Hàn Môn Kiêu Sĩ (Dịch-Hoàn)

Chương 363 - Chương 258: Văn Kiện Từ Thái Học Tới.

Chương 258: Văn kiện từ Thái Học tới. Chương 258: Văn kiện từ Thái Học tới.Chương 258: Văn kiện từ Thái Học tới.

Biện Kinh, trước cửa phủ Thái tướng quốc trước cửa phủ, một quan viên hai mươi bảy hai mươi tám tuổi đang có vẻ lo lắng qua đi lại. Thi thoảng y lại rướn cổ lên nhìn hướng về phía trong cửa phủ, nhưng sau đó ánh mắt luôn là vẻ thất vọng.

Vị quan viên tuổi trẻ này quan viên chính là truyền thụ Tần Cối châu học Mật Châu. Hai năm nay, y luồn cúi khắp nơi, trăm phương ngàn kế để được triệu hồi về kinh thành. Mặc dù Tần Cối xuất thân bần hàn, nhưng nhà vợ y lại là hào phú đại tộc. Cha vợ Vương Trọng Sơn xuất ra hơn vạn quan tiền nhằm tính kế cho y. Cuối cùng, bọn họ tìm được đường ở cửa Trương Bang Xương. Trương Bang Xương đã đề cử Tần Cối cho Thái Kinh.

Buổi chiều tối hôm nay, Thái Kinh trong phủ tiếp kiến y. Y vô cùng hào hứng chạy đến, người gác cổng đi vào bẩm báo cho hắn, nhưng không thấy tin trở lại. Tần Cối đã đợi hơn nửa canh giờ, mắt thấy mặt trời ngã về tây, lòng y bắt đầu nóng như lửa đốt. Y lại tiến lên khom người thị vệ giữ cửa nói:

- Có thể giúp ta lại đi báo tin một chút được không? Ta đã đợi hơn nửa canh giờ.

Thị vệ lạnh lùng nhìn hắn một cái, nói:

- Rất bình thường, còn có quan viên chờ hai canh giờ liền. Ngay cả chút lòng kiên trì ấy ngươi cũng không có, thì tướng công dùng ngươi sao được?

Tần Cối không phản bác được, đành phải lui trở về góc tường tiếp tục thở dài thở ngắn. Nhưng không bao lâu sau, một quản gia liền vội vàng đi tới, nhìn chung quanh một chút hỏi:

- Tần Cối có đó không?

- Có, có.

Tần Cối nhanh chóng chạy tới luôn miệng thưa dạ.

- Tướng công muốn gặp ngươi, đi theo ta!

Quản gia quay người đi vào phủ, Tần Cối nhắm mắt theo đuôi. Không bao lâu, hai người đã tới bên ngoài phòng Thái Kinh. Quản gia quay người nói với Tần Cối: - Nơi này là ngoại thư phòng của tướng công. Quan triều có thể đi vào nơi này đều là người một nhà, Tần Quan phải tự mình nắm chắc cơ hội tốt này đấy.

Tần Cối lập tức thụ sủng nhược kinh, nói:

- Đa tạ đại viện nhắc nhở, Tần Cối vô cùng cảm kích!

- Đi theo ta.

Quản gia dẫn Tần Cối đi vào trong viện, báo trước cửa ra vào:

- Tướng công, Tần Cối đẫ đến!

- Để hắn vào.

Quản gia quay đầu đưa mắt liếc ra ý qua cho Tần Cối một cái. Tần Cối vội vàng sửa sang một chút quan phục rồi mới đi vào thư phòng. Trong thư phòng, Thái Kinh đang viết cái gì đó ngay bên phục án. Tần Cối liền vội vàng rạp người thi lễ, nói:

- Hạ quan Tần Cối tham kiến Thái tướng quốc!

Thái Kinh dùng bút chỉ chỉ bên cạnh cái ghế, nói

Cứ ngồi đó một lúc, ta viết xong ngay đây.

- Rõ.

Tần Cối đi đến trước ghế, cũng không dám ngồi xuống. Y khoanh tay đứng thẳng chờ đợi.

Thái Kinh lại viết một lúc nữa, sau đó mới để bút xuống, nhìn Tần Cối một chút, cười nhạt nói:

- Biết bản tướng tại sao muốn tìm ngươi đến không?

- Hạ quan không biết.

Thái Kinh cười cười, lấy ra lý lịch Tần Cối từ trước bàn ra, liếc qua hỏi:

- Ngươi là tiến sĩ cập đệ năm thứ tư Chính Hòa?

- Vâng! Hạ quan là hạng nhất Trạng Nguyên

- Đường đường là Trạng Nguyên làm sao lại đi làm trợ giáo Mật Châu. Cái này có chút buồn cười đấy! Ngươi đắc tội người nào, phải không?

