Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 258

"Vạn Nhân Trảm!"

"Vạn Nhân Trảm!"

Đoàn Vu Thần vừa hét vừa quạt.

Trong biển lửa, một bóng người cháy xém chậm rãi đứng dậy, khàn giọng nói: "Ông đây còn chưa chết đâu!"

Vào giây cuối cùng khi vẫn còn tỉnh táo, Vạn Nhân Trảm nghĩ kỹ.

Có đi hay không?

Tiêu phiếu bầu là có thể rời đi, phiếu của gã đủ rồi.

Gã đang định sử dụng nó thì bỗng nhiên chạm vào một thứ khác - thuốc viên bảy sao Hòa Ngọc đã đưa cho gã.

Quả nhiên không hổ là thuốc viên bảy sao, chỉ cần còn hơi thở thì có thể hồi phục lại được.

Vạn Nhân Trảm đứng lên từ từ, cả người như hóa thành than, không nhìn rõ mặt mũi.

Vào lúc gã đứng dậy, giống như cả thế giới đang hát cho gã nghe, ngọn lửa đã được dập tắt.

Nhìn thấy gã, cho dù là Hòa Ngọc, Lăng Bất Thần hay Đoàn Vu Thần đều thở phào nhẹ nhõm, trông có vẻ thư thái.

Đoàn Vu Thần kinh ngạc chạy tới, nhanh chóng dập tắt chỗ lửa ở phía rồi khiêng gã lên đảo.

Lăng Bất Thần đỡ Hòa Ngọc đứng dậy, Vạn Nhân Trảm cháy đen được Đoàn Vu Thần khiêng, gã giật giật khóe miệng, chế nhạo: "Cùi bắp, mày kém quá đi, nóng có tí thôi mà đã ngất xỉu rồi." Rõ ràng là ngất vì hấp thu năng lượng, Vạn Nhân Trảm toàn nói linh tinh.

Hòa Ngọc mở mí mắt, mặt không chút thay đổi nói năm chữ: "Than đen, xấu quá đấy."

Vạn Nhân Trảm: "..." Gã lập tức rống to: "Ông đây cứu mấy người thì ông đây chính là anh hùng đấy, còn không mau cảm ơn ông đây."

Hòa Ngọc gật đầu: "Đúng là có chút ngu ngốc, nhưng vào thời khắc quan trọng thì vẫn đáng tin."

Vạn Nhân Trảm: "Mày không chửi tao ngu thì mày chết à?"

"Biến thành than đen rồi mà vẫn còn nói nhiều như thế."

"Này này này!"

Nghe thấy cuộc trò chuyện này, Lăng Bất Thần mỉm cười, cậu ấy có khuôn mặt hiền lành và nụ cười rất ưa nhìn, giọng nói cũng dịu dàng: "Tốt quá rồi, chúng ta vẫn còn sống."

Đoàn Vu Thân đang khiêng Vạn Nhân Trám cũng mỉm cười. Đúng vậy, thật tốt, ải thứ năm kết thúc, tất cả họ vẫn còn sống.

Bình luận:

"Không biết tại sao, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy khá phức tạp."

"Xem đánh nhau nhiều rồi, cảm thấy bọn họ thế này cũng tốt đấy chứ."

"Huhuhu, tốt quá, đội này mặc dù hai yếu hai mạnh, nhưng hai người yếu lại không kéo chân sau, Hòa Ngọc còn là người phụ trợ mạnh nhất, được quá đi."

"Đột nhiên có chút khó chịu, đây là thi đấu về mặt chiến đấu, cuối cùng vẫn sẽ phải đi về hướng đấy thôi."

"Ải thứ năm kết thúc, bọn họ cần nhanh chóng bỏ phiếu rồi."

Phần thưởng của cấp độ này rất phong phú. Mỗi người không chỉ được một món trang bị, mà sau khi dập tắt được ngọn lửa trong địa ngục lửa, họ còn nhìn thấy một số loại thực vật mọc lên trong ngọn lửa, chúng được gọi là cỏ lửa ở Liên Bang. Đây là một trong những nguyên liệu để bào chế thuốc viên và rất quý.

Đoàn Vu Thần khiêng Vạn Nhân Trảm đi phía trước, tác dụng của thuốc viên bảy sao vẫn còn, cơ thể của gã đang dần dần hồi phục. Vạn Nhân Trảm nguyền rủa: "Mẹ kiếp, ông đây đóng góp nhiều nhất nhưng tại sao đồ lại chia đều chứ?"

Đoàn Vu Thần: "Không phải cho mày chọn trước sao? Hòa Ngọc còn nhường cho mày mà." Đoàn Vu Thần và Lăng Bất Thần mỗi người một cây cỏ lửa, Hòa Ngọc và Vạn Nhân Trảm mỗi người hai cây, bốn trang bị thì cho Vạn Nhân Trảm chọn trước, sau đó đến Hòa Ngọc, Đoàn Vu Thần, Lăng Bất Thần.

Vạn Nhân Trảm không phục: "Hòa Ngọc cùi bắp, toàn chọn mấy thứ không có tác dụng gì, cậu ta chọn trước hay chọn sau thì có gì khác nhau đâu, ý ông đây là cỏ lửa." Gã chọn khoáng thạch mạnh nhất để nâng cao năng lực chiến đấu của mình. Hòa Ngọc vẫn chọn thuốc viên bảy sao không có trang bị năng lực chiến đấu. Bình thuốc viên kia được đưa ra, Hòa Ngọc lại có được nó một lần nữa, cho dù là chọn sau hay chọn trước Hòa Ngọc cũng không thèm để ý trang bị năng lực chiến đấu. 

Về việc này, Vạn Nhân Trảm không khỏi phàn nàn vài câu.

Đoàn Vu Thần nhếch miệng cười: "Có lợi thì phải lấy chứ, tại sao tao không thể lấy cỏ lửa, quạt Ba Tiêu mà mày dùng là ai rèn hả?"

Vạn Nhân Trảm không biểu cảm: "Hòa Ngọc."

Đoàn Vu Thần: "..." Anh ta ho khan một tiếng: "Không sao, dù sao chúng ta cũng là một đội, phải phân chia hợp lý, bây giờ là ai đang cõng mày hả?" Đương nhiên anh ta biết bây giờ mình đang lợi dụng người ta, thực ra bọn họ cũng lợi dụng Hòa Ngọc ở mấy cấp độ trước. 

Nhưng đây là một trò chơi chiến đấu, nếu không chú ý thì sẽ mất mạng. Khi mạng sống được đặt lên hàng đầu thì thể diện cũng không còn quan trọng nữa.

Bình Luận (0)
Comment