Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 1000

Vừa mới nghĩ đến như vậy, thì đã lập tức thấy hai cái máy có hình thù kỳ lạ đang mở ra, ở chính giữa là một đống linh kiện màu bạc. 

Người máy đó móc ra cánh tay cơ giới, phát ra tiếng "Răng rắc", lắp ráp thành một hình người.

Cái đầu treo sau lưng Hòa Ngọc cũng bị lấy ra, cậu ném nó đi. Cái đầu dừng ở một vị trí, các khớp xương lập tức liên kết lại, thân thể bắt đầu hoạt động, một người đàn ông mắt đen tóc bạc đã được lắp ráp thành công trước mặt bọn họ.

Sau khi lắp ráp xong, người nọ chớp chớp mắt, giật giật cánh tay.

Người máy Eugene đã hoạt động trở lại.

Vừa thấy bộ dạng của người nọ, tiến sĩ Cam Luân lập tức đen mặt: "Không phải đã sai người xử lý rồi sao? Sao tên đó còn ở đây?"

Biểu cảm trên khuôn mặt của trưởng cai ngục Laners cũng vô cùng khó coi, gã đưa đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm về phía Eugene: "Người máy của hành tinh Cơ Giới, tại sao lại ở trong ngục giam này? Rốt cuộc nó trà trộn vào đây bằng cách nào?"

Tiến sĩ Cam Luân tức giận: "Tôi còn đang muốn hỏi cậu tại sao cậu lại đưa người máy vào trong phòng thí nghiệm của tôi!"

Điều này thật sự rất kỳ lạ. 

Chưa kể người máy không thể tham gia vào thí nghiệm của tiến sĩ Cam Luân, cho nên chúng sẽ không được gửi đến phòng thí nghiệm dưới mặt đất này. Chưa nói đến nhà tù giam chết chóc, sẽ không bao giờ nhốt người máy của hành tinh Cơ Giới.

Trong nháy mắt Laners đã nghĩ ra rất nhiều âm mưu, gã lạnh lùng nói: "Điều quan trọng bây giờ chính là g**t ch*t bọn họ."

Tiến sĩ Cam Luân: "Bây giờ vòng tay đã không thể kiểm soát được bọn họ, giết bằng cách nào?"

Eugene cúi đầu xuống, mái tóc bạc khẽ chuyển động, gã nhếch miệng cười, trong mắt phảng phất hiện lên vẻ đào hoa, phong lưu, giọng nói mang theo ý cười: "Có thể coi như là đã được hồi sinh, ngộp chết tôi rồi."

Lời nói kia vừa dứt, gã trực tiếp giơ tay ra. 

Cánh tay máy móc bắt đầu di chuyển, nối thiết bị máy cưa từ máy móc của anh ta lại.

Lần trước trải qua phó bản ở hành tinh Tài Nguyên đã giúp cho gã được nâng cấp. Thực lực của Eugene cũng đã tăng lên rất nhiều lần, cưa điện có răng cưa dày hơn so với lần trước Hòa Ngọc được thấp, nhìn qua cũng có thể thấy đã cứng hơn.

"Oanh..." Một âm thanh vang lên. Mọi người còn chưa kịp phản ứng, cưa điện đã bắt đầu hướng tới lồng giam. Âm thanh chói tai vang lên, ồn ào đến mức khiến cho tai đau nhức.

"Ầm ầm ầm..."

Âm thanh của cưa điện vẫn tiếp tục vang lên, chỗ gã tấn công là chỗ mà Lăng Bất Thần đã tấn công vào trước đó. Nhìn chung thì nó cũng đã có dấu vết bị tấn công, bây giờ lại thêm những đợt bị cưa điện tác động, cuối cùng cũng cưa được cái lồng.

Khi chiếc lồng đã bị phá vỡ, trang bị thuộc tính của cái lồng cũng đã bị phá hư, mấy người bọn họ thành công trốn thoát.

Mọi thứ xảy ra quá nhanh, từ lúc Eugene được lắp ráp thành công, lại đến lúc Eugene đột nhiên ra tay, mạnh mẽ phá vỡ cái lồng giam, một cách lưu loát, không hề dừng lại, cuối cùng là nhanh chóng kết thúc.

Khóe miệng Eugene gợi lên một nụ cười xấu xa, gã giơ cánh tay màu bạc lên và thổi, giọng nói không nhịn được có vẻ tự mãn: "Thế nào? Lăng Bất Thần, khả năng tấn công diện rộng của cậu thì mạnh hơn, nhưng về mặt chiến đấu đơn mục tiêu thì vẫn không bằng tôi."

Lăng Bất Thần: "Việc phá hủy lồng giam, không phải là một trận chiến một mình có thể làm được."

Eugene cười: "Vậy chúng ta tìm một cơ hội để so tài đi."

Nói xong, tầm mắt của mọi người đều nhìn về cái bóng phía trước, cũng chỉ là hình ảnh phản chiếu mà thôi, bọn họ cũng không có ý định sẽ công kích, chỉ là lạnh lùng nhìn mấy người kia.

Tiến sĩ Cam Luân và trưởng cai ngục Laners đều có sắc mặt vô cùng khó coi.

Hòa Ngọc đưa tay lên đẩy mắt kính, bình tĩnh nói: "Tiến sĩ Cam Luân, nếu không muốn ngục giam này bị đảo lộn long trời lở đất, tại sao ông không cho chúng tôi ra ngoài?"

Lần thứ nhất nói tiến sĩ Cam Luân thả bọn họ ra ngoài mục đích là để kéo dài thời gian, nhưng lần này chỉ là thuận miệng hỏi. Cậu biết, người này nhất định sẽ không thả bọn họ ra ngoài. Mặc kệ khi nào, ở đâu, loại thí nghiệm này phải được thực hiện sau lưng mọi người.

Chưa kể tiến sĩ Cam Luân còn rất chú ý đến bọn họ, mà cho dù ông ta có không quan tâm đến bọn họ, cũng sẽ không thả bọn họ sống sót ra ngoài tiết lộ bí mật.

Nhưng...

Nếu không để bọn họ ra ngoài thì bọn họ cần tìm một cách để phản kích. 

Mà Hòa Ngọc hiểu rất rõ cách để phản kích trong những tình huống như thế này.

Bình Luận (0)
Comment