Tần Cối có nỗi khổ khó nói. Vì y xuất thân bần hàn, vợ thì mãi sau khi y thi đậu giải nguyên mới cưới. Mà mặc dù là đại tộc Giang Ninh, nhưng địa vị lại không cao ở kinh thành. Nói ngắn gọn là y không có hậu trường, cho nên mới bị tống đi làm trợ giáo Mật Châu.

Tần Cối nửa ngày nói không nên lời một câu. Thái Kinh cũng không có làm khó cho y nữa. Lão lại tiếp tục nhìn lý lịch của y, nói:

- Khá lắm, năm thứ 6 Chính Hòa lại thi đậu Mậu Khoa vàTừ Học. Chẳngtrách Trương Bang Xươngđề cử ngươi. Quả thực tương đối có tài.

Thái Kinh quẳng lý lịch của y qua một bên, tựa lưng vào ghế cười nói:

- Trương Bang Xương đề cử ngươi làm học chính Thái Học. Chức quan tuy không cao nhưng rất quan trọng. Ngươi thấy mình có thể đảm nhiệm được không?

Tim Tần Cối nhảy lên. Y đã nghe nói Trương Bang Xương chuẩn bị đề cử y làm học chính Thái Học, nhưng quan trọng là Thái Kinh có đồng ý hay không. Hôm nay, Thái Kinh tiếp y, rõ ràng là bước quan trọng nhất. Y vội vàng tỏ thái độ nói:

- Hạ quan tuyệt sẽ không để tướng quốc thất vọng.

Từ năm ngoái, sau khi Đồng Quán thành công ở cuộc thi Cung Mã, thò được một tay vào Thái Học, thi thoảng y lại tìm các lý do để dò xét Thái Học. Y tìm Thái Học sinh ưu tú nói chuyện, động viên bọn hắn tập văn học võ rèn luyện sức khỏe.

Mà mùa xuân năm nay y lại đưa những Thái Học sinh mới nhập học đi quân doanh luyện tập. Đến giờ vẫn chưa có kết quả, đây rõ rành là sự can thiệp trắng trợn vào nội bộ Thái Học. Trong lòng Thái Kinh vô cùng bực tức, nhưng không biết làm sao. Y luôn muốn cử một học chính Thái Học, đánh tan ảnh hưởng của Đồng quán mà không tìm được người thích hợp.

Tần Cối là thí sinh phỏng vấn thứ tư của y. Ba người trước nếu không phải lý lịch không đủ thì năng lực lại thiếu khiến y không thỏa mãn. Tần Cối này lý lịch tốt, nhìn lại có chút khôn khéo. Không chừng, sẽ là một sự lựa chọn thích hợp.

Thái Kinh lại nhấp một ngụm trà, chậm rãi hỏi:

- Đầu năm nay ba trăm tên tân sinh Thái Học bị kéo đến quân doanh huấn luyện. Đoán chừng sang năm sau khi ăn tết xong mới về Thái Học. Trong số đó hẳn có rất nhiều kẻ không để tâm vào việc học hành nữa. Không biết ngươi sẽ ứng phó với việc này như thế nào?

Mặc dù Thái Kinh nói rất mập mờ, nhưng Tần Cối đã hiểu được tình huống cụ thể từ chỗ Trương Bang Xương. Y biết Thái Kinh đang lo lắng cái gì. Hai ngày nay y cũng chuyên môn suy nghĩ về chuyện này, trong lòng ít nhiều có một số cách đối phó. Tần Cối không chút hoang mang trả lời:

- Hạ quan cảm thấy đã có sĩ tử không quan tâm việc học, vậy cũng không cần tiếp tục học tại Thái Học. Cứ cho hắn đi tới nơi hắn cần đến là được.

Thái Kinh lập tức thấy hứng thú, truy vấn:

- Vậy cụ thể ngươi định làm thế nào nào?

- Hạ quan sẽ nhằm vào bọn chúng thực hiện khảo thí chuyên môn, sĩ tử, không đạt tự nhiên là mời hắn đi nơi khác, không cần ở Thái Học nữa.

Phương án của Tần Cối không phải quá làm cho Thái Kinh hài lòng. Nó có chút không rõ ràng, tỉ như hắn làm sao biết ai âm thầm theo Đồng Quán. Loại chuyện này sẽ không viết lên mặt, chỉ dựa vào khảo thí cũng không phân biệt được.

Tuy nhiên, thái độ cứng cỏi của Tần Cối khiến Thái Kinh rất hài lòng. Y gật đầu nói với Tần Cối:

- Việc chỉnh đốn đầu tiên của Thái Học là lấy chữ “nghiêm” làm đầu. Những Thái học sinh không đạt phải kiên quyết loại bỏ. Xưng danh Thái học sinh đệ nhất thiên hạ kỵ xạ thì phải để đến Võ học chứ không phải ở Thái học. Thế này đi, ta cho ngươi ba tháng, tạm thời nhậm chức học chính Thái Học. Nếu việc chỉnh đốn Thái học khiến ta hài lòng, ta sẽ chính thức bổ nhiệm ngươi, đồng thời kiêm luôn tiến sĩ Quốc Tử Giám. Hi vọng ngươi không làm ta thất vọng.

