Hàn Môn Kiêu Sĩ (Dịch-Hoàn)

Chương 983 - Chương 840: Năm Nữ Góp Vốn

Chương 840: Năm nữ góp vốn Chương 840: Năm nữ góp vốnChương 840: Năm nữ góp vốn

Lý Diên Khánh lần đầu tiên nghe được thê tử xin hỗ trợ, hắn liền cười nói:

- Nói một chút, cần ta giúp đỡ chuyện gì?

- Là thế này. Sáng hôm nay, Thang Viên Nhi tới tìm ta, nàng muốn mua một mảnh đất, nhưng quá nhiều người xếp hàng, nàng sợ không lấy được khu vực tốt, xem có thể đặt trước từ bên trong hay không…

- Chờ một chút!

Lý Diên Khánh vội nàng ngăn Tào Uẩn lại:

- Thang Viên Nhi mua cho ai? Vương gia cũng mua mấy trăm mẫu đất tốt ở huyện Tiền Đường, họ cũng không thiếu đất nha!

- Dường như là phụ mẫu A La muốn mua, nàng cầu Thang Viên Nhi, Thang Viên Nhi liền quanh co tìm tới đầu ta.

A La là tiểu thiếp của Vương Quý, người Phủ Thái Nguyên, sinh cho Vương Quý một nữ nhi. Lý Diên Khánh vừa nghe liền hiểu được, đây chắc chắn là Thang Viên Nhi sinh lòng hẹp hòi, không muốn bán đất của Vương gia cho phụ mẫu A La, liền đánh chủ ý tới thành bắc.

Lúc này, Triệu Kim Nô ở bên cạnh đột nhiên hỏi:

- Hiện giờ trong thành còn bán đất không?

Mấy ngày nay, Triệu Kim Nô nghe ngóng đất đai khắp nơi trong thành. Mặc dù triều đình sẽ xây phủ Phò mã cho họ, nhưng Triệu Kim Nô vẫn muốn xây dựng một nhà tư mười mẫu. Nàng lại không muốn mua đất đai của Tào gia, nhưng hỏi mấy ngày đều không có thu hoạch gì.

Lý Diên Khánh vung tay:

- Đây là quan phủ đang bán đất đai nhà bình dân, ở sông Hoạn Đường phía bắc xa xôi. Mỗi gia đình chỉ có thể mua ba mẫu đất, không liẻn quan tới ngươi. Đất đai ta đã đáp ứng giải quyết giúp ngươi, ngươi đừng có gấp!

- Ta sao có thể không gấp được! Hiện giờ đã qua mấy ngày, thấy ngươi không hề đặt trong lòng, ngươi rốt cuộc có phải muội phu ta hay không?

Mọi người đã quen thuộc Triệu Kim Nô miệng rộng không cố kỵ, tất cad mọi người nhìn Lý Diên Khánh cười không nói. Lý Diên Khánh bất đắc dĩ, đành cười khổ một tiếng nói:

- Hướng gia có tòa biệt trạch, chiếm diện tích vừa vặn mười mẫu, cũng gần Tây Hồ. Quan phủ ra giá năm ngàn lạng bạc, vốn là quan trạch cho ta, ta liền tặng cho ngươi đi!

Triệu Kim Nô vui mừng:

- Ngươi ở quan trạch mười mẫu quá nhỏ, vừa vặn bán cho ta. Ta đi treo bảng hiệu, sau đó trả ngươi bạc.

- Tùy tiện ngươi đi chừng nào cũng được, ta đã mua lại tòa nhà này.

Tào Uẩn bên cạnh lại hỏi:

- Quan nhân, chuyện vừa hỏi có được hay không, nếu như thuận nước giong thuyền thì giúp nàng một chút, nếu như phiền phức thì thôi.

- Phiền phức đương nhiên không phiền phức, chẳng qua họ muốn mua bao nhiêu mẫu?

- Dường như muốn mua ba mẫu!

Lý Diên Khánh gật đầu:

- Ta nói chuyện với Vi Tri Huyện, ngươi để Thang Viên Nhi trực tiếp tới Huyện nha báo tên ta là được.

- Điều này sẽ không ảnh hưởng tới thanh danh của quan nhân chứ?

- Loại chuyện nhỏ này không nói tới ảnh hưởng thanh danh, cũng không phải cho nàng miễn phí, chỉ là xen vào giữa mà thôi.

Lúc này, Hỗ Thanh Nhi cười nói:

- Đã có thể kiếm lợi, chúng ta cũng mua chút đất xây nhà cho thuê kiếm lời!

