Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 68

Sau khi Hòa Ngọc đáp xuống, Bình luận im lặng một khắc ngắn ngủi rồi ngay lập tức bùng nổ.

"Không hiểu sao tui thấy 2333 cũng hơi hơi đẹp trai nha!"

"Thật ra cậu ấy vẫn luôn rất đẹp mà, gương mặt còn hoàn mỹ hơn cả Al."

"Chà, thế mà tui lại bị một anh đẹp trai của hành tinh rác làm rung rinh rồi, lúc cậu ấy mới đáp xuống, chân tui muốn mềm luôn."

"Không phải chỉ là một đôi cánh không có năng lực chiến đấu thôi sao, mấy người phản ứng kiểu gì thế?"

"Trời đất, tỉnh táo đi, một tên đến từ hành tinh rác, năng lực chiến đấu chỉ có 8 điểm mà thôi!"

Bình luận ầm ầm lướt qua.

"Hừ." Vạn Nhân Trảm hừ lạnh một tiếng, lỗ mũi hếch lên trời: "Màu mè, không phải chỉ là có đôi cánh bay được thôi sao, bố mày còn có cả phi thuyền ngoài kia kìa."

Hòa Ngọc nhìn gã, mặt không đổi sắc: "À."

Vạn Nhân Trảm: "..." Gã vừa định xông lên phía trước, Cách Đới và Annie liền kéo gã lại: "Bình tĩnh, chúng ta đang chờ hung thủ, đừng làm lớn chuyện."

Vạn Nhân Trảm lại không thể bình tĩnh nổi. Hòa Ngọc ghê gớm như vậy đấy, chỉ một chữ cũng có thể chọc gã nổi trận lôi đình.

Eugene tiến lên, tò mò vòng ra phía sau Hòa Ngọc: "Đôi cánh này cũng khá đẹp đấy chứ." 

Gã đột nhiên hạ giọng: "Tôi có không ít trang bị, hay là cậu đổi cho tôi đi." Nói xong gã xoa xoa tay, tỏ vẻ chờ mong. Hòa Ngọc hai lần đáp đất đều đẹp trai chết người, Eugene cũng muốn thử một chút.

Hòa Ngọc: "Không đổi."

Eugene: "Đừng mà, thương lượng thêm chút được không, tôi..." Giọng nói gã đột nhiên im bặt.

Cạnh đó, Trấn Tinh cùng Thành Chiêu gần như đồng thời hành động, thân mình chợt lóe, dùng tốc độ vô cùng đáng sợ lao về phía ký túc xá của học sinh.

"Mùi máu tươi." Eugene bỏ lại một câu, rồi lập tức đi theo. Những người khác cũng đuổi tới.

Trước đây Hòa Ngọc đã thí nghiệm về tốc độ của cao thủ Liên Bang, vậy nên cậu cũng không vội vàng đuổi theo bọn họ, chỉ chậm rãi bước về hướng bọn họ biến mất.

Khi cậu tới ký túc xá, bọn Eugene đang nghiêm túc vây quanh một thi thể. Hòa Ngọc tới gần.

"Người đã chết rồi." Eugene giải thích cho Hòa Ngọc.

Hòa Ngọc gật đầu.

Trên mặt đất, Quỳnh kéo thấp vành mũ, cúi người liên kết trí não của nạn nhân với trí não của mình, muốn nhìn được bộ dạng hung thủ thông qua trí não của đối phương. Hòa Ngọc bước tới bên cạnh, ngồi xổm xuống. 

Quỳnh buông trí não, thở một hơi thật dài: "Không tìm được gì, tín hiệu tử vong chỉ cho thấy người này đột nhiên ngã xuống."

Hòa Ngọc nhìn chiếc trí não nhỏ tên "tín hiệu tử vong" kia. Cậu biết thứ này, hiện tại trên tay cậu cũng có một cái được làm thành chiếc nhẫn, chỉ cần không phải tự nguyện, người khác tuyệt đối không thể lấy xuống được. Nhưng dù sao cậu cũng không hiểu rõ về khoa học kỹ thuật vũ trụ lắm, còn rất nhiều thứ chưa biết.

Đường Kha kinh ngạc: "Cậu không biết cái này?"

Vạn Nhân Trảm lập tức châm chọc: "Ha ha, thứ cơ bản như vậy cũng không biết, rốt cuộc tinh cầu của mày rác rưởi đến mức nào vậy?"

Hòa Ngọc đẩy kính mắt, vẻ mặt bình tĩnh: "Không tôn trọng giáo viên đào tạo, trừ một điểm." Vừa dứt lời, trí não của Vạn Nhân Trảm nhận được thông báo trừ điểm.

Vạn Nhân Trảm: "...." Gã không thể tin mà trừng lớn mắt: "Này, mày điên rồi?" 

Buổi sáng Hòa Ngọc đã trừ của gã một điểm, bây giờ lại trừ thêm một điểm, gã vốn có năm điểm tín chỉ nay chỉ còn lại ba. Nếu bị trừ hết tín chỉ thì sẽ bị đuổi học, chẳng lẽ Hòa Ngọc muốn dùng cách này để loại bọn họ hay sao?

Trấn Tinh nhíu mày: "Im lặng chút đi, hung thủ vừa giết người ngay dưới mí mắt chúng ta đấy." Hơn nữa, bọn họ còn hoàn toàn không biết gì cả.

Vạn Nhân Trảm nghiến răng nghiến lợi: "Nó đang trừ điểm rất bừa bãi, nó muốn dùng cách này để loại chúng ta." Gã nhìn Hòa Ngọc bằng ánh mắt như muốn thiêu đốt cậu.

Quỳnh phớt lờ gã, giải thích cho Hòa Ngọc: "Tín hiệu tử vong là loại trí não có thể phát hiện được chủ nhân đã chết, và khẩn cấp phát tín hiệu cho những người phụ trách liên quan, đồng thời quét xung quanh để ghi hình lại hung thủ." 

Bọn họ chẳng thèm quan tâm Vạn Nhân Trảm ồn ào. Chẳng lẽ trường học sẽ để Hòa Ngọc đuổi bọn họ sao? Cậu cũng chẳng muốn làm vậy, rõ ràng là chỉ muốn trêu Vạn Nhân Trảm mà thôi.

Eugene nói thêm: "Thuận tiện cho Liên Bang, cũng thuận tiện cho người nhà báo thù."

Hòa Ngọc đã hiểu, gật đầu. Về điểm này Liên Bang và Trái Đất có chút khác biệt. Trái Đất xử lý mọi việc theo pháp luật, còn ở Liên Bang, trên luật pháp còn có thực lực. 

Mấy cao thủ ở đây giết người còn ít sao?

Bình Luận (0)
Comment