Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 344

Chương 343 (29)

Cũng vào lúc này, ở một phó bản nào đó.

Lăng Bất Thần và Bạc Kinh Sơn đang trên đường đến thị trấn quỷ, vừa đi vừa nói chuyện. 

Tất nhiên, từ đầu chí cuối Bạc Kinh Sơn vẫn mặt không cảm xúc, giống như một con dao sắc bén, không có bất kỳ cảm xúc nào. Mà kế bên, Lăng Bất Thần không ngừng luyên thuyên.

"Không biết Hòa Ngọc bị phân đến phó bản với ai, người muốn giết cậu ta nhiều như vậy, hi vọng cậu ta không bị phân đến phó bản cùng đám người đội một, hi vọng đối thủ của cậu ta đều yếu."

"Hòa Ngọc thông minh như vậy, chắc chắn cậu ta sẽ thuận lợi thông quan mà."

"Bạc Kinh Sơn, anh biết Hòa Ngọc không? Cậu ta giỏi lắm đó. Trong phó bản trước, một mình cậu ta thao túng tất cả người trong phó bản, vừa ngầu vừa đẹp."

"Hòa Ngọc không chỉ có IQ siêu phàm, thực lực của cậu ta còn rất mạnh, anh biết không, cậu ta thật vậy mà."

Bạc Kinh Sơn mặt không đổi sắc, ngoáy ngoáy lỗ tai. Kể từ khi bước vào phó bản này và bị phân với Lăng Bất Thần, cậu ta đã nhắc đến cái tên Hòa Ngọc lần thứ hai nghìn ba trăm rồi. Bạc Kinh Sơn ôm lấy đại đao của anh ấy, từ đầu đến cuối mặt không cảm xúc, đi theo.

Đang đi, Lăng Bất Thần đột nhiên dừng lại, kinh ngạc nói: "Này, hình như tôi tìm được một đầu mối quan trọng."

Vạn Nhân Trảm: "Chúng ta bắt đầu làm từ nhiệm vụ nào, rốt cuộc mày có sắp xếp gì không vậy hả?"

Hòa Ngọc vừa muốn trả lời, một giọng nói ngạo mạn kêu lên: "Đằng trước, đợi đã."

Hai người dừng bước, quay đầu lại nhìn. 

Một thanh niên mập mạp ăn mặc rất lộng lẫy dẫn đầu một nhóm đàn em đi về phía họ. Lúc đến trước mặt họ, tên béo nhíu mày nhìn họ: "Là mày đã chiếm phòng tốt nhất của cửa hàng số một? Căn phòng đó vẫn luôn là địa bàn của ông nội mày, tụi mày là ai? Bối cảnh thế nào?" Đằng sau tên béo là hai người đàn ông trung niên mặt không biểu cảm, hiển nhiên là vệ sĩ của cậu ta.

Vạn Nhân Trảm rất dễ cáu, đếm ngược thời gian là thứ vô cùng cấp bách, gã làm gì có thời gian dây dưa với loại công tử bột này. 

Vì vậy, gã cầm rìu: "Hòa Ngọc, tao đi kết liễu tụi nó."

Thấy Vạn Nhân Trảm không nói lời nào mà muốn ra tay mà, tên béo trợn to hai mắt sau đó cả giận nói: "Mày dám lên mặt với ông nội mày, Địa Xà, Cường Long, tụi mày lên, bắt tụi nó quỳ xuống cho tao!"

Vạn Nhân Trảm: ".." Gã cầm rìu chuẩn bị tiến lên trước: "Mẹ kiếp, đây là lần đầu tiên có người xưng ông nội trước mặt ông đây, tao sẽ cắt lưỡi của mày." 

Gã vừa định xông lên liền bị Hòa Ngọc nắm cổ tay giữ lại.

Vạn Nhân Trảm khựng lại, theo đó trừng mắt với Hòa Ngọc: "Mày cản tao?"

Hòa Ngọc gật đầu: "Đừng động tay." Cậu lập tức hạ giọng, mỉm cười: "Hai mươi nhiệm vụ phụ anh không thấy là quá nhiều sao? Không phải có người dâng tới cửa giúp chúng ta hoàn thành đây à?" 

Vận mày của cậu quá là tốt rồi. 

Người trả tiền hộ thì dâng tận cửa, bây giờ người làm việc hộ cũng được dâng đến tận miệng. Trên thế giới này lại có chuyện tốt như vậy. 

Nếu không nắm bắt cơ hội, vậy thì lãng phí mất món quà trời ban rồi.

Bình Luận (0)
Comment