Không chờ Lý Diên Khánh mở miệng, Tào Uẩn vội vàng ngắt lời Hỗ Thanh Nhi:

- Người khác đều có thể mua, chỉ duy chúng ta không thể mua. Quy củ trong này là quan nhân định ra, lỡ như chúng ta mua, người khác sẽ nói quan nhân lấy quyền mưu tư, làm hỏng thanh danh.

Lúc này Lý Diên Khánh hận không thể ôm thê tử hôn một cái, có vợ như thế còn cầu mong gì! Lý Diên Khánh bỗng nhiên sinh ra suy nghĩ trong lòng, dù sao thê tử ở nhà không có chuyện gì, có thể tìm chuyện cho họ làm một chút, kiếm chút tiền phấn son.

Nghĩ tới nơi này, Lý Diên Khanhd liền cười nói:

- Những sản nghiệp Hướng gia bán rẻ này, có quán trà không ai mjoons, các nàng có hứng thú mua lại kinh doanh hay không?

Tào Uẩn và Sư Sư chời không nói gì. Hỗ Thanh Nhi lại vội bỏi:

- Là quán trà gì, bán bao nhiêu tiền?

- Gọi là quán trà Hoàng Tiêm Chủy, ở đối diện Phong Nhạc Lâu, chiếm diện tích khoảng năm mẫu đất, chỉ cần năm ngàn lạng bạc.

- Năm ngàn lạng bạc!

Hỗ Thanh Nhi kinh hô một tiếng, nàng nhanh chóng tính toán trong lòng, đôi mắt mở to:

- Đó chính là hai vạn năm ngàn quan. Đại ca, vậy cũng quá đắt rồi!

Triệu Kim Nô cười phốc một tiếng phun trà ra ngoài, nàng vội vàng lau miệng chời nói:

- Không cần thì để cho ta đi!

Triệu Phúc Kim vội vàng kéo tay Nhị tỷ một chút:

- Nhị tỷ, đừng tham như thế có được không, cái gì cũng muốn!

Tào Uẩn mỉm cười:

- Mấy ngày nay Nhị tỷ đều đang mua đất, chắc chắn biết giá đất thị trường, nói cho chúng ta một chút đi!

Hỗ Thanh Nhi cũng phản ứng lại:

- Ta không nói không muốn, chỉ là không hiểu rõ giá thị trường.

- Được nha! Ta liền nói cho các ngươi một chút.

Triệu Kim Nô xắn tay áo một cái, bắt đầu kể như người kể chuyện:

- Lại nói giá đất phía tây phía nam của huyện Tiền Đường đắt nhất, càng tới gần Tây Hồ, giá tiền càng cao. Cũng giống vậy càng tới gần thành nam, giá cả cũng lên nhanh. Lấy giá đất của Phong Nhạc Lâu mà nói, một mẫu đất năm ngàn lạng bạc, đây là giá đất mấy tháng trước. Hiện giờ coi như ngươi ra một vạn lạng bạc một mẫu cũng không ai chịu bán cho ngươi, căn bản không mua được. Quán trà Hoàng Tiêm Chủy đối diện Phong Nhạc Lâu, giá đất giống nhau, quán trà năm mẫu đất chỉ bán năm ngàn lạng bạc, các ngươi nói có lợi hay không?

Hỗ Thanh Nhi tính toán trong lòng một cái, đôi mắt hạnh lại mở to:

- Mẹ của ta, chỉ riêng giá đất lợi nhuận gấp năm lần. Đại ca, dễ dàng như vậy tại sao không có người muốn?

Lý Diên Khánh cười cười, đó là bởi vì sản nghiệp khác kiếm được nhiều hơn, cửa hàng hơn hai vạn lạng bạc, quyền quý bình thường còn không để vào mắt, đương nhiên không muốn lãng phí danh ngạch quý giá ở đây.

- Như vậy đi! Các ngươi vừa vặn năm người, mỗi người bỏ ra một ngàn lạng bạc mua lại, về sau chia lợi nhuận cũng thành năm phần, tất cả mọi người có tiền son phấn rồi.

Chủ ý này không tồi, tất cả mọi người vui vẻ chạy về phòng cầm bạc. Ngay cả vợ cả ổn trọng như Tào Uẩn cũng cảm thấy làm mua bán nhỏ không ảnh hưởng toàn cục, nàng cũng trở về cầm bạc. Lần này Triệu Kim Nô tới Hàng Châu là quyết định lâm thời, không mang theo bạc, mua tòa nhà năm ngàn lạng bạc còn phải nợ tạm thời.

