạ và Liêu quốc ở tại Biện Kinh, sau khi đại hội cung ngựa kết thúc, nhân viên liên quan phải lập tức trở về nước.

Chẳng qua chuyện này xảy ra vào ban đêm, lại là Phàn Lâu dân chúng bình thường không cách nào tiếp xúc. Sự kiện Phàn Lâu chỉ là thượng tầng Biện Kinh có phong thanh, tăng thêm các gia tộc quyền quý phong tỏa tin tức, khiến cho chuyện này cũng không truyền bá, không ảnh hưởng tới đại hội cung ngựa tiếp tục tiến hành.

Trời chưa sáng ngày tiếp theo, Lý Diên Khánh lại đeo cung xuất phát, chen chúc trong đám đồng bạn Nhạc Phi Vương Quý, đi về đại doanh hướng bắc. Hôm nay chính là ngày thi đấu cuối cùng của đại hội cung ngựa, cũng là trận tranh tài đặc sắc nhất, do mười tên tiễn võ sĩ Đại Tống cao cấp nhất mở ra trận tranh đấu thập cường đặc sắc tuyệt luân.

Bình Luận (0)
Comment