Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 370

Bạn còn 5 lượt đọc trên websiteTìm hiểu thêm

Ở một không gian khác.

"Bây giờ đã hết giờ làm việc, sao lại có người bước vào chứ?" Một bóng đen giận dữ chửi bới, nhưng khi Hòa Ngọc và Trấn Tinh ngã xuống đất, giọng nói bỗng trở nên uy nghiêm và nham hiểm: "Ai dám xâm phạm vào lãnh địa của ta, không muốn sống nữa sao?"

Giọng nói đột nhiên dừng lại, đôi mắt của bóng đen nhìn vào khuôn mặt của Hòa Ngọc, con ngươi run lên: "Lại là cậu."

Hòa Ngọc bình tĩnh gật đầu: "Đúng vậy, là tôi, đã lâu không gặp, có hơi nhớ nha."

Bóng đen: "..." Cảm ơn, buổi chiều vừa mới gặp, hơn nữa nó cũng không muốn gặp tên nhóc này chút nào. 

Bóng đen đảo mắt, nhìn Trấn Tinh bên cạnh Hòa Ngọc, nhỏ giọng thì thầm: "Đổi người bên cạnh rồi, có lẽ không đáng sợ như robot buổi chiều đâu nhỉ."

"Không, anh ta cũng đáng sợ như con robot kia." Hòa Ngọc cong môi cười.

Bóng đen: "..."

Trấn Tinh nghe thấy thế, khối rubik chầm chậm xoay tròn ở trước mặt, mang theo sức ép đáng sợ, giống như còn chưa ra tay đã mang theo sát ý tàn nhẫn. Cũng đáng sợ như cánh tay máy của Eugene lúc chiều.

Bóng đen vụt qua, theo bản năng co rụt lại, lắp bắp nói: "Cậu, rốt cuộc cậu muốn làm gì, muốn ta đưa câu hỏi cho cậu sao?" Buổi đêm lặng lẽ tìm tới khiến nó có dự cảm chẳng lành -

Hòa Ngọc: "Tao tới đưa mày ra ngoài."

Quỷ sửng sốt: "Ồ, còn có chuyện tốt như vậy sao?" Nó cực kỳ nghi ngờ, có chút không dám tin.

Hòa Ngọc: "Bọn tao đưa mày ra ngoài, mày đưa bọn tao đi gặp đại ca của đám quỷ chúng mày."

Quỷ: "..." Cả bóng đen đập loạn lên, dường như rất tức giận cao giọng nói: "Không được, tôi tuyệt đối sẽ không để cho cậu gặp đại ca của chúng tôi, tôi là một con quỷ có nguyên tắc, dù cậu có giết tôi, tôi cũng sẽ không đưa cậu đi đâu." 

Nó có lòng tự trọng và quyết tâm của riêng mình, cuối cùng cũng chịu nói ra.

Hòa Ngọc giơ tay, đẩy đôi mắt kính không độ, đôi môi mỏng có vẻ hơi lạnh lùng, chiếc cằm như ngọc có độ cong hoàn mỹ, giọng nói bình tĩnh: "Cái này không thể nghe theo mày được, Trấn Tinh, đưa nó đi, e rằng Vạn Nhân Trảm gặp phải phiền phức rồi, chúng ta ra ngoài trước."

"Được." Trấn Tinh nói xong thì đưa tay về phía con quỷ. Cái bóng đen chạy điên cuồng, nhưng Trấn Tinh chỉ cần ném khối rubik ra đã có thể nhốt nó vào trong đó.

Quỷ: "Aaaaaa thả tôi ra!"

Giữa những tiếng la hét đó, khối rubik nhoáng một cái, Hòa Ngọc và Trấn Tinh đã xuất hiện trên con đường của thị trấn quỷ. 

Bên ngoài, tiếng chửi mắng của Vạn Nhân Trảm nghe rõ mồn một: "Hòa Ngọc, bọn mày không phải người, để lại cho tao nhiều quỷ thế này."

"Mày làm gì đấy, đã nói lúc đánh nhau không được cắn mông cơ mà, đồ không biết xấu hổ."

"Vãi nhiều thế, cẩn thận ông đây giết hết chúng mày rồi mang đi ngâm rượu." "Aaaaa, Hòa Ngọc, bao giờ chúng mày mới ra thế?"

Sau khi Vạn Nhân Trảm chém chết một số con quỷ thì đã bị một số lượng quỷ khổng lồ dọa cho chết khiếp, dẫn theo một đám quỷ chạy loạn khắp đường phố. 

"Giết mày, g**t ch*t mày!" Đám quỷ hét lên, cả đám xông lên chém giết Vạn Nhân Trảm.

Vạn Nhân Trảm: "Vãi, mẹ nó, đã nói không được động đến mông ông mày rồi mà." Gã đá bay con quỷ sắp ăn thịt mình, xoay người bỏ chạy. Lúc quay người lại gã nhìn thấy Hòa Ngọc và Trấn Tinh - Đây là lần đầu tiên Vạn Nhân Trảm nhìn thấy bọn họ đã kích động đến phát khóc, giọng nói run run, không kìm được tủi thân chạy tới: "Cuối cùng chúng mày cũng ra rồi, mẹ kiếp mấy thứ này nhiều quá, giết cũng không hết, mau đến cứu tao đi."

Trấn Tinh ngay lập tức ném khối rubik ra, giơ tay di chuyển khối rubik, từng đợt tấn công phóng ra từ trong khối rubik, tấn công về phía đám quỷ, ép đám quỷ đứng gần bọn họ nhất lùi lại.

Vạn Nhân Trảm thở phào nhẹ nhõm, quay đầu chuẩn bị chửi Hòa Ngọc. Gã vừa bị dồn vào đường cùng suýt chết. 

Chắc chắn phải chửi chết Hòa Ngọc.

Hòa Ngọc: "Anh đã làm rất tốt, quả nhiên thành công kìm hãm được những con quỷ này, để chúng tôi đưa tên nhóc trong kia ra ngoài."

Vạn Nhân Trảm sửng sốt, sau đó lỗ tai đỏ lên, đắc ý nói: "Đó là đương nhiên, cũng phải xem tao là ai chứ." Vẻ mặt gã nghiêm túc vung rìu: "Còn cần tao lên không? Tao đi chém chết chúng nó."

Bình luận: "Vừa có người nói đợi Hòa Ngọc ra ngoài sẽ cho cậu ta biết mình là ai ấy nhỉ?"

"Vừa rồi ai là người định mắng Hòa Ngọc vậy?"

"Người vừa nãy bị đuổi sợ phát khiếp, rồi còn bảo là sẽ dạy dỗ Hòa Ngọc là ai vậy?"

Bình Luận (0)
Comment