Cơ hội kiếm tiền tốt như vậy nàng cũng không muốn từ bỏ, nàng vội vàng nhỏ giọng nói với muội muội Triệu Kim Nô:

- Tứ muội, muội đệm trước giúp ta, sau này ta sẽ trả lại cho muội.

- Nhị tỷ, nếu không để ta bỏ ra tay tỷ!

- Điều này không thể được, tỷ muội ruột tính toán rõ ràng, đây là tiền son phấn của ta, đương nhiên ta sẽ tự bỏ tiền!

Triệu Phúc Kim cũng không thay đổi được, nàng vội vàng chạy về viện lấy tiền.

Đế cơ cũng không cần nói, mỗi người đều có đồ cưới phong phú của mình, tiền tháng cũng cực kỳ khả quan, tích lũy tháng ngày, giá trị bản thân đương nhiên không ít. Chẳng qua tiền này đều là của chính các nàng, coi như Phò mã cũng rất khó chiếm được tiện nghi.

Lý Diên Khánh đương nhiên cũng không thiếu tiền, bổng lộc của hắn cũng không nhiều, thu nhập chủ yếu bắt nguồn từ Bảo Nghiên Trai. Hắn có ba thành cổ phần Bảo Nghiên Trai, chỉ riêng tiền hoa hồng hàng năm đã có mấy chục vạn lạng bạc. Chẳng qua Lý Diên Khánh không cần nhiều như vậy, hàng năm phụ thân Lý Đại Khí sẽ cho hắn năm vạn lạng bạc tiền sinh hoạt. Sau khi có con, tiền sinh hoạt của hắn tăng tới tám vạn lạng bạc hàng năm.

Tào Uẩn đặt ra quy củ, ngoài chi tiêu gia đình ra, mỗi người đều có tiền lệ. Tào Uẩn lập thành vợ cả mỗi tháng năm trăm lạng bạc ròng, vợ cả trở xuống mỗi tháng bốn trăm lạng bạc ròng. Ngay cả Hỗ Thanh Nhi cũng có bốn trăm lạng bạc ròng, trong này bao gồm chi tiêu son phấn, quần áo, đồ trang sức vân vân, một năm cũng có năm sáu ngàn lạng bạc. Mặc dù chi tiêu lớn, nhưng góp nhặt cũng không nhỏ. Qua mấy năm, mỗi người đều có hơn vạn lạng bạc tích kiệm, hiện giờ lấy ra một ngàn lạng bạc đầu tư, đương nhiên là chuyện dễ như lật bàn tay.

Không bao lâu, tất cả mọi người lấy tiền trở về. Đương nhiên, một ngàn lạng bạc nặng tới sáu mươi ba cân, các nàng không thể di chuyển nén bạc nặng như vậy. Mỗi người đều cầm ngân phiếu do các tiệm bạc lớn phát hành, trăm lạng bạc một tấm. Lý Diên Khánh nhanh chóng nhận được năm trăm tấm ngân phiếu, hắn cười nói:

- Buổi chiều ta sẽ đi làm chuyện này, các nàng có thời gian có thể tới quán trà ngồi một chút, muốn thay đổi kinh doanh một chút cũng tùy các nàng.

Mấy nữ nhân thương lượng một chtú, quả thực quyết định buổi chiều tới quán trà ngồi một chút.



- Cái tên Hoàng Tiêm Chủy này không dễ nghe, có thể đổi tên khác hay không?

Cửa quán trà, Tào Uẩn ngửa đầu nhìn bảng hiệu bên trên cửa hàng, lông mày thoáng nhíu lại một cái nói.

Sư Sư vội vàng cười nói:

- Đại tỷ, Hoàng Tiêm Chủy là hàng hiệu ở Đông Kinh, nó xếp thứ bảy trong mười quán trà lớn tại Đông Kinh.

Từ sau khi Thái thượng hoàng Triệu Cát bị bắt tới phương bắc, tâm bệnh lớn nhất của Sư Sư cũng biến mất, tính cách cũng sáng sủa hơn rất nhiều. Ít nhất nàng không cần lo lắng bị nhận ra, dù cho ai đó nhận ra nàng chính là Lý Sư Sư năm đó, cũng không ai dám làm gì nàng. Huống chi nàng cũng đã được phong làm Thục Nhân tam đẳng Cáo Mệnh, có Cáo Mệnh trên người, nàng cũng hoàn toàn thoát khỏi xuất thân nhạc tịch.

Mấy quý phụ nhân như hoa như ngọc ngồi mấy chiếc xe ngựa xinh đẹp quang lâm quán trà, một nhóm lớn nha hoàn thị nữ đi theo phía sau. Chưởng quỹ đương nhiên phải đích thân ra nghênh đón, gã đứng một bên nghe được mấy lời quý phụ nhân nói, trong lòng gã bỗng nhiên hiểu được, mấy người này chắc chắn chính là đông chủ mới.

