Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 80

Quỳnh lặng lẽ rời đi. 

Khi cô ta trở lại chỗ của nhóm Trấn Tinh thì bọn họ đang thảo luận quyết liệt.

Vạn Nhân Trảm: "Không cần phải nghi ngờ gì nữa, chủ nhiệm khối chính là hung thủ!"

Eugene học theo Hòa Ngọc sờ cằm: "Nhưng mà Hòa Ngọc rất chắc chắn."

Vạn Nhân Trảm tức giận nói: "Nó nói cái gì thì là cái đó ư? Chúng mày ngẫm lại lời nói của chủ nhiệm khối đi, ông ta chính là hung thủ!"

Mặt Cách Đới không biểu cảm: "Tôi cũng thấy không nhất định phải nghe theo Hòa Ngọc, một tuyển thủ tham gia thi đấu không biết tên, chúng ta quá xem trọng cậu ta rồi." Hắn lý trí phân tích: "Đúng là chủ nhiệm khối rất giống hung thủ, buổi tối chúng ta có thể liên thủ g**t ch*t ông ta, giết nhầm thì không sao cả, cứ tiếp tục tìm hung thủ." 

Nếu không phải do Hòa Ngọc thì ngay từ buổi tối đầu tiên bọn họ đã bắt đầu tùy tiện giết người rồi. Người có hiềm nghi đều có thể bị đâm chết – Thăng cấp mới là chuyện quan trọng nhất.

Cách Đới đưa ra đề nghị, những người khác cũng không phản đối.

Vạn Nhân Trảm nhàn nhạt nói: "Buổi tối chín người chúng ta hành động đi, loại Hòa Ngọc!"

"Phía Vạn Nhân Trảm đã định sẽ hành động vào buổi tối để loại Hòa Ngọc ra rồi, vậy mà cậu ta vẫn còn đi dạo khắp nơi!"

"Chắc là đang tìm trang bị, cái vận may đó của cậu ta thì cũng không chiếm được trang bị gì tốt, bị loại mới là đáng sợ nhất đó được không."

"Chậc chậc, quả nhiên đây là tuyển thủ số 2333 của hành tinh rác, cho dù có tốt với NPC thì cũng vẫn bị loại bỏ."

"Cậu ta quá yếu, hơn nữa còn một hai phải lên lớp tra tấn nhóm Vạn Nhân Trảm, khiến cho nhiều người tức giận."

Người xem châm chọc mỉa mai. Hòa Ngọc có thể nhìn thấy đạn mạc đang vô cùng hả hê hay không thì lúc này hoàn toàn không nhìn thấy. Nhưng cậu cũng không thèm để ý 

– Thậm chí, cậu có thể đoán được nhóm Vạn Nhân Trảm đang tính toán gì.

Hòa Ngọc cũng không sốt sắng chút nào. Cậu tựa lên cửa sổ phòng bảo vệ, hơi nghiêng đầu: "Chú, có báo của hôm nay không?"

Chú bảo vệ không giống ông chú căng tin cười như Phật Di Lặc, cũng không treo một khuôn mặt giống như chủ nhiệm khối, ông ở giữa hai vế, có một vẻ đầy chính trực. Nghe vậy, ông lịch sự đưa tờ báo trên tay cho Hòa Ngọc, cười nói: "Đây là báo của hôm nay."

Hòa Ngọc nhận lấy, nhanh chóng lật xem. Nhìn thấy một tin tức ở góc báo —

[Trường đào tạo Lê Minh lại xảy ra án giết người, nghe nói đã là học sinh thứ tám bị giết, chưa điều tra được hung thủ. Chính phủ Liên Bang rất không cao tay, bảo vệ trưởng tinh cầu của chúng ta nói: "Chuyện này có ảnh hưởng rất xấu, phải nhanh chóng điều tra rõ." Tin rằng sẽ nhanh chóng có kết quả.]

Hòa Ngọc hơi nhướng mày. Ở chỗ chú bảo vệ thích đọc báo này, quả nhiên có thể tìm được không ít tin tức. Cậu nói với chú bảo vệ: "Chuyện này thật sự ảnh hưởng rất lớn."

Chú bảo vệ gật đầu, sắc mặt nghiêm trọng: "Đúng đó, đã là học sinh thứ tám rồi, hơn nữa còn không có chút manh mối nào."

Ngón tay của Hòa Ngọc v**t v* tờ báo: "Cũng không biết là ai có thù oán với học sinh, nghe nói là một cao thủ. Một cao thủ như vậy thì làm khó học sinh để làm gì?"

Chú bảo vệ lắc đầu: "Đúng đó, ai mà biết được."

Hòa Ngọc trả lại tờ báo cho chú bảo vệ: "Chú, chú cũng được tuyển vào trường học này vào ba tháng trước ư?"

Chú bảo vệ gật đầu: "Đúng vậy, tiền lương không tệ, nếu không thì tôi sẽ không đến làm việc ở cái trường có kẻ giết người đâu."

Khi chú bảo vệ nhận lấy tờ báo, Hòa Ngọc không buông tay, ngược lại còn nhìn chằm chằm ông ấy, đột nhiên nói: "Chú, nếu đã khiến cho Liên Bang chú ý rồi thì cho dù là cao thủ cấp S, lần này cũng sẽ bị bắt lại nhỉ?"

Chú bảo vệ gật đầu: "Đó là đương nhiên rồi." Ông nhìn Hòa Ngọc cười cười: "Cho nên thầy Hòa đừng sợ hãi, mọi chuyện sẽ nhanh chóng ổn định thôi."

Hòa Ngọc cũng cười rộ lên, buông tay ra: "Đúng nhỉ, hung thủ sẽ nhanh chóng trồi lên khỏi mặt nước." 

Cậu vẫy tay: "Chú làm việc tiếp đi, tôi đi trước đây." Nói xong, cậu xoay người rời đi.

Chú bảo vệ không hiểu gì mà thu mắt lại, tiếp tục đọc báo.

Sau khi Hòa Ngọc đi xa thì quay đầu lại nhìn, ý vị sâu xa nói 

— "Người có thân hình tương tự với hung thủ, cũng nhiều thật."

Bình Luận (0)
Comment