Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 1020

Eugene đau đầu.

Gã ném Trấn Tinh cho Hòa Ngọc, cánh tay cưa điện của gã lộ ra, nhào về phía quái vật.

Tiến sĩ Cam Luân thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt tối tăm.

Laners ở bên cạnh, bình tĩnh nói: "Nhìn kìa, tiến sĩ, ông không cần phải lo lắng về cơ thể thí nghiệm số 5. Nếu họ đến để cứu số 5, thì họ sẽ giữ số 5. Nếu ông vướng bận vì số 5, ông sẽ khiến bọn họ được lợi."

Tiến sĩ Cam Luân không nói gì.

Laners tiếp tục nói: "Giờ chỉ cần để như vậy, nếu bọn họ không chịu đựng nổi thì đương nhiên sẽ cầu cứu ông, lúc đó ông lại bắt bọn họ lại làm thí nghiệm."

Tiến sĩ Cam Luân cuối cùng không thể nhịn được nữa, trừng mắt: "Nếu họ chết thì sao?"

Khuôn mặt Laners không chút thay đổi, ánh mắt lạnh như băng: "Thà chết cũng không chịu làm vật thí nghiệm của ông, vậy thì đáng chết, đổi một nhóm thí nghiệm là được rồi."

Tiến sĩ Cam Luân: "Cậu không hiểu đâu, đây là lần đầu tiên tôi thấy được vật thí nghiệm tốt như vậy."

Ánh mắt của ông ta lộ ra vẻ hoang mang: "Tôi luôn cảm thấy những người này không giống như người vào tù, giống như những thiên tài hàng đầu của Liên Bang chúng ta..."

Trẻ tuổi như vậy, mạnh mẽ như vậy, lại có năng lực ý chí như vậy, hoàn toàn xứng đáng với hai chữ thiên tài.

Laners cũng cảm thấy kỳ lạ, nhưng gã không nghĩ nhiều, cũng không cần phải suy nghĩ nhiều, chỉ thản nhiên nói: "Mặc kệ lai lịch của bọn họ là gì, đã tới nơi này rồi thì không thể để bọn họ còn sống sót đi ra ngoài."

Tiến sĩ Cam Luân ngừng nói chuyện, nhìn chằm chằm vào màn hình, bàn tay của ông đặt trên một phím, cực kỳ cảnh giác chuẩn bị sẵn sàng để giết vật thí nghiệm trên tầng 6 bất cứ lúc nào, đảm bảo tính mạng của cơ thể thí nghiệm số 5 và những người khác.

Theo suy nghĩ của ông ta, số 5 và những người khác hữu ích hơn so với các vật thí nghiệm trên tầng 6.

Đặc biệt là số 2 vừa thu hút sự chú ý của ông ta, cái tên đánh đàn kia.

Laners nhìn thoáng qua, mỉm cười: "Tiến sĩ, ông lo lắng như này, thậm chí sẽ làm cho họ còn sợ hãi hơn. Tôi đề nghị ông nên tiếp tục thử nghiệm, tôi sẽ giúp ông xem."

Tiến sĩ Cam Luân nghi ngờ nhìn gã, đôi mắt tràn ngập sự nghi ngờ.

Laners buông tay: "Ông có thể yên tâm rằng một khi bọn họ muốn chết, tôi sẽ cứu bọn họ ngay lập tức. Hơn nữa, chỉ cần để cho quái vật trên tầng 6 chế ngự họ, miễn là vẫn còn thở, tiến sĩ vẫn còn có thể sử dụng nó."

Tiến sĩ Cam Luân cũng nghĩ vậy, ông ta dặn dò: "Vậy cậu nhớ giúp tôi chăm sóc bọn họ, không thể để cho họ chết."

Laners: "Yên tâm đi, tiến sĩ."

Tiến sĩ Cam Luân quay lại để tiếp tục thí nghiệm, ở đây có một cơ thể thí nghiệm khiến ông ta cảm thấy hứng thú, thật ra ông ta đã sớm nghĩ ra muốn tiếp tục làm thí nghiệm, chỉ là không bỏ Trấn Tinh được.

Bây giờ, có Laners nhìn chằm chằm bọn họ, ông ta vui vẻ quay lại để làm thí nghiệm.

Tất nhiên, ông ta đã không mang cơ thể thí nghiệm số 3 rời đi, mà trong phòng thí nghiệm này, thỉnh thoảng cũng có thể nhìn xem tình hình của Hòa Ngọc và những người khác.

Laners nhìn màn hình với khuôn mặt không biểu cảm.

Gã sẽ không ra tay đâu.

Gã mong đợi những người này chết trong tay của vật thí nghiệm.

Gã không giống như tiến sĩ Cam Luân, người chỉ có một lòng một dạ nghiên cứu, gã có thể cảm thấy mối đe dọa mà nhóm người này mang lại cho gã, nếu đã có mối đe dọa, cho dù là vật thí nghiệm tốt cũng không thể...

Bình Luận (0)
Comment