Cậu vừa dứt lời, không khí lập tức trở nên yên lặng, ngay cả tiếng thở cũng không còn nghe thấy nữa.
Hiện trường dường như đóng băng. Mọi người đều nhìn về phía Hòa Ngọc, không một ai là ngoại lệ, trong ánh mắt của họ tràn đầy kinh ngạc, không thể tin nổi những gì đang xảy ra.
"Tí tách -" Máu vẫn đang rơi từng giọt, sắc mặt của Hòa Ngọc càng ngày càng tái nhợt, nhưng với vẻ mặt lãnh đạm cùng ánh mắt kiên định không hề lung lay đó, người khác khó lòng nghi ngờ những gì cậu ấy nói.
Một lúc sau, ông chú căng tin khàn khàn nói: "Cháu vừa nói cái gì, nói lại lần nữa đi."
Hòa Ngọc bình tĩnh nhắc lại: "Đúng là có tám hung thủ, nhưng người thứ tám bị giết không phải là thật, đó chỉ là thế thân, hung thủ thật sự vẫn đang còn sống."
Hơi thở của ông chú căng tin lập tức trở nên nặng nề, nhìn chằm chằm vào Hòa Ngọc: "Cháu nói bậy nói bạ."
Nhân viên vệ sinh cầm vũ khí trong tay, ánh mắt sắc lẹm nói: "Thầy Hòa à, có những chuyện không thể đùa được đâu, nếu cậu bịa chuyện để giữ mạng, vậy thì cậu chỉ có nước chết nhanh hơn thôi."
Hòa Ngọc lắc đầu, giơ tay đẩy gọng kính: "Trước tới nay cháu chưa bao giờ lấy sự thật ra đùa giỡn, hơn nữa, cháu làm sao có thể qua mắt được mọi người, không phải sao?"
Hiện trường lại im lặng lần nữa. Lời nói của cậu kích động rất mạnh đến mọi người, ông chú căng tin tưởng rằng mình đã trả được mối thù này, nhưng lại suýt nữa thả kẻ chủ mưu thật sự đi.
Sau khi Trấn Tinh và Eugene nghe cậu nói "giết nhầm người" thì tinh thần trở nên hoảng hốt, trên mặt được viết lên các câu:
Tôi là ai? Tôi đang ở đâu? Tôi đang làm gì?
Bình luận đang trống không, lại được vuốt lên:
"Để tôi đi xem cậu ta nói thật hay giả."
"Tất nhiên là giả rồi, cái này tự cậu ta biết."
"Nếu như cậu ta đoán đúng thì tôi đảm bảo là cậu ta bật hack."
"Tôi luôn đi theo cậu ta suốt cả chặng đường, thật không biết cậu ta phát hiện chuyện này từ lúc nào?"
"Thật ra cũng không quá khó hiểu, khi tất cả mọi người đang truy lùng hung thủ, thì chỉ có Hòa Ngọc điều tra về Anna và Yuno cũng như tám hung thủ, cậu ta đã lấy thông tin, sau đó đến tìm hiểu từng tên một."
"Đây là năm cao thủ cấp S, trừ phi cậu ta đang kéo dài thời gian, chờ chúng ta bỏ phiếu cho cậu ta, nếu không sẽ không dám lừa bọn họ."
"Wow, nếu như cậu ta nói thật thì tôi sẽ quỳ lạy cậu ta, quả thật là quá đỉnh!"
Ông chú căng tin không để ý khóe miệng mình đang rỉ máu, trong mắt ông ta bây giờ chỉ là Hòa Ngọc, giọng nói khàn đặc vắt ra từ cổ họng, khó khăn hỏi: "Cháu, sao cháu lại chắc chắn như vậy?"
Lúc này Hòa Ngọc cũng không úp mở hay làm ra vẻ bí ẩn, thẳng thắn nói: "Qua điều tra và phân tích, xác suất chính xác là hơn tám mươi phần trăm." Cậu nhìn nhân viên vệ sinh: "Ngay từ đầu mọi người đã nghi ngờ người chết thứ tám phải không, cô đã nghi ngờ rồi tiếp cận cậu ta, chính cô đã nói với cháu cậu ta rất l* m*ng cục cằn đúng không?"
Nhân viên vệ sinh lặng lẽ gật đầu. Dường như nhóm cao thủ cấp S đã bị một thằng nhóc dắt mũi. Nhưng những gì cậu nói, bọn họ không thể phủ nhận.
Giết nhầm rồi. Chuyện mà không một ai biết thì chàng trai này lại biết rất rõ.
"Sau khi mọi người tiếp cận với người chết thứ tám đó, lại phát hiện cậu ta thực sự là hung thủ, thường xuyên bắt nạt bạn học, bất chấp thủ đoạn. Hơn nữa gia cảnh cậu ta rất bí hiểm, có thể dàn xếp chuyện này là điều hoàn toàn hợp lý. Nhưng bởi vì không có bằng chứng xác thực nên mọi người vẫn luôn để ý đến cậu ta." Giọng nói của Hòa Ngọc bình tĩnh như trần thuật lại sự việc. Mọi chuyện xảy ra khi cậu chưa từng đặt chân đến ngôi trường này, nhưng cậu nói với giọng điệu như thể đã tận mắt chứng kiến mọi chuyện.
Điều đáng sợ hơn là những gì cậu nói đều là sự thật.
Ông chú căng tin cùng mấy người càng ngày càng căng thẳng, nhìn chằm chằm vào cậu.
"Sau đó, cuối cùng mọi người cũng tìm được manh mối, mọi người đã tìm ra được đồ của Anna ở một chỗ giấu rất sâu trong tủ đồ của người thứ tám bị giết." Hòa Ngọc nhìn bọn họ, nói với giọng chắc chắn: "Chắc chắn trình tự là như thế này có đúng không?"
Nhân viên vệ sinh thốt lên: "Sao cậu biết?"
Hòa Ngọc cười nói: "Bởi vì rất dễ để suy đoán mà, nhất định là trình tự này, cũng chỉ có thể là trình tự này. Hung thủ thật sự sau khi phát hiện ra các người đang điều tra tên chết thứ tám, như vậy hợp tình hợp lý đổ tội lên tên chết thứ tám kia."
"Đó là một người rất thông minh, cậu ta luôn ẩn nấp trong trường để tìm cơ hội trốn thoát. Lúc cậu ta g**t ch*t Anna và Yuno, cậu ta không lường trước được hậu quả, cậu ta vốn cho rằng gia thế sẽ giúp cậu ta giải quyết ổn thỏa, nào ngờ có rất nhiều cao thủ đang truy lùng cậu ta."
Hòa Ngọc nhún vai: "Tôi muốn nhấn mạnh một lần nữa, cậu ta vô cùng thông minh, cậu ta không chuyển trường là bởi vì cậu ta biết nếu chuyển trường thì mọi người sẽ để ý đến cậu ta, vì thế cậu ta cứ lẩn trốn và theo dõi mọi người hành hạ nhóm người kia, cậu ta vẫn luôn ở đó, cậu ta biết nếu không để mọi người giết đủ các hung thủ thì vụ giết người này sẽ không bao giờ kết thúc, vì vậy cậu ta đã tìm một người thế thân."