Ngay vừa rồi, người ở Huyện nha tới nói cho gã, quán trà đã được năm quý phu nhân mua lại, lúc này so sánh, không phải chính là các nàng sao?

Mặc dù người Huyện nha chưa nói cho gã biết thân phận của đông chủ mới, nhưng chưởng quỹ hiểu được trong lòng, người có thể mua sản nghiệp của Hướng gia, tuyệt đối không phải người bình thường.

Gã vội vàng tiến tới cười bồi nói:

- Mấy vị khách quý, mời lên lầu ngồi!

Triệu Kim Nô cười hỏi:

- QUán trà chiếm diện tích năm mẫu, chẳng lẽ chỉ có một ngôi lầu này?

- Phu nhân có chỗ không biết, quán trà ngoài tòa lầu này, còn có bốn tòa viện nhỏ. Chẳng qua bởi vì đông chủ tiền nhiệm xảy ra chuyện, cho nên mấy ngày nay tạm thời không mở hậu viện, chỉ mở tiền lâu. Chẳng qua buổi chiều hôm nay đã cởi niêm phong, còn phải quét dọn lần nữa, ngày mai bốn viện nhỏ mới có thể kinh doanh bình thường. Mời mấy vị phu nhân lên tầng hai uống trà trước.

Tào Uẩn gật đầu:

- Vậy thì lên tầng hai đi!

- Có khách quý, lên Phù Dung Đường!

Chưởng quỹ hô lớn một tiếng, mấy trà kỹ xinh đẹp đi xuống, khuôn mặt tươi cười tới đón.

Phù Dung Đường là nhã thất lớn nhất và xa hoa nhất quán trà, chia làm hai gian trong ngoài. Năm tên thị nữ và năm nữ hộ vệ ngồi uống trà nghỉ ngơi ở gian ngoài, năm nữ chủ nhân thì ngồi gian trong uống trà nói chuyện phiếm.

Chưởng quỹ tự mình sắp xếp hai trà kỹ tốt nhất pha trà cho các nàng, gã cười rạng rỡ hỏi:

- Xin hỏi năm vị phu nhân là từ quý phủ nào?

Hỗ Thanh Nhi nhanh mồm nhanh miệng, vung tay nói:

- Bốn người chúng ta là người nhà Lý Thái Úy, vị phu nhân này là vợ của Tào Phò mã.

Chưởng quỹ sợ hãi run rẩy, hóa ra là người nhà của Lý Diên Khánh, vợ của Tào Phò mã không phải là Đế cơ sao?

- Tiểu nhân thất kính! Thất kinh!

Chưởng quỹ vội vàng cúi người chào.

Tào Uẩn khẽ cười nói:

- Xin hỏi chưởng quỹ họ gì? Người ở nơi nào?

- Không dám nhận, tiểu nhân không dám họ Từ, người Phủ Khai Phong, ngài là… Tào phu nhân?

Từ chưởng quỹ rất có ánh mắt, nhìn Tào Uẩn là chính thê, đó hẳn là con gái Tào gia.

Tào Uẩn cười gật đầu:

- Chưởng quỹ ánh mắt tốt, năm tỷ muội chúng ta hôm nay mua quán trà này lại, cũng chỉ là mua chơi đù, không có chú ý nhiều chuyện kinh doanh, về sau làm phiền Từ chưởng quỹ nhiều hơn.

- Hóa ra là năm vị đông chủ mời, tiểu nhân nhất định sẽ tận tâm kinh doanh, vẫn xin năm vị đông chủ về sau chiếu cố nhiều hơn.

- Chúng ta sẽ chiếu cố, về sau uống trà giữa trưa sẽ không tới Phong Nhạc Lâu, cứ tới đây, giữ một gian viện nhỏ cho chúng ta.

- Vậy thì giữ Mai Viện, thanh u yên tĩnh, cũng thoải mái nhất, ngày mai mọi người tới, bên kia sẽ thu dọn xong.

Tào Uẩn hỏi mọi người một chút, liền vui vẻ đáp ứng:

- Vậy thì trưa mai tới, cũng mang theo quan nhân nhà ta tới, ngươi giữ lại căn viện.

Đúng lúc này, bên ngoài truyền tới tiếng ồn ào, liền nghe có người hung hăng hô to:

- Lão tử mặc kệ, Phù Dung Đường là lão tử đặt trước, gọi người bên trong lập tức xéo đi cho ta!

Bình Luận (0)
Comment