Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 386

Tiền Đa bị nghẹn họng, thay đổi một dáng ngồi khác, lúc này mới mở miệng một lần nữa: "Rốt cuộc mấy người là ai? Đang muốn làm gì? Tại sao mới đến thị trấn một ngày mà đã chọc phải Louis? Ông ta không đơn giản như bên ngoài đâu."

Hòa Ngọc gật đầu: "Tôi biết, mục đích của chúng tôi chính là điều tra nguyên nhân khác thường của thị trấn quỷ, tìm tới tìm lui lại tìm được liên quan đến Louis, sau đó liền bị truy nã."

Tiền Đa nhăn mày thật chặt, trên khuôn mặt hàm hậu bụ bẫm tràn đầy vẻ ngưng trọng: “Các người tìm hiểu sự khác thường của thị trấn quỷ? Các người phát hiện ra cái gì rồi sao?” - Hiển nhiên cậu ta cũng không biết, hơn nữa còn rất tò mò.

Ánh mắt Hòa Ngọc khẽ chuyển động, ngay sau đó nhìn vào cậu ta, bình tĩnh mở miệng: "Có phát hiện ra một vài vấn đề, nhưng tôi có thể hỏi điều này trước không, tại sao cậu lại có mâu thuẫn với Louis?"

Tiền Đa dừng lại một chút, cuối cùng vẫn mở miệng giải thích: "Thị trấn của bọn tôi luôn có du khách mất tích, tuy không phải là quá ồn ào nhưng cũng rất rõ ràng, cha tôi nghi ngờ chuyện này có liên quan đến Louis cho nên mới đi điều tra, rồi lại trọng thương trở về, bây giờ còn đang tĩnh dưỡng." 

Cha của Tiền Đa bị thương trên tay do Louis, tất nhiên bọn họ sẽ có mâu thuẫn với Louis.

Hòa Ngọc nghe vậy, ngón tay gõ gõ trên đầu gối, đột nhiên nói: "Kết quả điều tra của chúng tôi là -— tất cả quỷ trong thị trấn quỷ đều là do người biến thành, tất cả quỷ đều đã từng là con người, là những người đã mất tích trong thị trấn quỷ kia."

Tiền Đa: "!!!" Cậu ta đứng phắt dậy, trên mặt đầy vẻ khiếp sợ. Eugene cũng trừng lớn mắt.

Sau lưng Tiền Đa, đám vệ sĩ không tin, một vệ sĩ trong đó phản bác theo bản năng: "Nói hươu nói vượn! Thị trấn quỷ là vì từ trường cho nên mới xuất hiện rất nhiều quỷ, quỷ sao có thể là người biến thành được? Hơn nữa, làm sao có thể biến một người thành quỷ?"

Hòa Ngọc: "Đó là sự thật mà chúng tôi muốn điều tra."

"Cậu đang nói dối!" Vệ sĩ trừng mắt, mặt đầy vẻ nghi ngờ: "Những du khách biến mất trong thị trấn đều bị quỷ ăn rồi, tuy là có rất nhiều quỷ yếu ớt nhưng cũng rất nhiều quỷ mạnh mẽ. Nếu cậu còn nói bậy nữa chúng tôi sẽ bắt các cậu lại!"

Biểu cảm của Hòa Ngọc trở nên nghiêm túc, ngẩng đầu nhìn về phía Tiền Đa: "Cậu Tiền, vậy cậu nói đi? Cậu có tin tưởng tôi không?"

Tiền Đa không nói gì.

Vệ sĩ: "Cậu chủ, người này liên tục nói dối hết cái này sang cái khác, lúc trước còn cố ý hành hạ để chúng ta đi hoàn thành mấy cái nhiệm vụ gì kia, chúng ta vẫn phải mau mau bắt bọn họ lại."

"Câm miệng!" Tiền Đa rống anh ta. Rồi sau đó, cậu ta nhìn về phía Hòa Ngọc, cau mày: "Cậu nói thật?"

Hòa Ngọc: "Tuyệt không nói hai lời."

Tiền Đa cắn môi, sau một lúc lâu mới nói: "Tôi đột nhiên nhớ đến một bí mật của thị trấn quỷ..."

Vạn Nhân Trảm, Trấn Tinh, Eugene: "..."

Khán giả: "..." 

— Cái trấn này đừng có gọi là thị trấn quỷ nữa, cứ gọi là thị trấn bí mật đi. 

— Này mẹ nó cũng quá nhiều bí mật rồi đấy!

P/s: Tri ân hết ngày mai shop lại quay về vòng tay của tư bản, mai bão chương hết arc này lun nha ♡ (◡‿◡)

Bình Luận (0)
Comment