Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 193

Sau một lúc lâu, anh ta như nghĩ đến cái gì đó, hai mắt hơi híp: "Lúc mày nghĩ ra cách ở ải thứ nhất, cũng bởi vậy mà Vạn Nhân Trảm và Lăng Bất Thần bạo phát ra lực lượng sao?"

Vạn Nhân Trảm cũng nghĩ đến cảnh tượng một mình gã cầm búa chặt đầu người đá. Cảm giác lúc ấy cả đời gã sẽ không quên, bản thân gã như đột nhiên có được năng lực vượt qua chính bản thân.

"Nhưng mà giờ chúng ta không có nhiều người như vậy." Vạn Nhân Trảm nói. Dựa theo giải thích lúc đó của Hòa Ngọc, gã và Lăng Bất Thần có thể bộc phát ra sức mạnh đáng sợ như vậy là vì những người khác và bọn họ tạo thành "sức mạnh xâu chuỗi". Lực công kích của gã là chồng lực công kích của mọi người lên. Mạnh như vậy cũng là đương nhiên. 

Nhưng hiện tại bọn họ chỉ có bốn người, trong đó hai người vẫn năng lực chiến đấu tám điểm và năng lực chiến đấu đánh gà chín mươi chín điểm. Mà nếu bọn họ muốn đối mặt với quái vật thì phải mạnh gấp bội so với người đá ở ải thứ nhất. Cho dù "trận pháp" của Hòa Ngọc khả thi, bọn họ kết hợp lại cũng không đánh thắng được. Người của đội một hợp lại cũng không đánh thắng được.

Hòa Ngọc nghe vậy, nở nụ cười lắc đầu: "Không, bây giờ không cần trận pháp, ít người không dùng trận pháp được."

"Vậy còn có cách nào nữa?"

Hòa Ngọc nói: "Hệ thống của tôi chỉ cần đúng, có rất nhiều cách, dù sao, các anh hợp năng lực chiến đấu lại là thành số liệu mà hệ thống của tôi thì không phải vậy." Cậu nhìn về phía Vạn Nhân Trảm: "Còn nhớ trận đấu tôi từng sử dụng Thái cực không?"

Đồng tử Vạn Nhân Trảm co rụt lại, rồi lại mở to hai mắt nhìn. Năng lực chiến đấu của Hòa Ngọc 8 điểm, một chưởng đánh bay gã, cũng vì một chưởng kia gã vẫn nhận định Hòa Ngọc là cao thủ.

Bên cạnh, Trảm Đặc lờ mờ hỏi: "Thái cực gì, chúng mày đang nói cái gì vậy?"

Lăng Bất Thần khẽ nhíu mày, lập tức nghiêng đầu: "Mượn lực Thái cực sao?"

Hòa Ngọc gật đầu, lại lắc đầu: "Đúng, mượn lực có thể dùng, nhưng chỉ là một hướng thôi, mà hiện tại chúng ta không thích hợp. Tôi chỉ lấy Thái cực làm ví dụ, Thái cực quá ôn hòa, hiện tại chúng ta thích hợp với một loại khác." Cậu nhìn mọi người, cả người đứng thẳng tắp dáng vẻ đầy tự tin, cho dù đã nói xong và trọng tâm đề tài là đánh nhau nhưng cậu vẫn rất bình tĩnh, vẫn duy trì dáng vẻ ung dung, không nhanh không chậm nói: "Chúng ta thích hợp với việc hút năng lượng của quái vật, đưa vào cơ thể của các anh, tạm thời cường hóa cho các anh rồi lại đánh nó."

Lăng Bất Thần bừng tỉnh đại ngộ: "A, tôi hiểu rồi, Hòa Ngọc, cậu có thể hút năng lượng sao?"

Hòa Ngọc gật đầu: "Vẫn chưa thử, nhưng chắc là vấn đề không lớn." Thử nghiệm mấy lần rồi lại nghiệm chứng mấy lần, cộng thêm việc cậu vận dụng nguyên lý đối với năng lực chiến đấu và đã nghiên cứu mấy lần để tăng trí lực, về việc hút năng lượng, cậu nắm chuôi chắc chín phần.

"Đợi một chút!" Vẻ mặt Vạn Nhân Trảm lờ mờ hỏi: "Hai chúng mày đang nói cái gì vậy, sao tao nghe không hiểu gì cả, cái gì mà tá lực đả lực, hút năng lượng, tạm thời cường hóa, sao tao không hiểu gì vậy."

Trảm Đặc gãi đầu: "Tao cũng không hiểu, rốt cuộc hai người họ đang nói cái gì vậy?" Hai tên quái thai này đúng là không nên ở cùng nhau. Cho dù một người giỏi hơn cả một người khác cũng không sao, lại còn nói những điều bọn họ không hiểu.

Bình luận: "Bọn tôi cũng không ai hiểu."

Bình luận: "Rốt cuộc hai tên rác rưởi này đang nói gì vậy, nghe đỉnh thật sự."

Bình luận: "Có đôi khi Hòa Ngọc thật sự vượt qua tưởng tượng, nếu lần này cậu ta vẫn thành công, tôi liền quỳ với cậu ta."

Bình Luận (0)
Comment