Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 341

Eugene cũng trừng mắt nhìn, muốn nói gì đó cuối cùng lại nhịn lại, chỉ là rõ ràng gã có chút lo lắng. 

Người anh em à, cậu không có tiền đó nha. Đừng giả bộ là cậu chủ thái quá, một khi để cậu thanh toán thì tôi xem cậu làm sao.

"Hì hì." Bà chủ che miệng cười, giọng nói mềm mại: "Cậu chủ Hòa, tôi đã để phòng tốt nhất cho ngài rồi, người của chúng tôi đang ở trong đó đốt hương, nhất định sẽ khiến ngài hài lòng." 

Bà ta mỉm cười đi đến bên cạnh Hòa Ngọc: "Ngài không dễ dàng gì mới đến thị trấn quỷ, gặp được nhau là có duyên, sao lại nhắc đến thứ tầm thường như tiền nong này, tôi chỉ mong ngài được hài lòng, nếu như ngài ở đây vui vẻ, chính là thể diện của Nghiêu Kim Hoa tôi. Một cửa hàng nhỏ như của chúng tôi, có thể được tiếp đón khách quý giống như ngài thế này, thật lấy làm vinh hạnh."

Nghe vậy, hiển nhiên lông mày Hòa Ngọc giãn ra, tâm trạng tốt lên thấy rõ bằng mắt thường. Bà chủ càng tươi cười hơn: "Đây, cậu chủ Hòa, mời đi lối này."

Louis bị đẩy ra bất mãn trừng mắt nhìn bà chủ, trên mặt viết đầy chữ đúng là người đàn bà nham hiểm chỉ biết nịnh nọt. 

Bà chủ không thèm quan tâm, nhướng mày trả lời đây là công việc của tôi. 

Quá trình giành nhau để trả hóa đơn, bà chủ đã thắng miễn phí thanh toán hóa đơn. 

Quả nhiên Hòa Ngọc không còn nhắc đến chuyện tiền bạc "tầm thường" nữa, bước vào trong cùng bà chủ, vì được tâng bốc nên tâm trạng vui vẻ bước chân thoăn thoắt.

Eugene: "..."

Vạn Nhân Trảm: "..."

Khán giả: "..."

Bọn họ không hiểu cho lắm. Tại sao trả tiền cho một người nghèo rớt mồng tơi mà còn giành nhau vậy? 

Dù là thiên tài hành tinh Cơ Giới Eugene hay Vạn Nhân Trảm đỉnh lưu hạng nhất show sống còn mùa trước, trước đây bọn họ vẫn luôn ở vị trí "người có đẳng cấp cao nhất", rất ít người cần họ phải nhân nhượng, lấy lòng. Hơn nữa, so với các mối quan hệ giữa các cá nhân và lợi ích xã hội, hai thiên tài này chỉ có năng lực chiến đấu và đánh nhau trong tâm trí của họ.

Bọn họ sẽ không bao giờ biết tại Liên Bang, "người trung lưu" kính sợ "người thượng lưu", càng sẽ không biết khoảng cách giữa hai loại người này sẽ không bao giờ vượt qua được. 

Người xem phần lớn là người có địa vị thấp cũng không hiểu rõ lắm, đối với chênh lệch đẳng cấp như rãnh trời của Liên Bang, bọn họ không có kinh nghiệm cá nhân, chắc chỉ có người cùng địa vị với bà chủ và Louis mới có thể hiểu được.

Khi "cậu chủ của một gia tộc lớn" mà họ không thể với tới được xuất hiện, bất kể mục đích là gì, họ sẽ muốn lấy lòng cậu ta, tốt nhất là có thể có một mối quan hệ, cho dù họ không dùng đến nó cũng không sao, chỉ phải bỏ ra chút tiền tài không đáng kể. 

Nếu không làm thân với nhau được, bọn họ cũng sẽ không muốn đắc tội với Hòa Ngọc, để có được vị trí như ngày hôm nay không dễ dàng, nếu họ bị hủy hoại hết tất cả chỉ vì đắc tội với cậu chủ, đó mới là sự tuyệt vọng thực sự.

Hòa Ngọc vừa rồi biểu lộ sự không vui quá rõ ràng, giờ phút này, sao bọn họ lại không thể không cẩn thận cho được cơ chứ?

Tất nhiên, tiền đề là xây dựng hình ảnh Hòa Ngọc "cậu chủ của một gia tộc lớn" quá xuất sắc. Nhưng với "vệ sĩ", "người hầu" đặt bên cạnh cũng đủ sức răn đe rồi.

Cả ba người được dẫn vào trong. Phong cảnh trên đường đi vô cùng đẹp đẽ, thậm chí mỗi khi rẽ vào một góc lại có thể nhìn thấy một khung cảnh khác nhau, đến cuối còn có thể nhìn thấy bốn mùa "xuân hạ thu đông". 

Tuy rằng Liên Bang cũng nhiều người, nhưng càng nhiều hành tinh hơn, nếu như không ở được đó, cũng sẽ tìm hành tinh khác kiến tạo là được. Cũng vì vậy, mật độ dân cư của họ thấp, nhà ở các thị trấn nhỏ đều xây hai tầng, không có nhà cao tầng cũng không cần dùng đến nhà cao tầng. 

Cuối cùng bọn họ đi vào cái sân trong rất lớn này, cũng là nơi có căn phòng bọn họ ở, rất rộng rãi và đẹp đẽ.

Bình Luận (0)
Comment