Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 879

Ngay khi Hòa Ngọc tham gia, vận may của gia chủ nhà họ Thư dường như đã thay đổi. Ban đầu gã chỉ còn chưa đầy một trăm triệu chip, nhưng rất nhanh đã tăng lên hơn một trăm triệu. Thời cơ dường như đã đến, gia chủ nhà họ Thư lập tức cảm thấy vô cùng hưng phấn.

Ngược lại, số chip trong tay gia chủ nhà họ Nam đang giảm dần. Sắc mặt gã có chút khó coi, nhưng cũng không có ý định rời đi. Tất cả số chip này đều là gã thắng được, có chút thăng trầm cũng rất bình thường. Lúc trước gia chủ nhà họ Thư thua thê thảm như vậy, hiện tại không phải cũng bắt đầu thắng tiền lại rồi sao?

Tiểu Thạch Đầu thoáng liếc nhìn ngón tay Hòa Ngọc, bàn tay thuần thục tiếp tục xào bài. Tổng cộng có mười người chơi trên bàn, sắp xếp ngồi theo hình bán nguyệt, Hòa Ngọc ngồi ở vị trí số 4.

"Xoẹt xoẹt..."

Xào bài xong, từng lá bài trượt nhanh về phía mười người chơi.

Ván thứ ba, vị trí số 1 thắng năm mươi triệu, toàn bộ những người khác đều thua, vị trí số 7 theo tới cùng, một mình thua ba mươi triệu.

Ván thứ tư, vị trí số 6 thắng tám mươi triệu, toàn bộ những người khác đều thua, vị trí số 1 theo tới cuối cùng, một mình thua bốn mươi triệu.

Ván thứ năm, vị trí số 5 thắng chín mươi triệu, toàn bộ những người khác đều thua, vị trí số 4 theo tới cùng, một mình thua ba mươi triệu.

Ván thứ sáu, vị trí số 9 thắng sáu mươi triệu, toàn bộ những người khác đều thua, vị trí số 5 theo tới cuối cùng, một mình thua hai mươi triệu.

Ở ván thứ tám, dường như bài của mọi người đều rất tốt, đẩy thẳng số chip lên tới một trăm ba mươi triệu.

Cách chơi Hòa Ngọc phổ biến ở thế giới này là đặt cược không giới hạn. Nhiều người chơi, chip càng nhiều, khi tới ván thứ tám, rất nhiều người đã có trong tay mấy chục triệu chip, cho nên họ có thể thoải mái đẩy lên tới một trăm ba mươi triệu.

Người chiến thắng cuối cùng là vị phú hào đến từ thành phố Kim.

"Ha ha ha nhường rồi nhường rồi." Gã mỉm cười ngồi thẳng người, thái độ vốn dĩ chỉ định thờ ơ uống rượu hoàn toàn biến mất, tâm trí gã đã hoàn toàn chuyển dời đến ván bài.

Bài của gã tốt nhất, gã cũng đánh rất hay, một ván thắng về một trăm ba mươi triệu, tất cả mọi người đều hâm mộ ghen tị nhìn gã. Loại cảm giác này rất lâng lâng, là cảm nhận mà gã chưa bao giờ được trải nghiệm ở nơi khác.

Rất nhiều phú hào ở đây cũng có loại cảm giác này. Lúc thắng tiền thì phấn khởi, như được tiêm máu gà , vỏ não hưng phấn cao độ. Lúc thua tiền thì tim như ngừng đập, cảm giác hít thở không thông ập đến.

Trong thứ cảm xúc mâu thuẫn như vậy, rất nhiều người đều cảm nhận được cảm giác k*ch th*ch mà trước nay chưa từng có. Người ở đây đều là phú hào, người được nâng đỡ, người được ngườ người hầu hạ, muốn cái gì cũng dễ như trở bàn tay. Cảm xúc của họ càng ngày càng bình đạm. Kiếm tiền có thể mang đến kh*** c*m cho họ, nhưng loại kh*** c*m này họ đã thể nghiệm quá nhiều lần.

Đánh bạc, trong chớp mắt lên thiên đường, trong chớp mắt rớt xuống địa ngục, thật mới lạ, cũng khiến người ta mê say.

Họ gần như bị nghiện.

"Lại tiếp tục!"

"Ha ha ha, lần này mấy người thua chắc rồi, bài của ông đây rất tốt."

"Hừ, tôi không tin, bài trên tay anh chắc toàn mấy lá vứt đi chứ gì, lại còn giả bộ với ông đây."

"Lão già Nam, cái phản ứng lén lút kia của anh là có ý gì? Lấy được một tay bài tốt rồi muốn lừa gạt chip của chúng tôi?"

Tiếng thét to, tiếng la hét hưng phấn, tiếng trào phúng, toàn bộ gian phòng lớn xa hoa tràn ngập sự ồn ào náo động. Những phú hào ngồi tít trên cao ở bên ngoài giờ phút này đều như bị lột mất bộ mặt, lộ ra dáng vẻ chân thật nhất.

Gia chủ nhà họ Thư có vẻ mặt đầy toan tính, gia chủ nhà họ Nam có vẻ mặt nham hiểm, phú hào thành phố Kim thì lạnh lùng tàn nhẫn, thành phố Tiền...

Trong hoàn cảnh như vậy, tất cả mọi người xé bỏ lớp ngụy trang, họ lấy ván bài làm chiến trường, tự mình ra trận, đắm chìm trong đó, quên hết tất cả.

Bình Luận (0)
Comment