Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 126

Hơi thở của gã trở nên nặng nề, toàn thân như đang bốc khói.

Hòa Ngọc tiếp tục cười nói: "Lẽ nào anh không thể làm chút gì đó sao? Đến phó bản này ngồi không hưởng lợi thôi à?" 

Sau đó, cậu giải thích: "Có phải anh không hiểu thế nào là ngồi không hưởng lợi, tức là trong cái phó bản này là kẻ vô dụng, không giúp được gì cũng không chịu làm gì." Giọng điệu không nhanh không chậm, từng chữ như một nhát dao chí mạng.

Vạn Nhân Trảm: "..." 

Toàn thân gã như bị sét đánh, tức giận đến nỗi muốn giết người, nhưng lại đau lòng phát hiện những gì Hòa Ngọc nói đều là sự thật. Trong chiến đấu, gã không đánh lại cao thủ cấp S. Thực sự đến bây giờ gã vẫn chưa hiểu những gì Hòa Ngọc đã phân tích lúc trước.

Hòa Ngọc: "Vì thế, việc duy nhất anh có thể làm đó là dọn nhà vệ sinh, để không uổng công vô ích anh đến đây lần này." Sau khi nhân viên vệ sinh bị bại lộ, hôm nay chưa cải trang được gì chứ đừng nói dọn nhà vệ sinh. Từ đó đến nay nhà vệ sinh chưa được dọn, vô cùng bẩn thỉu.

Trấn Tinh và Eugene nín cười.

Hòa Ngọc: "Hai người phải giám sát anh ta, nhất định phải dọn cho sạch đó."

Trấn Tinh, Eugene: "..." Hớ 

-- Bọn họ chỉ ở đó hóng chuyện, sao lại bị liên lụy rồi.

Hòa Ngọc cười cười: "Không đồng ý sao?" Cho dù rất bối rối nhưng nụ cười và giọng điệu này làm cho người khác nổi hết gai ốc, dường như họ chỉ cần nói "không" thì sẽ có chuyện không hay xảy ra. 

Nghĩ đến vì để hoàn thành phó bản này mà Hòa Ngọc phải mặc đồ con gái, hai người bất đắc dĩ gật đầu.

Hòa Ngọc mỉm cười quay người, vẻ mặt cau có khó chịu vừa rồi tan biến, trở lại với gương mặt lãnh đạm thường ngày. Quả nhiên lúc tâm trạng không tốt thì làm người khác đau khổ, lúc đó sẽ thấy dễ chịu hơn.

Bình luận:

"Mẹ nó, đây là Hòa Ngọc lúc tức giận, quả nhiên không thể chọc cậu ta tức điên lên."

"Mẹ, cậu ta biết cách hành hạ người khác thật, Vạn Nhân Trảm dọn vệ sinh, e rằng cả đời gã chưa bao giờ làm việc đó."

"Hahaha, này thì chọc giận Hòa Ngọc, đáng."

"Thảo luận nghiêm túc một chút, Hòa Ngọc có thế đóng giả Anna không, có thể thực sự thu hút hung thủ không?"

"Không biết, họ chỉ có ba ngày, phải thử nhiều cách khác nhau."

"Tôi thấy không khả thi, hung thủ vẫn ung dung như vậy, có người lật tung mọi ngóc ngách gã ta đều không hoảng sợ thì Anna giả có thể dụ gã ta sao?"

"Cứ chờ xem sao."

Vạn Nhân Trảm đứng trong ký túc xá, bực bội nói: "Cần chờ bao lâu nữa?"

Trấn Tinh cầm ly nước, vẻ mặt lạnh lùng dựa vào giường, không hề để ý đến gã.

Trong mắt Eugene tràn đầy gian xảo: "Lần đầu tiên mặc váy thì phải làm quen một chút, đoán là cậu ấy cần ổn định tâm lý chút chút mới bước ra được."

Bình luận: "Chắc là Hòa Ngọc đang thay quần áo, vì thế phòng phát sóng của cậu ấy đã bị làm mờ, không nhìn thấy thứ gì."

Bình luận: "Mong chờ."

Bình luận: "Đoán là phải lâu nữa mới ra."

Bọn họ đều cho rằng phải chờ rất lâu, nhưng thực tế, vừa mới dứt lời thì cửa nhà vệ sinh đã mở ra rồi.

Bình Luận (0)
Comment