Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 262

Gã nhảy dựng lên khỏi mặt đất, rít gào nói: "Hòa Ngọc!! Mày mới chính là nội gián?! Đờ mờ, che giấu quá kỳ mà!" Gã nhắm về phía Hòa Ngọc nói: "Lừa tao lâu như vậy, ông đây muốn giết mày!"

Hòa Ngọc chẳng hề động đậy, khẽ cười: "Tôi bỏ phiếu cho - Vạn Nhân Trảm."

Vì thế, bước chân Vạn Nhân Trảm đột nhiên khựng lại. Gã tiêu hai trăm nghìn phiếu rời đi, đôi mắt đỏ bừng, trừng mắt nhìn Hòa Ngọc giống như muốn ăn thịt người. 

Vào lúc bóng dáng gã biến mất, gã rít gào nói...

"Hòa Ngọc!! Mày chờ đó cho ông đây, chờ vòng tiếp theo, chắc chắn ông đây sẽ là người đầu tiên g**t ch*t mày!"

"Còn tin mày thì tao là chó!!"

[Bình luận: Bây giờ xem ra vòng tiếp theo Hòa Ngọc sẽ không được tốt lắm nha.]

[Bình luận: Đắc tội quá nhiều người, cho dù là vì an toàn, người đầu tiên bị g**t ch*t cũng sẽ là cậu ta.]

[Bình luận: Vòng đầu tiên mấy người cũng nói như vậy, chắc chắn Hòa Ngọc sẽ chỉ có kết cục là chết, bây giờ cậu ta chơi bùng nổ, loại hết một đám người khỏi cuộc chơi.]

Vạn Nhân Trảm cùng với tiếng gào rống và căm tức, sự phẫn nộ của mình tiến vào trạm trung gian. Rồi sau đó nhận được vài ánh mắt đồng tình. 

Vạn Nhân Trảm cầm rìu, cả người sắp hỏng mất, chém lung tung khắp nơi, chửi ầm cả lên. Kể từ khi gã biết được chân tướng rồi bị Hòa Ngọc ép phải rời đi, mọi việc chỉ có vài phút ngắn ngủi, gã không kịp bộ lộ sự tức giận phẫn nộ của mình với Hòa Ngọc, cũng không kịp chửi mắng Hòa Ngọc.

Tất cả tiếng mắngc chửi và sự tức giận của gã đều được thể hiện ở trạm trung gian, để cho chính gã xem.

Mà ở giữa sân thi đấu.

Hòa Ngọc lấy kính mắt từ trong túi ra, đeo lên. Lúc nãy ở Địa ngục rực lửa mắt kính thiếu chút nữa là bị nóng chảy, Hòa Ngọc đã bỏ nó vào trong ba lô. Bây giờ cậu đeo mắt kính lên, bộ dáng lãnh đạm càng trở nên rõ ràng hơn. Cậu giơ tay đẩy đẩy mắt kính, biểu cảm rất bất đắc dĩ: "Tôi cũng không có cách nào, cũng là vì muốn sống thôi." Cậu không chỉ muốn sống mà còn muốn thắng.

Đoàn Vu Thần bò dậy khỏi mặt đất, anh ta nhìn Hòa Ngọc, cười lạnh: "Cậu đừng quên còn có tôi, năng lực chiến đấu của cậu quá kém, dù sao cũng không thắng được, lúc nào tôi cũng có thể rời đi." Nhưng mà trước khi anh ta rời đi, anh ta có thể âm thầm hại chết Hòa Ngọc ở ải thứ sáu!

Hòa Ngọc lạnh nhạt nhìn anh ta.

Giọng nói Đoàn Vu Thần thay đổi: "Nếu cậu đồng ý dạy tôi phương pháp rèn, vậy tôi sẽ giúp đỡ cậu qua ải thứ sáu, giúp cậu thành công thăng cấp, không ở ải thứ sáu -"

Đột nhiên Hòa Ngọc nói: "Đoàn Vu Thần, anh có biết vì sao tôi bí quá hóa liều, muốn để đám người các anh rời đi không?"

Đoàn Vu Thần sửng sốt, mờ mịt nhìn cậu.

Hòa Ngọc cười khế: "Thật ra, muốn qua ải còn rất nhiều phương thức, ví dụ như là ở cửa thứ ba loại Early, cửa thứ tư loại một người nữa, tới bây giờ sẽ còn dư lại tám, à không đúng, là bảy người. Harvey là tự chết."

Đoàn Vu Thần nhìn cậu chăm chú, đôi môi mấp máy.

Hòa Ngọc: "Bây giờ có bảy người, tôi có thể khiến các anh nghi ngờ lẫn nhau, khiến các anh không thể nghi ngờ tôi rồi các anh sẽ tùy thời cơ biểu quyết loại trừ một người, còn dư lại sáu người, nếu phát hiện vẫn chưa tìm ra được nội gián, vậy các người sẽ làm gì?"

Vẻ mặt Đoàn Vu Thần trầm xuống: "Rốt cuộc cậu muốn làm gì?" 

Nếu thật sự theo như cách nói của Hòa Ngọc, sáu người bọn họ nhất định sẽ lựa chọn tiến vào ải thứ sáu, sau đó sau khi thăng cấp, hoặc là vào lúc gặp nguy hiểm sẽ dùng phiếu rời đi. Nói như vậy... Hòa Ngọc có thể an toàn che giấu, hơn nữa còn có thể thành công qua ải. Có điều, cậu lựa chọn loại trừ một đám người bọn họ, sau khi hoàn thành ải thứ năm cũng chỉ còn dư lại hai người, đồng thời thân phận nội gián của cậu cũng bị bại lộ.

Ải thứ sáu chắc chắn rất bất lợi cho cậu ta.

Vậy nên rốt cuộc cậu muốn làm cái gì?

Bình Luận (0)
Comment