Liên quan đến "thuật trang điểm" làm người khác kinh ngạc của Hòa Ngọc, rất nhanh đã được bàn luận sôi nổi trong quảng trường trò chuyện của show sống còn.
"Đây chắc là thuật dịch dung trong Dương Đại Hiệp."
"Đúng đấy, kỹ thuật này quả thật rất đỉnh, liệu có bí mật nào không, tôi cũng muốn học."
"Mẹ nó, Trái Đất thực sự là hành tinh rác sao? Tại sao cái thứ gì cũng có vậy, tôi thấy Trái Đất không nên làm hành tinh rác nữa, hoàn toàn có thể gia nhập Liên Bang Vũ Trụ được rồi."
"Báo chí của Liên Bang đều đã đưa tin rồi, cái mà được gọi là võ hiệp Trái Đất chỉ là tiểu thuyết hư cấu, không đáng để được nhắc đến đâu, được chưa?"
"Tôi đồng ý, thực sự cho rằng hành tinh rác thì có gì tốt đẹp."
"Có điều công tâm bàn về Hòa Ngọc thì đúng là cậu ta rất đỉnh, vốn đ* cho rằng kế sách này sẽ không được hiện thực, hung thủ thì ẩn náu quá kỹ, nhưng Hòa Ngọc đã ra tay, tự nhiên tôi cũng thấy yên tâm."
Tuyển thủ số 2333 Hòa Ngọc ngoài việc năng lực chiến đấu kém, còn lại cái gì cũng cực đỉnh, đặc biệt là chiêu này, trời ơi, chấn động.
Bằng nhiều cách khác nhau mà những bình luận này đều đã xuất hiện trên bình luận, vì thế rất nhanh khán giả của Trái Đất đều đã đọc được.
Do đó, hot search của Trái Đất.
#Thuật trang điểm Trái Đất, bạn xứng đáng được có.
#Giáo trình hướng dẫn thuật trang điểm.
Trường đào tạo Lê Minh.
Hiệu trưởng đang rất bận, rất nhiều học sinh muốn chuyển trường, gần đây phụ huynh vẫn luôn bắt chẹt, hiệu trưởng rất muốn giữ những học sinh này ở lại vì vậy vẫn tiếp tục trao đổi bàn bạc với phụ huynh. Nhưng sự bận rộn của ông ta lại cho mấy người nhóm Hòa Ngọc một cơ hội.
Chiều hôm đó, chủ nhiệm khối bước vào từng lớp học, đặc biệt nhấn mạnh: "Khu lớp học cũ xảy ra chút sự cố, từ nay các em không được phép tới đó, nghe rõ chưa?" Các học sinh bối rối nhìn nhau.
Chủ nhiệm khối sắc mặt nghiêm túc, nhấn mạnh lại: "Khu lớp học cũ xảy ra chuyện như thế, các em không được gây thêm rắc rối nữa."
Nhưng lời nói này - Dường như đã khơi dậy tính tò mò của không ít người.
Chuyện của Anna và Yuno vẫn chưa làm lớn, rất nhiều người vẫn chưa biết nhưng cũng có không ít lời đồn đại, thật giả không ai biết, học sinh rất khó phân biệt. Nhưng bọn họ đều biết chuyện xảy ra ở khu lớp cũ. Thế nên bây giờ ở đó lại có chuyện gì nữa sao, lại xảy ra chuyện gì.
Sau khi chủ nhiệm khối nói xong liền rời đi, một lúc chủ nhiệm lớp lại tới nhắc thêm lần nữa xong rồi cũng vội vã rời đi, nhìn theo hướng thì hình như đang đi về phía khu lớp học cũ, sau đó không thấy quay trở lại nữa.
Trong lớp liền diễn ra một cuộc thảo luận sôi nổi.
Vạn Nhân Trảm nói to: "Sao không được đi xem, chủ nhiệm cũng không nói rõ ràng."
Eugene gật đầu: "Đúng vậy, mọi người có ai biết đã xảy ra chuyện gì không?"
Tất cả đều lắc đầu.
Trấn Tinh: "Có ảnh hưởng đến chúng ta không đây."
Vạn Nhân Trảm: "Ai mà biết, hay là chúng ta đi xem xem thế nào."
