Chủ nhiệm khối: "..." Ông ấy bị chọc tới nổi nóng, chuẩn bị tiếp tục tấn công.
Ông chú căng tin: "Khoan đã, cái đấy không phải của cô sao?" Ông ta nhìn nhân viên vệ sinh.
Vẻ mặt của nhân viên vệ sinh cũng ngây ra, bà ngẩng đầu nhìn cái chổi linh hoạt gợi đòn kia, lẩm bẩm: "Là của tôi, nhưng mà... Hóa ra thứ này là trang bị phi hành sao?" Bà vẫn luôn tưởng rằng nó là trang bị chiến đấu không có chút tác dụng nào hoặc là trang bị phòng ngự. Chưa bao giờ nghĩ tới món đồ chơi này còn có thể bay.
Nhưng cũng có thể hiểu được mà, con mẹ nó ai lại thử ngồi lên cái chổi rồi bay cơ chứ!!!
Rốt cuộc là tên điên nào đã chế tạo một trang bị đặc sắc như thế, một cái chổi lại là trang bị phi hành?? Nhân viên vệ sinh có kiến thức rộng rãi cũng không giấu được sự buồn bực.
Trang bị phi hành đặc sắc như thế này, thế mà Hòa Ngọc cũng có thể nghĩ tới để sử dụng được, thật sự là.... xứng đôi vừa lứa mà.
Hòa Ngọc thở dài một hơi ở trên bầu trời.
Cậu giơ tay sờ sờ hạt châu ở ngay cổ, lại cúi đầu nhìn cái chổi dưới chân mình.
Cho nên... Quả nhiên là càng xui xẻo, càng nguy hiểm thì vận may càng lớn sao? Có lẽ là cậu đã tìm ra được phương pháp chính xác sử dụng trang bị cái chổi này, thông tin về trang bị này nhảy ra thông báo
— [Một món trang bị phi hành có bề ngoài xấu xí nhưng vô cùng cao cấp, người chế tạo: Ly Trạm.]
Hòa Ngọc hơi nhướng mày. Đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy ở phần thông tin của trang bị có để tên người chế tạo, Ly Trạm? Đây là ai thế?
Cậu không biết, nhưng bình luận lại bị toàn những tiếng chửi "đờ mờ" che phủ:
"Đờ mờ, đờ mờ!!"
"Trạm Thần! Hóa ra là do Trạm Thần chế tạo!!"
"Con mẹ nó, trận thi đấu này còn có cả trang bị do Trạm Thần chế tạo sao. Hu hu hu, quá kích động rồi."
"Không còn cách nào, ai bảo lúc chế tạo trang bị, vì để bảo vệ kỹ thuật chế tạo mà không cho ai xem chứ? Cho nên chúng ta cũng không biết đó là do Trạm Thần chế tạo... Một cái chổi."
"Hòa Ngọc! Cậu ta có tài đức gì mà có được trang bị của Trạm Thần!"
...
Mặc kệ trang bị này là do ai chế tạo, thế nhưng quả thật vô cùng có ích. Ít nhất bây giờ, Hòa Ngọc giẫm lên nó, có thể linh hoạt né tránh công kích của cao thủ cấp S, giúp cậu giữ được mạng mình.
Eugene và Trấn Tinh giơ ngón cái lên. Người anh em, vẫn là cậu có cách.
Vạn Nhân Trảm ở trên tường còn chưa xuống: "..."
Gã, không, phục!! Gã nhảy từ trên tường xuống, xông tới: "Hòa Ngọc, chỉ là nhờ mày có nhiều may mắn, nhiều trang bị, nếu không mày tuyệt đối sẽ không - A!"
Gã quá ồn ào, bị nhân viên vệ sinh bực mình đánh bay đi. Vạn Nhân Trảm lại dính lên trên tường. Miệng gã sùi bọt mép, nhưng gã vẫn không chọn rời đi, cũng rất ngoan cường đấy. Gã nghĩ, số phiếu của Hòa Ngọc không đủ, lại không giết được ông chú căng tin, kết cục chờ đợi cậu vẫn chỉ có một.
Gã, muốn, chờ, xem!
Trấn Tinh cũng có trang bị phi hành, là một con thuyền nhỏ, đây là dáng vẻ thường thấy của trang bị phi hành ở Liên Bang Vũ Trụ, cái chổi kia của Hòa Ngọc... giống với cậu, đều là những thứ đặc sắc.
Eugene thấy thế, lập tức theo Trấn Tinh lên thuyền, cùng bay lên. Trong tình huống bình thường, loại trang bị phi hành thế này chỉ có thể chịu được tải trọng của một người, nhưng Trấn Tinh không nặng, Eugene của hành tinh Cơ Giới nhẹ vô cùng, cho nên thuyền nhỏ mới có thể chở cả hai người đi tới bên cạnh Hòa Ngọc.
Phi thuyền vừa mới tới gần cái chổi lập tức vụt đi, bảo trì khoảng cách với bọn họ, giống như thể nó đang ghét bỏ.
Trấn Tinh, Eugene: "..." Thật sự muốn đánh nó mà.
Hòa Ngọc chỉ vào nó: "... Nó tự có hành vi của mình, không liên quan tới tôi."
Eugene: "Cho nên bây giờ phải làm gì tiếp theo?" Hòa Ngọc không rời đi được, cũng không giết được người, thật là tiến thoái lưỡng nan.
Hòa Ngọc nghe vậy cụp mắt nhìn về phía năm cao thủ cấp S ở bên dưới, thật ra bọn họ cũng không cực kỳ muốn g**t ch*t mấy người Hòa Ngọc, nếu không cho dù cậu bay lên cao bọn họ cũng có thể cùng vây quanh tấn công.
Bốn người cấp S, thêm một người cấp SS, chỉ cần bọn họ cố gắng, Hòa Ngọc có bay cỡ nào cũng vô dụng. Mục đích của đám người kia là ngăn cản bọn họ giết ông chú căng tin.
Hòa Ngọc nghĩ nghĩ, nói: "Biện pháp duy nhất bây giờ chắc là chỉ có trao đổi."
Mọi người sửng sốt. Ngay cả các cao thủ ở bên dưới cũng nhìn về phía cậu, ánh mắt nghi ngờ.
Hòa Ngọc: "Chúng ta làm một cuộc giao dịch đi."