Tần Cối kích vô cùng, quỳ xuống khóc ròng ròng nói:

- Ơn tri ngộ của tướng quốc, Tần Cối khắc ghi trong tâm khảm!

Lý Diên Khánh đã ở quê hương được nửa tháng. Phụ thân Lý Đại Khí đã thuê thuyền chở sách về cho Lý Diên Khánh từ ngay sau khi hắn về quê được hai ngày. Điều này khiến Lý Diên Khánh có thể toàn tâm ứng phó với kỳ thi Khoa cử.

Trên thực tế, trải qua hơn một năm ròng rã dốc lòng học tập, hắn đã chuẩn bị khá ổn. Phương pháp học tập có hiệu quả từ đời sau khiến hắn có sự tiến bộ rất lớn. So với giải thử ban đầu, thực sự hắn đã ở một nấc thang cao hơn hẳn. Điều này khiến hắn tự tin gấp trăm lần, chỉ chờ ngày thi khoa cử tới.

Tin mơ, Lý Diên Khánh yên lặng đọc thuộc lòng hơn ba trăm bài thơ từ thời sau Nam Tống ở rừng cây phía sau nhà. Hắn đã vô thức biến những bài thơ này nằm lòng thành của mình, nhưng vì khoa cử, vẫn phải có sự chuẩn bị.

Viết thơ là điểm yếu lớn nhất của hắn. Hắn viết thơ tuy tương đối tinh tế nhưng cả cách viết lẫn ý tứ đều quá phổ thông. Nếu muốn trổ hết tài năng vẫn thiếu rất nhiều. Trong lúc bất lực, hắn chỉ còn cách duy nhất là tham khảo tác phẩm của các bậc tiền nhân.

- Tiểu quan nhân!” Nơi xa Trung thúc đang gọi hắn

Lý Diên Khánh bước nhanh ra khỏi rừng cây, chỉ thấy Trung thúc đứng phía cửa sau vẫy vẫy tay cho hắn. Lý Diên Khánh thấy giờ không còn sớm bèn thu dọn sách vở đi lên.

- Trung thúc, chuyện gì thế?

- Đây có một phong thư gấp, của kinh thành gửi tới.

Trung thúc đưa cho Lý Diên Khánh một phong thư. Hắn nhìn thì thấy là thư từ Thái Học gửi tới. Mở thư ra, bên trong có hai tờ giấy thư. Tờ thứ nhất là phiếu điểm thi niên có dấu in của Thái Học. Kinh Văn của hắn đạt điểm thượng, tạp văn thì đạt điểm hạ. Điều này dễ hiểu. Dù sao cũng có hai đề hắn không giải ra được. Phần thi thơ của hắn đạt điểm trung. Điểm tổng kết cuối cùng là điểm trung. Theo quy định của Thái học, hắn đã vượt qua kỳ niên khảo.

Lý Diên Khánh khẽ thở ra. Thái Học xem ra cho điểm không ngặt nghèo như hắn tưởng tượng. Hắn lại mở tờ giấy thứ hai. Điều khiến hắn bất ngờ là một tờ trách lệnh đã sửa. Đây là thư thông báo trách phạt ở hạng thứ ba của Thái Học, trên đó là lệnh thông cáo xóa tên và lệnh cưỡng chế nghỉ học.

Lý Diên Khánh nhìn nội dung. Bên trong thư yêu cầu hắn giải thích ba việc: Việc đầu tiên, tháng năm và tháng tám năm ngoái hắn ra ngoài học hai lần, tại sao không có chứng minh? Việc thứ hai, tại sao năm ngoái hắn không tham dự niên khảo, hơn thế lại trốn học nhiều lần. Hắn phải giải thích thế nào?

Chuyện thứ ba chính là chuyện hắn về quê ôn tập lần này. Tuy đã xin Thái Học nhưng trước khi Thái Học phê chuẩn hắn đã tự rời trường. Sau đó là yêu cầu hắn phải giải thích và tự kiểm điểm với Thái Học.

Ở phần tin cuối cùng, thư yêu cầu hắn trở về Thái Học ngay để giải thích, nếu không sẽ trực tiếp cưỡng chế nghỉ học theo quy định. Người ký tên là học chính Thái Học, Tần Cối.

Lý Diên Khánh trợn mắt há mồm. Tần Cối thế mà đã làm học chính Thái Học.

Bình Luận (0)
Comment