Vừa dứt lời, cả lớp rơi vào sự yên lặng kỳ lạ. Nhưng trên mặt rất nhiều học sinh xuất hiện sự lay động, con trai của lứa tuổi này có tính tò mò rất mạnh. Và vì thế, đợi tới giờ nghỉ ngơi buổi tối, Vạn Nhân Trảm, Eugene, Trấn Tinh cùng các học sinh sẽ đi xem.
"Bây giờ chúng ta đi, nhẹ nhàng thôi." Vạn Nhân Trảm thấp giọng nói.
Eugene thêm chút lửa: "Dù sao chúng ta cũng sắp chuyển trường rồi, trước khi chuyển đi tò mò chút cũng chẳng sao đâu."
Trấn Tinh nặng nề gật đầu.
Eugene: "Lớp phó học tập, đi không?" Bọn họ đều là học sinh chuyển từ trường khác tới, đến đây chưa được bao lâu lại không tiếp xúc gần gũi với các học sinh khác nên rất khó để học sinh khác tin tưởng, nhưng lớp phó học tập thì lại khác.
Lớp phó học tập gật đầu: "Đi, chỉ là đi xem xem thế nào, cũng không thể xảy ra chuyện gì, hơn nữa chúng ta lại đông người."
Luật thì đối với ai cũng như nhau, mọi người đều biết. Ngay cả một lớp phó học tập hướng nội trước nay, không tiếp xúc với người khác cũng đồng ý đi, một lúc sau rất nhiều người rục rịch xuất hiện tạo thành một nhóm người rất đông đảo.
Eugene đảo mắt một lượt nhìn qua những người sắp tham gia, ghi nhớ gương mặt của họ.
"Không được đi." Đột nhiên một giọng nói vang lên.
Mọi người nhìn về phía đó. Lớp trưởng ở phòng bên cạnh ngăn cản họ, những lúc không có chủ nhiệm, quản lý học sinh là nhiệm vụ của lớp trưởng. Vì thế cậu ta nghiêm mặt, lời nói sắc bén: "Mọi người đang làm gì vậy? Chủ nhiệm khối và chủ nhiệm lớp đã nhắc nhở rồi, không được đi xem."
"Chúng tao cứ đi đó, thì sao nào?" Vạn Nhân Trảm không thuận mắt với thái độ "ngoan ngoãn nghe lời" của lớp trưởng.
"Tôi sẽ báo cho thầy cô, cậu không cần tín chỉ nữa sao?" Lớp trưởng lạnh lùng nói.
Sau đó, rất nhiều người đã rút lui.
Eugene nói to: "Chúng tôi sắp chuyển đi rồi, còn cần tín chỉ gì nữa, vụ án giết người chấn động như vậy chưa chắc ngôi trường này đã trụ lại được, trước khi chúng tôi chuyển đi thì xem chút có sao đâu."
Sắc mặt lớp trưởng khó coi, lầm lỳ nhìn bọn họ. Eugene nhìn lại cậu ta bằng một vẻ mặt vô tội.
Cuối cùng thì lớp trưởng cũng tránh sang một bên: "Các cậu đi đi, ngày mai tôi sẽ nói lại với thầy giáo."
"Đi!" Vạn Nhân Trảm dẫn đầu, theo sau là nhóm học sinh hào hứng đi qua lớp trưởng đang đứng đó, hướng về phía khu lớp cũ.
Lớp trưởng nhìn mấy học sinh không đi, nhẹ nhàng nói: "Đi nghỉ hết đi, đừng để ý đến bọn họ, ngày mai sẽ bị thầy phạt thôi."
"Được, lớp trưởng." Những học sinh này lại tiếp tục nằm xuống.
Nhóm Vạn Nhân Trảm rời đi mà không có trở ngại nào, nhân viên vệ sinh và chú bảo vệ đều ẩn mình trên đường, bọn họ rất thuận lợi xông thẳng vào dưới khu lớp học cũ mà không bị các lãnh đạo khác của trường phát hiện.
Chú bảo vệ: "Có tác dụng gì không đây?"
Nhân viên vệ sinh: "Chắc là có, lúc tôi thấy Hòa Ngọc cải trang thì giật bắn cả mình."
Quả nhiên, nửa tiếng sau, đám học sinh chạy về với đ*ng q**n ướt sũng. Còn có người vừa khóc vừa la hét thảm thiết.
"Có ma, có ma!"
"Anna sống lại rồi, Anna sống lại rồi."