Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 891

Gia chủ nhà họ Blair không muốn thấy hai người họ sống tốt, lại nói: "Họ có năng lực xử lý các việc của sòng bạc không? Cậu chủ Hòa, ngài thuê họ nhưng đừng tiêu tiền hoang phí."

Hòa Ngọc vẫn mỉm cười nói: "Dù sao cũng từng là gia chủ, năng lực quản lý sẽ không có vấn đề gì, cứ dùng thôi."

Cậu nhìn gia chủ nhà họ Blair, nghiêng đầu nói: "Tôi lại càng tán thưởng năng lực quản lý của gia chủ nhà họ Blair. Nếu ông đồng ý làm quản gia sòng bạc cho tôi, quản lý sổ sách giúp tôi, vậy mới là hoàn hảo."

Đây là lăng nhục.

Tuy rằng Hòa Ngọc nhiều tiền hơn gã, nhưng rốt cuộc gã vẫn là gia chủ nhà họ Blair, nhà họ họ lại không phá sản, sao có thể làm quản gia cho Hòa Ngọc được.

Gia chủ nhà họ Blair tức đến ngực phập phồng, một lúc lâu sau mới lúng túng nói: "Cậu chủ Hòa đừng đùa nữa."

Hòa Ngọc vô cùng bình tĩnh, hai mắt sáng lên, nói: "Tôi không đùa. Gia chủ Blair rất yêu tiền, vô cùng hợp với quản lý tài sản, cũng rất hợp ở sòng bạc khuyên người ta đừng đổi chip, tiếp tục chơi."

Cái tính cách này của gia chủ nhà họ Blair, bảo gã móc tiền ra đổi chip trên tay của các con bạc, chắc chắn gã sẽ rất rất đau lòng, cũng sẽ dốc hết sức khuyên người khác đừng đổi, tiếp tục chơi.

Gia chủ nhà họ Blair không phải là con bạc mà Hòa Ngọc muốn có. Nhưng lại là nhân viên sòng bạc tốt nhất.

Gia chủ nhà họ Blair: "..."

Khóe miệng gã giật giật, không dám lật mặt với Hòa Ngọc, một lúc lâu sau mới cứng đờ mà chuyển chủ đề: "Nếu không nhớ sai, sòng bạc vẫn chưa đưa tiền thuê. Không biết khi nào thì cậu chủ nhà họ Hòa trả tiền thuê?"

Nói xong, gã lập tức chào tạm biệt, bảo quản gia nâng lên xe.

Ở đằng sau lưng, Hòa Ngọc hét lớn: "Gia chủ nhà họ Blair, muốn tìm một công việc lương cao thì hãy đến sòng bạc tìm tôi, chỉ có thời gian là hai ngày. Ngày mai nếu ông không đến, tôi chỉ có thể tìm người khác."

Gia chủ nhà họ Blair: "Nhanh, lái xe."

Xe bay lập tức rời đi, để Hòa Ngọc và gia chủ nhà họ Thư, gia chủ nhà họ Nam ở lại phía sau.

Đợi đến khi xe bay bay xa, gia chủ nhà họ Blair đen mặt lại, vỗ mạnh vào ghế, giọng nói chứa đầy sự tức giận: "Hòa Ngọc quá khinh người."

Sắc mặt của quản gia cũng không tốt: "Cậu ta đang nguyền rủa gia chủ mà."

Sắc mặt của gia chủ nhà họ Blair giống như bảng màu, biến đi biến lại, cuối cùng hít một hơi thật sâu, cố gắng bình tĩnh mở miệng nói: "Chỉ cần tôi không bước chân vào sòng bạc của cậu ta, tôi sẽ không bị phá sản. Từ lâu đã biết cậu ta không phải là người tốt, phá hoại nhà họ Thư và nhà họ Nam còn không thôi, vẫn muốn hại nhà họ Blair của tôi."

Quản gia lập tức nịnh nọt: "May mắn gia chủ thông minh sáng suốt, từ trước đến nay đều không đi vào sòng bạc, cũng không đánh bạc với người khác."

Lúc này sắc mặt của gia chủ nhà họ Blair mới tốt lên một chút. Không còn cách nào khác, hiện tại tài sản của gã đứng sau Hòa Ngọc, căn bản không dám mắng Hòa Ngọc, cũng không có cách nào để xử lý Hòa Ngọc. Bản thân chỉ có thể nhịn xuống.

Gã vui vẻ an ủi bản thân: "Không sao, dù sao cậu ta không lấy được tiền của tôi, ngược lại, tôi còn kiếm được một trăm nghìn của cậu ta."

Quản gia: "Gia chủ thông minh sáng suốt."

Trong thời gian hai người nói chuyện, xe đã đi đến nhà họ Blair. Gia chủ nhà họ Blair đã hết tức giận, lúc này mới có thời gian cảm thán: "Tên Hòa Ngọc này, không nói đến cái khác, cậu ta thật sự rất giỏi."

Sao gã không có người con trai giỏi như vậy chứ?

Nghĩ đến con trai, chân của gia chủ nhà họ Blair đang bước vào cổng hơi dừng lại, có hơi thắc mắc mà hỏi: "Con trai của tôi đâu?"

Bình Luận (0)
Comment